Skip to main content

Chương 169 – Phiên Dịch

5:05 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

CHƯƠNG 169 – PHIÊN DỊCH
CHƯƠNG 169 – PHIÊN DỊCH
Nghe thấy tiếng súng, cuối cùng Pháp Vương cũng tỉnh táo lại, nếu ba người Mễ Linh xảy ra chuyện vậy há chẳng phải ta sẽ trở thành thịt chó hay sao?

Pháp Vương chạy đến với tốc độ cực nhanh tham gia vào trận chiến, tấn công tang thi cấp bốn bằng tia sét từ phía sau. Nếu có Trần Lạc ở đây, chắc chắn khi thấy Pháp Vương hắn sẽ không thay đổi sắc mặt, nhưng Tô Đại Trụ thì khác, mặt mày hắn vui vẻ nhìn về phía Pháp Vương. Pháp Vương thầm mắng đúng là đồng đội heo.

Tang thi cấp bốn chuyển hướng sang Pháp Vương, Pháp Vương không ngừng chạy vòng quanh đến sau lưng tang thi cấp bốn. Tuy rằng tốc độ của tang thi cấp bốn hệ phong mạnh hơn Pháp Vương, nhưng phản ứng của nó không linh hoạt bằng Pháp Vương. Pháp Vương chạy vòng quanh, nó cũng xoay vòng quanh theo, sợ bị Pháp Vương công kích từ phía sau. Tang thi cấp bốn cảm thấy hơi choáng váng, đây là loại chiến thuật gì vậy?

Tô Đại Trụ đập côn sắt vào tang thi cấp bốn, nhưng đã bị tang thi cấp bốn dùng tay đỡ được. Sự chênh lệch giữa cấp ba và cấp bốn khá lớn, côn sắt này cũng không thể gây nên thương tổn gì cho tang thi cấp bốn. Nhân cơ hội này, Pháp Vương lại đánh một tia sét vào tang thi cấp bốn từ phía sau.

Sau khi giải quyết đám tang thi thông thường xong, Mễ Linh cũng tham gia vào trận chiến. Tang thi cấp bốn cảm thấy không ổn, ngay lập tức nghĩ đến chuyện rút lui, quay đầu bỏ chạy.

Đây là một lượng điểm tích lũy lớn, làm sao Pháp Vương có thể để con tang thi cấp bốn này chạy được chứ?

Pháp Vương lập tức phóng một tia sét đánh trúng lưng tang thi cấp bốn làm tang thi cấp bốn lảo đảo một cái, sau đó nó nhào lên lưng tang thi cấp bốn. Tang thi cấp bốn bị ngã sấp xuống đất, Tô Đại Trụ ngay lập tức đè tang thi cấp bốn xuống đất không cho nó đứng dậy.

Dị năng hệ nguyên tố sẽ gặp rất nhiều bất lợi khi đánh cận chiến. Cho dù là dùng miệng hay dùng tay để phóng ra dị năng thì cũng không thể sử dụng được nếu mặt bị úp xuống đất. Đặc biệt là đang bị đè bởi Tô Đại Trụ và Pháp Vương đã được Mễ Lạp gia tăng sức mạnh.

Mấy người bắt được tang thi cấp bốn thì mạnh mẽ đánh nó một trận. Tang thi cấp bốn, toi rồi.

Mễ Linh ngồi xuống đất thở phào nhẹ nhõm, khá là kịch tính nha. Mễ Lạp không ngừng sử dụng trị liệu cho Mễ Linh và Tô Đại Trụ. Vết thương của Mễ Linh đã ngừng chảy máu nhưng cô vẫn cảm thấy khá đau đớn.

Pháp Vương moi tinh hạch của tang thi cấp bốn ra, mắt chó của Pháp Vương lộ ra vẻ kinh ngạc cùng vui mừng. Đồng thời nó cảnh giác liếc mắt nhìn ba người kia, đây là đồ ta lấy được, các ngươi không được cướp.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Theo lẽ thường thì khi một tiểu đội lấy được tinh hạch, bình thường sẽ chia đều cho tất cả mọi người trong đội, nhưng ba con người các ngươi không thấy xấu hổ khi tranh cướp với một con chó à?

Ba người họ cũng thu được năm mươi, sáu mươi viên tinh hạch, hiện tại Mễ Linh bị thương nhẹ, cô không định tiếp tục đi thu thập tinh hạch nữa, chuẩn bị quay trở về.

Sau khi trở về căn cứ, Pháp Vương nhảy xuống đầu tiên, vẻ mặt nịnh nọt mang một túi tinh hạch giao cho Trần Lạc.

“Mễ Phạn, ngươi hỏi chủ nhân xem, số tinh hạch này đổi được bao nhiêu điểm tích lũy?”

Trần Lạc đếm thử, hắn khá bất ngờ khi phát hiện ra một viên tinh hạch cấp bốn. Trần Lạc ngẫm nghĩ một chút, tinh hạch cấp bốn có thể đổi cho Pháp Vương 100 điểm tích lũy.

Sau khi rửa sạch tinh hạch, Trần Lạc đưa cho Mễ Phạn, dự định cho Mễ Phạn nhanh chóng thăng lên cấp bốn. Pháp Vương cảm thấy bối rối, ta nhọc nhằn khổ sở mới mang được tinh hạch về, tại sao ngươi lại cho Mễ Phạn chứ? Tại sao không phải là cho ta? Làm vậy coi có được không? Làm vậy có công bằng không? Làm vậy có hợp lý không?

Mễ Phạn bĩu môi, phiên dịch lời nói của Pháp Vương. Trần Lạc nghe xong, trả tinh hạch cấp bốn lại cho Pháp Vương, sau đó nói:

“Ngươi nộp tinh hạch lên ta mới có thể đổi điểm tích lũy cho ngươi, nhưng ngươi lại muốn dùng tinh hạch cho bản thân, làm sao ta có thể đổi điểm tích lũy cho ngươi được chứ? Không có cái chuyện bản thân ngươi dùng tinh hạch rồi, ta còn phải đổi điểm tích lũy cho ngươi, ngươi coi ta là kẻ ngốc sao?”

Pháp Vương cảm thấy có lý, trả tinh hạch lại cho Trần Lạc. Tinh hạch làm sao thơm ngon bằng chức đội trưởng chứ.

Vai Mễ Linh hơi mất tự nhiên, Trần Lạc nhìn ra được, ba người họ cũng không che giấu thuật lại những chuyện đã xảy ra. Trần Lạc siết chặt Mễ Phạn trong tay, Mễ Phạn thật sự nói đúng rồi. Đúng là gặp nguy hiểm nhưng không phải loại nguy hiểm đến tính mạng. Mễ Phạn đã tiên đoán thành công hai lần, lần trước là Mễ Lạp.

Trong lòng Trần Lạc vẫn thấy hơi bối rối, Tô Đại Trụ cũng bị thương nhưng Mễ Phạn không nhắc đến, chẳng lẽ bởi vì vết thương quá nhẹ nên mới không cảm nhận được sao?

Bình luận

Để lại một bình luận