Trong căn nhà nhỏ, giọng của Chu Nhất Mộc vang vọng.
“Vừa nghe nói không cứu được, nương của ngươi đã sợ đến ngất xỉu. Ta nhanh tay đỡ bà ấy để không ngã xuống đất. Lúc đó, ta không cam lòng chút nào. Nếu ngươi chết, gia đình này coi như tan vỡ.” Chu Nhất Mộc nhìn về phía Chu Phàm, khuôn mặt vẫn còn nét sợ hãi.
“A Phàm, may mắn là ngươi không sao.” Quế Phụng lại đỏ hoe mắt nói.
Chu Phàm cảm thấy vô cùng xúc động. Hắn hỏi: “Vậy sau đó thì sao? Trương Hạc nói gì?”
hnỗ aữr Đó“ ngừng ùim ulệi nô,n imù hơi hợp ã.đ” ấthy giữa at ta caủ ể“Đ thấy scú là àv y,âđ xác như dược này khiến ta giống hngĩ ửnig mùi iồr từng mtộ .htếc ư.đờg”n hPnụg lát chết ùmi Tcướr nói: bên gia hôi, bnồu itốh khi ếuQ
vừa đó. vì ốgns, khả cđượ òcn Mừng uống .”ởth đêm ắhn không ớưcn ngcúh ìv ôhn ttyuệ mừng sẽ ịb nói ảob vì trông ừva được at chúng ậ,yv n,ăgn lo ta “Nghe người qau ếht iộh àm ạHc ơn,ưig óc ẹgnht gniơư đối ncớ,ư ơc mê gươni màl hnắ hnừgc ưnhgn cho ãđ nói ưrgTnơ ol. sợ ôkhgn gunố
gnơrTư và hpụ vững at at phía ềv chạy hPgụn ôngkh exm ngđứ nưgiơ ânch thân đã ngưiơ ngờ ngã o.và đầu, hiơ k:ể oàv ncò “cLú nóng ”.cHạ iớm at, lòng ưnhgn ỡđ ưđcợ iha nnê yậd Ai tê, cớbư Quế ựt đi
n.mìh nắH hmàP ythấ gì ạHc rnTơgư ìhmn ?ìg gộnđ ,gànio ốumn h?knôg làm trố ar rênt mcả có ắnh ngộđ ach rùng đuổi uCh cuộc ânhc iờnưg tay ẹm
at ếth ắHn Chu Phàm ”?oàn V“yậ nhớ hig tiếp: .này thông hỏi aih ấhty int ưingờ
inó ềđ tệtyu ãđ ẽs ngoài. ở kônhg t,ộmr và yảx nòghp nnươg ndặ điố cữha trách ưiờc ôhgnk vấn lại. óc hmìn hnìn, nương và nhiệm. cượđ ta tộm ádm Hắn ấNth ơinưg ncò ấy nHắ“ .ơign”ư och ậyd tịr đỡ chịu aT nhìn ở ỉthn bà ngươi ra, Chu ừav ádm ìg Ta kh:ổ trong ,yậv cMộ ra unế onà nhắ ắhn nkhôg
!iồr chtế ửNa arữ đã h,nátg thối áxc
đầu. uếQ Phụng lắc cũng
io?àgn” hỏi: ậgti hai Chu mình “yậV hmàP ra đã ờnigư
kôhng htể thực óc acữh ìbnh .gĩhn ợưdc có ôhkgn ắnh, xác anhhn mùi raữ của ựs ưgrơTn nócgh miù tênr chết. thường. có ệuil thể ừva gn,iờư hưgnn um,á hmtậ dính hPmà híc htối Điuề nên ạHc ùim och tịr có nyà uhC suy
i“Mù mPàh ?ìg” auc .ihỏ àym Cuh
rồi gcũn ta vội nPhgụ tcứ chạy ”n.ươgi ngbuô ĩnhg t.ya Sau nhiều, “Hắn ờgngiư .inó ydậ Quế nêb đ,ó nđế exm lập đỡ ôhnkg ta
ữ.an ó:ni ignươ .sgnố” đã ấhNt ta nhôgk ảgii đó “Ta thích cúl ủca nnhì chắc được Nhưng và gưinơ Mộc ịb snốg đều rằng dọa nghĩ ạHc, ươgni mxe ongm ôm Tơgrnư hìnt cnò hy vọng nortg ònlg ntrạg cthế Chu nương vẫn hắn ngươi sợ, yah
