CHƯƠNG 444: LAO RA SINH LỘ(2) Huống hồ bên cạnh cửa động đều là tử lôi toán loạn, hắn tuyệt đối không dám đến gần!
Muốn tiến vào bên trong, nhất định phải từ đằng xa mở ra một lỗ hổng, sau đó nương theo hồng mang ở trong đó mà bay vào. Khi đó những tử lôi kia mới không quấy nhiễu bọn hắn.
Mấu chốt là, phải làm như thế nào để từ cự ly xa phá vỡ trận thức này? Dù sao, đây cũng là do Thiên Đế bố trí xuống, hắn cũng không cho rằng bằng một quyền của hắn có thể phá vỡ.
Thế nhưng, ngay khi đang sầu muộn, Trác Phàm lại nhìn về phía Cổ Tam Thông đang nằm cuộn tròn rúc vào trong ngực mình, ánh mắt không khỏi sáng lên.
tử một lôi ọgNn ạođ núđg hgưnn lúc nhiên vang run nêl lên Thế hêinn ibến alử anxh rồi tộm ờngiư hoan úcht lớn, mất. tiếng Phàm. httậ àmu chỉ nnệ này, ộđt tộm ráTc vào nliề đột
ầms haíp hứa ,cũ mô hắn chnâ iốt Pmhà ậdm ờli icá bao buông. naguq ayt ik.a agm,n li,ờ ưhn iah Vaừ ứdt uagqn tếni hồng hcặt hựct cắn nhắ, yba của ịv nihệ nhôkg vẫn hpủ tộm ,áci Sau ikh về Có đi Trcá hôTng hậpm cht.ứ nềil ắmt vào Cổ tthậ liền ềuiđ rngă ý mtấ aTm
iưcờ ãđ ?aos ,ênl nói, “Bất a, liạ điều ởht ôgnt smớ nếu Ha ưhơgpn Hung mà ta hpiả ghúnc ngệmi t!ội” nhanh ựt hkgnô Quỷ đúng đoán ncúhg bi ta Sát ệind là quá ...a”h “Ai, liền rất ia, êd ttố to: útch hủc htế ah óc là hnắ nừgch od gncũ heot óc nếhhc mà yậv coi nói, idà,
uaqy inhK vu… hcỉ hênTi ilạ ióN ổiuđ hoang ongx, còn mảhn nơi hote tmộ uq,ỷ ứt ynà ũngc gnưiờ Lệ
nơi ánh iđ ôhgkn sáng lên tử ư!đcợ chùm trố vào bnắ ccuộ ào àl nyà ắbn ghưnn ềđu ilô qua, Pàhm oà
àPhm óngb dnùg cTár Cổ tới Kinh tmì tứ rmầt ỷuq ghôkn nhầt nơi ngrto Lệ bất thức nào lần giác thế này, gcnũ ấthy aữn dò ngòl ộtm đều cùng làm ágnd Thiên !nuxgố ngùc của Tam nưnhg T,gnhô xét, đi
“Đúng gsữn liờ được ạil ehNg dựgn ũngc ”hế..t. ba ếht, uỷq bừng nhảy s,ờ cnò ê:ln aco này, nhgứ úgnđ bừng
hắn .đầu ộmt lcếi ấm gnừgn hyảc ru,n gôhTn angđ như ở gcnũ hơi có ợs thật về nhgồ uq,a x,a trong sâu, âhtn trong icá aphí ìnnh ngưng mnga Tam gật dòng mắt lngò nước thể tụ, ổC hiã
ưgnớh puh gbnó ở dài: ,k..ỹ. hpu ,tmâ Lệ quá yn,à .rồi ơưgni iđ utsố ềv ãol học thời hnnì ơih thủy àn,o áTc“r mùH nádg rằng êny áCo hấnt mượn chuyển Chờ tên iờg ề!v” nắh còn nịđh hnêiT vô iưgơn ngươi ởrt gia, ưh gnừhc chung Nhìn ngươi mcặ unqả kệ gsnố. mảnh được ốBn olã hácc tấB grônt nẫv phía gốcn a,x ơgnưi ioa tmộ uph ởd ũgcn httậ bọn thở kia, dài, cho ộmt ẽs yâb gian iơn theo lão hnKi
gtorn ầtmh sẽ Thông aTm mhàP hnkôg nói a! ncò o,án acủ đương hắn ,ra hắn nbả nhtâ nốmu mắt lại áTrc cao lưu ưtợng lnớ ghưnn nhêni Cổ hình ia
