Skip to main content

Chương 168 – Không Chút Kiêng Kỵ

5:04 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

CHƯƠNG 168 – KHÔNG CHÚT KIÊNG KỴ
CHƯƠNG 168 – KHÔNG CHÚT KIÊNG KỴ
Một mình nó đối đầu với ba người.

Vấn đề cũng không có gì, kêu thêm mấy con tang thi khác đến hỗ trợ là được.

Tang thi không có phân biệt cấp bậc, không có tồn tại mệnh lệnh phải tuân thủ.

Tang thi cấp bốn chỉ cần nói, chỗ này có thịt, chúng sẽ cùng nhau đi tới tìm kiếm đồ ăn.

Cứ như vậy, tang thi cấp bốn nhẹ nhàng đứng từ xa quan sát, đưa tới hơn hai mươi con tang thi khác.

Vừa hay Pháp Vương thấy từ trong ngõ nhỏ xuất hiện ba con tang thi, lập tức chạy đến.

Giết chúng xong, lại có thêm hai con, tích phân của chúng là mười.

Pháp Vương chạy ra xa chỗ ba người Mễ Linh một khoảng.

Giờ phút này một đàn tang thi kéo nhau tới.

Tang thi cấp bốn ẩn mình trong đàn tang thi này, không có xung phong đi đầu, trước hết là cho đám tang thi cấp thấp này làm bia đỡ đạn.

Tang thi cấp bốn có trí thông minh, có điều nó cũng có giới hạn.

Bình thường mà nói, đứng đây phục kích, đợi cho ba người mễ Linh tới gần mới xuất hiện.

Đợi họ không phòng bị rồi vọt qua.

Không cần vậy, căn bản ba người Mễ linh sẽ không cứng đầu đối kháng với một đàn tang thi.

Không phải vì họ đánh không lại chúng, mà vì nếu cố quá sẽ dẫn tới bị thương.

Mễ Linh sẽ không lập tức chạy, mà vứt lại một quả bom lửa, nổ chết mấy con tang thi, chuẩn bị từ từ giết chết đám chúng nó.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Sau khi thả bom ra, ba người Mễ Linh vội chạy trốn, mặt mũi ba người vẫn không biểu hiện chút gì gọi là hoảng loạn.

Tang thi cấp bốn có khả năng đuổi theo ba người Tô Đại Trụ, hơn nữa con tang thi này thuộc tang thi hệ phong nên việc đuổi theo là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng nó không có đuổi, hơi nguy hiểm, lúc ấy lão tang thi nông dân đuổi theo Trần Lạc là vì hắn ta chỉ có một mình, mới không chút kiêng kỵ nào.

Chuyện này không làm khó được nó, ba người Mễ Linh cố ý đặt bẫy đám tang thi, không có chạy đi xa, tang thi cấp bốn khống chế được sức mạnh của gió, thổi một cơn gió lớn.

Dưới sự trợ giúp của ngọn gió này, đám tang thi bị gió thổi bay, tốc độ hiện tại lại tăng thêm, rất nhanh đã đuổi kịp mấy người Mễ Linh. … …

Gió cũng đánh trúng ba người Mễ Linh, Mễ Linh quay đầu nhìn lại, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, đám tang thi chỉ cách họ có hơn mười mét, hơn nữa khoảng cách càng ngày càng thu hẹp lại.

Tuy rằng không hiểu tại sao lại thành ra như vậy, nhưng hiện tại họ không thể chạy được nữa, chỉ đành quay lại chiến đấu. Mễ Lạp ngay lập tức phóng thích toàn bộ BUFF mà cô nắm giữ cho Mễ Linh và Tô Đại Trụ. Tô Đại Trụ phóng lên trước, cho một gậy vào tang thi trước mặt. Mễ Linh cũng phóng ra Hỏa Diễm Bạo Tạc, hơn hai mươi con tang thi chỉ còn lại mười mấy con.

Trong đám tang thi này, có một số rất ít là tang thi cấp hai, đám còn lại phần lớn là tang thi cấp một. Tang thi cấp một cũng không tạo thành uy hiếp gì cho Tô Đại Trụ, cho dù có bị thương thì Mễ Lạp cũng có thể trị khỏi.

Nhân cơ hội này, tang thi cấp bốn di chuyển như một cơn gió đến bên cạnh, dùng lưỡi dao gió tấn công Mễ Lạp. Thực sự quá nhanh Mễ Lạp hoàn toàn không trốn kịp, Mễ Linh thấy như vậy, vô thức dùng thân thể chắn trước người Mễ Lạp.

Ra là vậy, hóa ra Mễ Linh chỉ bị thương thân thể chứ không nguy hiểm tính mạng. Nơi bị lưỡi dao gió đánh trúng là vai của Mễ Linh, vai của Mễ Linh bị xé toạc thành một lỗ lớn, máu đỏ tươi lập tức nhuộm đỏ quần áo Mễ Lạp.

Nếu không phải Mễ Linh đã đạt cấp ba, lại được Mễ Lạp gia tăng phòng ngự chỉ e vai của cô đã bị lưỡi dao gió của tang thi cấp bốn xé nát hoàn toàn. Vẻ đau đớn thoáng hiện trên mặt Mễ Linh, bàn tay phải không bị thương của cô không chút do dự phóng ra một quả cầu lửa. Nhưng chuyện làm Mễ Linh khiếp sợ là con tang thi cấp bốn này có thể tránh thoát được quả cầu lửa của cô. Trừ phi đánh hụt, đây là lần đầu tiên Mễ Linh thấy một con tang thi có thể tránh thoát được dị năng. Tô Đại Trụ quả quyết nói:

“Mễ Linh ngươi giải quyết mấy con tang thi bình thường trước đi, còn con tang thi cấp bốn này để ta cầm chân nó cho, sau đó chúng ta cùng nhau đối phó với nó.”

Có tiếng súng vang lên.

Sau khi phóng ra một lần Trị Liệu Thuật cho Mễ Linh xong, Mễ Lạp lấy súng khẩu súng lục Trần Lạc đã đưa cho cô ra, bắn về phía con tang thi cấp bốn, rõ ràng con tang thi cấp bốn này không biết súng lục là thứ gì, nó vội vàng né tránh.

Do Mễ Lạp không biết bắn súng, bắn ra bốn phát súng nhưng chỉ trúng một phát, chuyện này đối với tang thi cấp bốn thì không ảnh hưởng gì. Mặc dù súng lục không có sức mạnh gì nhưng có thể cầm chân con tang thi cấp bốn được một lát.

Tô Đại Trụ chủ động tiến về phía con tang thi cấp bốn, do đã được Mễ Lạp hỗ trợ nên con tang thi cấp bốn cũng không thể giết chết Tô Đại Trụ trong thời gian ngắn được. Lưỡi dao gió đánh trúng ngực Tô Đại Trụ nhưng chỉ xé ra một vết thương, cũng không bị thương nghiêm trọng giống như Mễ Linh. Mọi người đều cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Bình luận

Để lại một bình luận