đỡ nắm dgnù tyấh thn,ậ tay iha ta .dyậ một yta ùim kêu l.ạ” đ,ó ửgin và “Hắn cnẩ innêh cLú tđộ kỳ lấy at at
nhưng lắng, thường nògl có ầhnt hyệncu nuaq để àl ý Phàm hnơ Mặc gì?” tinh người mnha hỏi nvẫ ọ.rgtn ữnngh cucộ nữa, hngôk notgr manh ndồ. mối óc. trong ùd phấn chấn là iốm Cuh ếiknh lo ơHn rất “Chuyện
nânh àl nà.y ạli hểt cơ gì ắhn tìm ưhn đó ạHc ồir, hnắ cắch nêt trong htứ rntgo rgTơnư y óc nắ.h óc hmtậ hgn,ĩ ếNu đã đúng hắc gnrot ềiđu ắnch thể vì chính ẽl nĐgú ,grừn ểđ chí đuầ hn,ắ thấy
ửna ,cếth sửng ắhn ốs.t thân hnikế nềti khi nắh Đuềi vào ủca aus àPhm yàn ẽl Nếu ihsn clú Chu thân óđ Chẳng tháng hết?c này? miớ đã ơc tềni htể nrtgọ y,vậ
gì ụhP“ xem, óc cớbư vui ịnnh ắnh iỏh thể đặc bểui ”gkôn?h nâht, mh,êt ”?đó yah ệnhi buồn Chu ikh mừng, cượđ ilạ người nhớ gì ibtệ nrgTươ nưh Hạc àmPh bã hạn knôgh ẳC“hng có ra,
pếti ắnH lúc, óc cố sẽ ó:ni ucứ ần,l yha lần’.” gắng Chu ơnigư lại xin Mộc cam ộmt ngươi.’ vậy, cho suy không, at òng,l hu,p yhã ìnbh rnăg trọng tấhN tửh bất được ũncg ta ãđ ĩnth mtộ thưởng “ghKnô ió:n ‘Trương và ơniưg ộmt ẽs htử ión tục: ấNh‘t ta kể Mộc, cắn iđạ ghĩn rồi
viộ ỉhc ộMc ãđ thở bhcệ Chu aưđ sọ trả nơgưi ấthy ưhngn hctú kiểm ơngưx ngắ gưnnh lời: shc,ạ chút. aT a“T oạc ágy Ta sợ. tNhấ không ẫvn vào ngươi hnìn ượđc ưnơig ộmt tắnrg ngươi vẫn bị ũgnc nào.” iạl, dnùg cót để đáng mhậc hơn mặt miũ vàng usa có àvo nương tay ihơ nnóg a,tr nigơư,
cắr hcngú ệnhb hcí tếti Cuối ar ắhn đến “Hnắ ượcđ ơgnưph ủac nghiêm in.ào”g gnás sẽ xem hmtậ tcú ùc,ng dặn rg,nằ ềv ônhgk tuyệt và hgcnú gnưiơ .nhhì ưđcợ biệt dnùg đặc ngươi, dò pgặ kngôh nió hnắ một còn ta cả gno,ià cuứ tmạ ta hắn uđề hppá đối ấtr đã mia tìhn óin unế lộ không ểđ rối, hiờt tình gcnũ ar
hểt inó rtấ inó ươgni chứng ộtm ión tmộ thì đã trạng “Trương của phức ơgniư ợưđc đã ngngừ khgôn .ạ”li lúc qua Hắn có niơgư tình ồir nệhi tỏ ạcH chết, ơhi gnsố tại nậgp tpạ. và unế đêm hởt,
ộtm óc cuứ ,ơginư ta có nuễih Hồn, nhưng sẽ yuqấ óđ, được hôgnk ở ắH“n mặt huttậ ồhn nió có hểt úncgh gơư”in. hpcáh của nkôgh at Hồi thể rằng, ếnu iớv ắhn
htìn chi ủh,y iKh ệt gnđa ng,rằ àPhm ybâ hcmậ iht nhhì màl ếbti trạng âhnp ốhnug ũgcn Chu nòc hè, ùma ưđợc hỉc làm lạnh cảnh àl ộmt ùd ngôđ rthnì sự, uqá stá thể càgn giờ hơn.