ắ,hn ầđu ùd ngực. tchặ mỉm nvẫ là hay g,ơiưn Lúc ta, pảhi trngo cho sờ ếhtc tấnh đem nsốg nhu lềui ừt ạil ph”ne! cũgn ta aT nhích nnê chết, bỏ ta chết nô s,oa sẽ ưiơgn, không :inó oCh Phàm sờ đã rãi dù bỏ cho n,ày từ cười, sẽ ôm có ư!trcớ ưinơg ngươi ậhcm ịđhn không thể Trác tếh thảy một “hKgnô
hn!aO
điện gônhk cũng ếht ngưng ct”ế!i t,ụ hik ếhtc, nbgằ Trác ai,k ùD lý nhưng có sợ uilề hữgnn nũgc osa ắmt mtộ ôil ợs ềuđ kôgnh niưgơ ncgúh là od cũng hiố tia ó,n là sợ tcếh n,ầl tqáu ghkôn phải to: chết đó so?a màhP do khiến áhn T“a
thư, mắt gniươ các ơnigư Phong đi!” uph trợn ta Kinh ẩyt i.ag gởrưtn itạ íx Thành, Lcạ cho nói: cuầ hạ nnhâ oLã gknôh, ẽs nêihT qayu nđgú hthnỉ danh oãl đầu, ậtg Hài ằBgn ạil ữig tiểu Lệ đi ògln vây màl ta àhn ácc hnệi ưxng och âmL ưN“h tương .ngứx óđng ohte ớmi ch,ứ
ar nrềtuy như vô Một cự oạđ né kỳ ộmt ềv ba ba nh,hì đgộn vặn tay nbắ nắm ở đường nhhna rntê hình Tam ôli ậtnr aphí ka.i động Tử ôghTn hnư dườgn vẹo, igngố gũcn ồghn long nên vô lao ántrh ven nam.g ,ar Cổ rtở đầu ịd
nti L“ệ iênTh etho xin ktế ohte, ngừđ hki tha ya,t gcúhn ábi liền ềv lập nói: gđnộ ừđ,gn ùcgn ta okáth Trưcớ lão, ta cứt Tpiế ,“cÁh ừnđg ucầ Knih ấn, gnở”ư!t ngeh ủth htứ. ứt Lệ khổ ngươi!” khoát asu quỷ nhau đau đều húcgn
at ưnh a, cio hnkôg .iđ vì nhkôg gnôub ơư,ign ta tha nnê cũng đáhn chính nqyuề Nhất một ,là vì
ổC tốt tiểu kêu Trác i:ón ửt, ivu oax H“ảo mừng vẻ m”lắ! àlm Tnôgh t,o axo rỡ Tma ầđu màhP
r,a nầd agnv ithờ ạđo uqỷ gùnc ghồn ắnb mở cắs hàhnt dị. ừtng tộm asu phóng iếbn ika tthậ rộng, átph ộMt hùmc hgồn ra tiếng tấc ạ,x iđ, gờniư lỗ tấc một lớn gman ủđ ầnd nhất nghủt
nguồn ức ocn cột Cổ h,màP ềv Cỉh mặt ờưngi ầ…yđ Tma ưgớhn ắcs của gónn ,ika nngọ ưgniơ húct gotrn uyhết mgna. ãđ sáng hưn ôghTn một dọc ơngưg aiH ípha lệ vậy, của hồng iah hôkgn etoh vào óc tràn hìnn Trác óc gờnđư
at,i Thông ta sợ được, btị ặcth Tma lắc ềiul nh“gKô lỗ mạng ghknô đầu. ổC l”ắ!m được
”n!aữ kia quản phách ửt tiuể ỷQu hátn bổ đã u.đầ ìtm “Trác ỷqu cắl kia ,nát đcượ nồh họ đến nLah ngiết, nọb ộtm nhất bị lôi ai ợiL gai cgnù pih ịđhn gknhô
àm bằng ưnh ugnH nmuố nảqu là quản loã ncgúh ta? “,ừH gưinơ uĩb môi. uQỷ a?o”s khinh iag thường inưgơ Ngươi hỏa tSá agi ohc ngằr i,a cnũg Trác
đuầ lnớ ểth yquền sinh ộtm lung ,cứh òlgn ó,đ đme một inó: táo gưgnn ìhnn hỉc ờicư vào ãđ tộm ọrngt gànv emđ htấy Trcá hắn ơ.c tỉnh Cổ mô nổ.hg chính ,lại nđáh ạyhc Phàm itạ ô,ghTn đỏ mở ặmt, ỗhc nếđ ệyttu ổhng để gđờưn kai vào ưNơig óC tmặ ỗl chnúg cnghú lỗ nogrT màu ni,tếg iềnl một nitế ágns ta là cái lay đểim amT a,r “ổC ađị, có ắnh rộgn kai ”!iđ vội ôgThn hiện trước có amT ta
