Đối với vị huyện lệnh đại nhân mới đến này, Trương huyện thừa đã điều tra rồi, người này không có bối cảnh gì, sở dĩ có thể trở thành huyện lệnh Trường An là do huyện lệnh đời trước bị Lý Huyền Tĩnh giết, vị trí huyện lệnh Trường An này rất quan trọng, các phe phái trong triều đình đều muốn cướp lấy, vì thế mà tranh chấp không ngớt, không ai nhường ai, cuối cùng lại để họ Bùi lại chiếm lợi.
Bản thân Trương huyện thừa vốn có hi vọng leo lên làm huyện lệnh, Bùi Triết nhảy ra, khiến y vỡ mộng.
Nên tự nhiên tràn đầy tức giận với tên đã thay thế vị trí của mình này.
Bùi Triết tự nhiên hiểu lời chế giễu kia, ông thản nhiên nhìn Trương huyện thừa một cái, nói: “Đa tạ Trương đại nhân quan tâm.”
Trương huyện thừa đang định nói gì, chợt nghe thấy tiếng vỗ bàn từ trong công đường, y sững sờ giây lát, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ, lập tức nhíu mày nói: “Là ai đang thẩm án trong công đường?”
Huyện nha Trường An, chỉ có ba người có tư cách khai đường xử án.
Huyện lệnh, huyện thừa và huyện úy, trong đó, y và Vương huyện úy muốn xử án thì còn phải được Bùi Triết cho phép.
Trước khi y đến huyện nha thì đã gặp Vương huyện úy, Bùi Triết thì đang đứng ở đây, như vậy ai đang xử án trong công đường?
Trương huyện thừa đi đến bên ngoài công đường, nhìn vào trong thì phát hiện người đang ngồi trên cao là một người trẻ tuổi, nhưng mắt y không tốt lắm, nên không thấy rõ tướng mạo của người kia, y đã từng gặp con trai của Bùi Triết, từ dáng người thì có vẻ như đó là con trai của Bùi Triết đang xử án trong công đường.
Tốt lắm, y đang lo không tìm thấy nhược điểm của họ Bùi này, tên này lại tự đưa đến cửa.
Con của Bùi Triết chỉ là một học sinh, không quan không chức, có tư cách gì ngồi xử án trên công đường?
Lúc này Trương huyện thừa hừ lạnh một tiếng, khiển trách Bùi Triết ngay trước mặt bách tính và nha dịch: “Bùi đại nhân, bản quan mới nghỉ vài ngày, ông lại làm huyện nha chướng khí mù mịt, một nha môn trang nghiêm nghiêm túc, lại bị ông làm như cái chợ, còn ra thể thống gì nữa. Không chỉ vậy, ông lại còn vi phạm pháp lệnh của triều đình, để người không quan không chức đến xử án, ông cho rằng nơi này là nơi thâm sơn cùng cốc trước kia của ông sao? Trong mắt ông có luật pháp hay không, có triều đình hay không, bản quan nhất định phải tố cáo ông. . .”
Bùi Triết chỉ liếc mắt nhìn y, không hề nói gì, quay người đi về phía sau nha.
Trương huyện thừa ưỡn ngực, khóe miệng cong vút lên.
Bùi Triết ơi Bùi Triết, ông thật là ngu xuẩn, nơi này là Trường An, là kinh đô, ông còn tưởng đây là cái huyện nha ở nông thôn nhà ông sao, có thể một tay che trời, muốn làm gì thì làm sao?
Y đang định trở về phòng của mình, viết một tấu chương vạch tội Bùi Triết, thì tiếng bàn tán của đám nha dịch đã truyền vào tai của y.
“Nghe gì chưa, Khảo Công Lang Trung từ quan rồi!”
“Bùi đại nhân thật lợi hại, mới đến một tháng mà đã vặn ngã Khảo Công Lang Trung, ta nhớ là huyện lệnh đại nhân đời trước từng cúi đầu khom lưng, giống như một con chó khi đứng trước mặt Khảo Công Lang Trung. . .”
“Ha ha, Khảo Công Lang Trung tính là gì, sau lưng Bùi đại nhân chính là Đại Lý Tự Khanh đấy!”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“A, ngươi nghe ai nói vậy?”
“Ngươi không biết sao? Vị công tử thường đến huyện nha xử án kia, chính là con trai của Đại Lý Tự Khanh Lý Huyền Tĩnh Lý đại nhân, ai mà không biết quan hệ của Lý công tử và Bùi đại nhân, Lý công tử còn ăn cơm trưa trong nhà Bùi đại nhân. . .”
“Ta nghe nói, hai người họ còn từng đi thanh lâu với nhau, chậc chậc, quan hệ thật cứng. . .”
. . .
Trương huyện thừa run rẩy không ngừng, phải vịn tường mới đứng vũng.
Trời nắng chang chang, mà giờ phút này, y lại thấy lạnh từ đầu đến chân, như bị tạt một chậu nước đá.
Lý Huyền Tĩnh, Đại Lý Tự Khanh Lý Huyền Tĩnh!
Họ Bùi vậy mà lại leo lên cái cây to này!
Trương huyện thừa không quên huyện lệnh đời trước đã chết như thế nào, Đại Lý Tự Khanh bóp chết một vị quan ngũ phẩm, như giết chết một con kiến.
Bùi Triết là người của Lý Huyền Tĩnh!!
Lý Huyền Tĩnh không chỉ là Đại Lý Tự Khanh, mà còn nắm trong tay cơ cấu gián điệp bí mật lớn nhất Đại Hạ, Minh Tính Ti.
Chỉ sợ tấu chương vạch tội Bùi Triết của mình vừa mới đưa lên, ngày hôm sau mình đã chết trong thiên lao của Đại Lý TỰ.
Nghĩ đến đây, y mồ hôi như mưa, co cẳng chạy như điên về phía sau nha.
Hậu đường, một gian phòng nào đó.
Bùi Triết đang thay quần áo, chuẩn bị ra ngoài trợ cấp cho mẹ góa con côi, lúc một bóng người lảo đảo chạy vào phòng.
Nghe thấy tiếng đóng cửa, Bùi Triết còn tưởng phu nhân, quay đầu nhìn lại, mới phát hiện là Trương huyện thừa.
Bùi Triết nhíu mày, hỏi: “Họ Trương, còn muốn gì nữa?”
Phù phù!
Trương huyện thừa lập tức quỳ trên mặt đất, ôm chân của ông, nước mắt nước mũi chảy dòng dòng: “Bùi đại nhân, vừa rồi bên ngoài nhiều người, là lỗi của hạ quan, hạ quan quỳ xuống xin lỗi ngài, từ nay về sau, Bùi đại nhân bảo hạ quan đi hướng đông, hạ quan tuyệt đối không dám đi hướng tay, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho hạ quan lần này đi!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.