ếtpi .ểk ụtc ấtNh iuệh Chu ar Cuh Phàm Mộc och
vàng cgnũ A thử đuầ mex ‘aT ácc riồ? “Ta ưTơgrn ovà nói: ắcl iộv nào thế iơnưg hmàP đ”.i’ ,hcắc ỏih gônhk cạH ưgiơn
lúc óc đó huC mục ủca biết ạcH viớ iuềĐ nhk!gô Phàm. quan trọng tđạ rất yha Hắn umốn Trngươ này ưđcợ hícđ
gì pitế ơngưi”. ưnơgn ộcM Cuh ôngtr tấNh chừng bên niờggư làm nă Sau hỉc :ụct ưginơ êyuknh hkgnô khi ìg “Sau at ta ó,đ đi, đó. cả, Hạc inồg rời chúng gưTơnr hcút
âm trấ aT có bnê lắng hoc he,gn un.ha nhnì óin: huC ấNht nắgl nhgnư hnĩt, lo không trong nơi,ưg thanh nyê ônlu h“nôgK gnụhP uQế có à”.no gì. Chu và Nhất Mộc Mộc
nhớ một ểđ uếQ ếkinh ấtb ơhi ý.” có nờg Phụng i:ón ta “Ta yệnuhc
xử: lắm, ”.rõ ôkghn uhC óhk bên ta tấNh nôghk tốt c“Lú hán ngoài chtự sự sáng Mộc đó nình lộ ẻv
vừa ý tức, ta Tgơrưn lời: cụ chóng htNấ àg.oin thời nnhưg vaừ ra mgon hcú ,õr tệm hớn có đó, tgnrô cắch uCh L“úc i,ờg ảtr hể,t chỉ ấrt ộMc hôi.” ửan ớim mồ nôhgk mệt ếđn agni átrn đ,ió Ta nên itn Hcạ nhca okhnảg hhann đầy mỏi, nhắ
màl ihnnê óđ ầnG ơngưi ưcợđ gđô.n ịu,hc ộđgn thấy ãđ việc A ắm,n iạl kiểm nhiều vẫn hônuk aùm óc ,cóhk cát ”.thở của dám hgônk một làm hĩng đột art Nơnưg at lnầ hkgôn thúc ưởgnh ợs gnlò at hở,t vọng, ứuc ảnh iồh ta rtnog mya hiơ mặt nhôgk bcệh Đ“mê hôgnk ayt khóc ,ánsg ngươi mđê, nếđ hồn. hơi thở tuyết và ókh ắcch hiK niơưg hcnúg óc hưn ươ,ign notgr tệuty Phàm ónng ihơ ắngrt .aữn ơginư trấ dùng
Pàmh ôhknu mtặ người vào ỏhik bên sau mdá tay hôkgn nìhn Hai engh óđ knôgh giữ tìh ,inênh sờ vẫn có urĩt nắh đưa không?” n.ngặ “ậVy nbhì lòng mr,tộ torng ìg yuT sau gáy, tĩnh huC thấy i:ỏh sao?
uCh sảnh gườin hco “yVậ nàhđ bao trong ihỏ nHắ ênn ạHc ữach được Cả ntgor l?âu” hmàP êmht ta đó g,ì ngeh .ĩhng rơgưnT yus ở và hỏi: uềđ ahi nũcg kghnô tấyh ểth gì. ở rịt ôkhng
không ngrTơư óin Chu rgnà là im nệycuh Pàhm chú hút hut lặng vậy nghe. nyà ựs ý. ắlgn Rõ Hạc ốmnu
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.