một ncgũ ịb ày,n nhào Nơi ôkhng có ntoà qau nêxuy ỉhC áhđn cả gany inơ lục đất ontà lôi dung onàh trở hmản tử nham! những ngừng hnôgk ạđi mới, ụbi hảyc ra thành có. từ
rẩ,y ra âu!”đ cợưđ csắ àym ôngl ệL dễ mãnh ilệt Đã noà người d?o ahi àdgn cạL mặt iưnơg thì ầuđ gia, Kinh tự các nió yoax phẫn :áqtu như ờiN“ưg vào trầm, hêTin inàog nur vậy tiến coh mâ ộn ôgnkh
iềln ộmt nếbi ikh nbguô ạcL liạ ặMt Lôi á,lt gốnxu khác, pạH mấ.t sau
ynuềq này cLạ ngay này hóa ò.cn nó thì nơi đi xuống ôgThn hiện, àM ổC bụi xuất u,aq đều vô. ànhth ỉch không ảc iôL hư Tam ahi hđán khiến ấđt iồr còn ơin hoàn toàn ạpH cúl ãđ đất vừa nió ibụ ếuN ơni
trưởng ôhkgn ghnúc quỷ lên, chÁ“, húncg nhge at x”í! ướhng Phong nơphgư oà mnuố ýhqnu ytẩ hknôg làm ta ã,lo ,lời đi. Tứ hnà ngớưh kiỏh ào Thành bay Lâm
.gì orgnt ta chỉ vào Pàhm ta ”!sợ vào Kh“nôg sao, éok ngươi cần Trác ni:ó aqu, đã cnự,g hniên sẽ orgtn ữgnhN không yếu gì đầu hkgnô ứht nhắ ,ựcgn cviệ och có lôi ôm này, sống, Bỗgn gưniơ linề tử để nói ôm có yus ẽs đáng eđm iưcờ
cho n”ôkgh? ccá nhìn hửt tin ngơiư lão hya mốnu nhkgô phu ,a ừ,“H
cùgn tiểu Trác Gan ảuqn ẫnv kia úcngh ”!at muốn “aO, miũ, ar ịst khắc sao iga quỷ “Thực Trác bã tốt, qnảu iớv đối sụt :ión tậht ửx đngá gncúh ấrt agi ờiht mấu hắn áic nôhc thcố tại ạli vào ta thương, tử bỏ ít nvẫ áthN nubồ Quỷ ứ”ch? khngô híc
ghnkô ạđo theo hạck hàPm Trác âm động, bộ hncấ này đó nên sắc caủ kôghn mắt trở thể nhịn hề ộtm mặt tươi, điện aSu dư ưcợđ hnáđ ait ắnh khiến ễtr ựgnc nội .máx nortg lôi rắgtn ar ửt áynh chậm uám lôi oàv mang
tnả nũgc hhnạ kneh cđượ tử một ciườ c!phú tắm gnsá ginế,t iệngm mặt niggố êrtn Tam àhi nig,ợ Cổ hnư náh nhếch ôgTnh một ra
tn,ớ một ayt nhỏ quyền! lớn aSu êln một hôkng aphí ưnớgh náhđ ika igơ non khắc, hcác ềv tiếng, ắmn hét một nềli
Ôg!n
,hiã maT Thông aso nàvg Cổ ưigN“ơ hkin ộiv ni.ó ”i?rồ
vnẫ unr Cổ ngẩn hnư ghnTô ơih nơg cũ hơi nhưng Tam không ngơ ngẩn, ẩry ngừng.
tử, Tiểu ủca nâ nơưig ãđ iộh cơ báo it!ớ
cả ikhn lòng ỷqu hnắ. ảcnh urn lên, loạt về đnồg ừva phía vừa ghin ạli nìhn csắ, ồh ngorT ấhtt ỏikh tứ hnkôg cáig
hoàng huyết ểđ phu?” cho lạnh, gónn điều ta gaio ni,gơư ảqnu ưi,ơgn động ,iđ độgn thể međ iCờư ướrct Tcár Hừ, cho och phải khgnố rằng hếc oa?s óc ểth có có gia các :aty lão iga Thiên nào pháp màl iương ikh binệ động àm cáC“ không tằm quản hcỉ ngươi Kinh có đàng nếu các bọn rTcá loã Lệ phu óin tếh
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.