Skip to main content

Chương 42: Phẩm cấp (1)

5:08 sáng – 17/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

Lý Khải lật sách suốt nửa canh giờ, rốt cuộc cũng tìm thấy ghi chép trong cuốn “Chúc thư”.

Trong “Chúc thư” có ghi chép rằng: “Thượng cổ chi nhân, hữu Thần Đồ, Uất Lũy giả, Côn đệ nhị nhân, tính năng chấp quỷ, cư Đông Hải Độ Sóc sơn thượng, lập đào thụ hạ, kiểm duyệt bách quỷ. Quỷ vô đạo lý, vọng vi nhân họa, Đồ dữ Uất Lũy phược dĩ vĩ sách, chấp dĩ thực hổ.”

(Tạm dịch: Thời thượng cổ, có hai người tên Thần Đồ và Uất Lũy, là hai huynh đệ, có năng lực bắt quỷ, ở trên núi Độ Sóc ở Đông Hải, đứng dưới cây đào, kiểm tra bách quỷ. Nếu quỷ không có đạo lý, vọng tưởng gây họa cho người, Thần Đồ và Uất Lũy sẽ trói chúng bằng dây bện từ cỏ lau, bắt chúng cho hổ ăn.)

Lại có ghi chép: “Đông Hải trịch quĩ Độ Sóc sơn, sơn thượng hữu đại đào, khuất bàn tam thiên lý. Đông bắc gian, bách quỷ sở xuất nhập dã. Thượng hữu nhị thần nhân, nhất viết Thần Đồ, nhị viết Uất Lũy, chủ lĩnh vạn quỷ. Ác hại chi quỷ, chấp dĩ vĩ sách, dĩ thực hổ. Hoàng Đế nãi lập đại đào nhân ư môn hộ. Họa Thần Đồ, Uất Lũy dữ hổ, vĩ sách, dĩ ngự quỷ.”

(Tạm dịch: Núi Độ Sóc ở Đông Hải, trên núi có cây đào lớn, cành lá uốn lượn ba ngàn dặm. Phía Đông Bắc là nơi ra vào của bách quỷ. Trên đó có hai vị thần, một là Thần Đồ, hai là Uất Lũy, cai quản vạn quỷ. Những con quỷ hung ác, làm hại người, sẽ bị bắt bằng dây bện từ cỏ lau, cho hổ ăn. Hoàng Đế bèn ra lệnh tạc tượng gỗ đào đặt ở cửa ra vào. Vẽ hình Thần Đồ, Uất Lũy cùng với hổ và dây bện từ cỏ lau, để trừ tà.)

Ý nói, thời thượng cổ có hai huynh đệ Thần Đồ, Uất Lũy, có thể trói buộc quỷ, cư trú trên núi Độ Sóc ở Đông Hải.

Trên núi Độ Sóc này, có một cây đào lớn, vô cùng to lớn, cành lá sum suê trải dài ba ngàn dặm.

Ở góc Đông Bắc của cây đào, có một cánh cổng quỷ, là nơi vạn quỷ ra vào. Hai huynh đệ Thần Đồ, Uất Lũy trấn thủ ở đó, phụ trách giám sát, trông coi. Nếu xuất hiện quỷ ác vô đạo, làm xằng làm bậy, Thần Đồ, Uất Lũy sẽ bắt giữ, sau đó dùng dây bện từ cỏ lau trói lại, mang đi cho hổ ăn.

Khi Hoàng Đế thống trị thiên hạ, thấy thế gian hỗn loạn, ác quỷ hoành hành, bách tính lầm than, bèn dạy dân chúng lấy gỗ đào khắc tượng Thần Đồ, Uất Lũy, treo trước cửa nhà, để phòng ngừa ác quỷ xâm nhập.

Từ đó, Thần Đồ, Uất Lũy, trở thành Hộ Thần.

Trong ghi chép này, Lý Khải nhận ra một số thần linh quen thuộc, còn có cả kiến thức thiên văn mà hắn từng biết.

Mặc dù không biết thế giới này có quan hệ gì với thế giới ban đầu của hắn…

Nhưng những phong tục này, thậm chí là cổ tịch, đều có thể khớp với nhau?

Điều quan trọng nhất là, ngôn ngữ văn tự, hắn cũng có thể hiểu được, hơn nữa, nơi này còn có một quốc gia gọi là Đường Quốc…

Trùng hợp sao?
Thôi, mặc kệ những chuyện đó, những thứ này thực ra chẳng liên quan gì tới hắn cả.

Đã tới thì ở lại.

Tế tự Hộ thần, lần này Lý Khải đổi một phương pháp khác.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Hắn đem cành liễu mà Chúc công tử tặng cho mình, bày lên tế đàn.

Lần này, một luồng thần khí từ Hộ thần tỏa ra, tiến nhập vào thân cành liễu.

Đây cũng là một phương pháp được ghi chép trong 《 Chúc 》, pháp khí thần khí mà Vu Chúc sử dụng, đa phần đều được chế tạo bằng phương pháp này.

Một luồng thần khí dung nhập vào trong, cành liễu rõ ràng trở nên bóng bẩy hơn, chỉ là, lại không có biến hóa về chất.

Cũng rất bình thường, đây là cành liễu Chúc công tử tặng, bên trong chắc hẳn đã sớm có Địa Kỳ thần khí.

Chỉ là, rót vào thần khí của hai vị thần Thần Đồ, Uất Lũy, cành liễu này rõ ràng có thêm một vài cảm giác khác.

Dựa theo ghi chép trong sách, hẳn là năng lực trừ quỷ đã mạnh lên.

Chuyện tốt, chuyện tốt, hiện tại cường hóa trang bị một chút cũng tốt.

Địa Kỳ cũng tế tự xong, nhưng Lý Khải lại không tế tự Nhân Quỷ.

Bởi vì, Nhân Quỷ là tiên tổ, nhưng hắn ở thế giới này kỳ thực không có tiên tổ, hắn là người ngoại đạo.

Thân là người ngoại đạo, về phần Nhân Quỷ, trừ phi sau này hắn được Nhân Quỷ thần linh nào đó thừa nhận, hoặc trở thành kẻ ở rể, nếu không thì không cần thiết phải tế tự Nhân Quỷ.

Bận rộn xong xuôi, Lý Khải, kẻ thức dậy từ ba giờ sáng, ngẩng đầu nhìn, mặt trời đã ló dạng.

May mắn thay, sau khi làm xong tất cả, hắn không những không mệt mỏi, ngược lại nhờ mộc khí tẩm bổ, tinh thần trở nên hăng hái.

Thẩm Thủy Bích vẫn còn đang say giấc nồng, nàng một đêm không mở mắt, ngủ thật sự rất ngon.

So với Lý Khải cẩn thận từng li từng tí, kẻ đào vong bị treo thưởng trăm kim như nàng ngược lại chẳng có chút áp lực nào.

Chỉ có thể nói, suy nghĩ đơn giản ở một mức độ nào đó vẫn rất hữu dụng.

Cứ để nàng ngủ vậy… Dù sao tiền phòng cũng là Chúc công tử trả.

Nghĩ đến đây, Lý Khải chủ động dừng Ngưu Lực Thuật, sau đó đi ra ngoài.

Bình luận

Để lại một bình luận