CHƯƠNG 445: ĐỂ TA LÀM CHA NGƯƠI ĐI(1) Sấm sét không ngừng nổ vang bên tai, Trác Phàm suy yếu mở hai mắt ra, trên mặt không có huyết sắc. Ngửa đầu nhìn, lại chính thấy toàn bộ mái vòm đều là một màu đen kịt, chỉ có một tầng ánh sáng mông lung đỏ thẫm bao phủ lên mảnh thổ địa, lưu quang không ngừng chuyển động.
Lúc trước bọn họ chạy vào lỗ thủng, theo ánh sáng đỏ thẫm lưu động, không ngừng biến đổi vị trí! Xa xa nhìn lại, tử lôi bên ngoài màn trời giống như giao long đang tàn phá bừa bãi, đang không ngừng đánh thẳng vào nơi này.
Thế nhưng một khi đụng phải hồng mang, liền trong nháy mắt bay trở về. Hồng mang giống như vòng bảo hộ, bảo hộ lấy mảnh đất này, bảo hộ khỏi lôi quang đáng sợ!
cũng Pàmh là nhắ Trác nữsg ?tđ“ặ s,ờ ênt hdo “hưN h.ỏi ậvy ngươi,
gia trong ynà dương. iườc mểiu Đế đcượ ưicờ bảy kiếm hàn ấnt ,ếth Có núgđ àhPm nhà ìht nấth ar người óc gia chức, sát là này bảo ynhá thể nah“ gtnhă tộc thăng ốbi! ưgiơn Trác ếth là uêsi ấr,nt ắtm tná ttậh luư ọat ,ucốQ ,áH“
ta ta n.ít gọtrn Cổ àm ,chsá chết cúl ạyd cắl ẻv ìv iđ liạ ta đầu, ởib hnôgT ach hgnôk Ta :ịnhđ dyạ“! thể ngốs lắc unêq mắt ờli ầyđ cho kiên “hCa cnò Tam trong dạy
òlgn “ửt! ạht bực hgnnư gật nưh cứ yhủ. ĩd kẽh ịb ilạ hài Hảo“ dương, tấb uầđ giống tán đcắ y,nà kiêu tởh ,dià hùng Trác vậy Phàm tngro
!htả lúc Thế ,ợs phải sấm gvàn lại Cổ Trác cũng Tam hắn oàv trnê hnTôg ôm yta ar ộiv nềr tngếi tộm uđầ ấly ilạ gnưnh ếcht ahi oghnả vùi .agnv ổn cnựg Phàm, hngôk gđnú này, trời tphá
nữsg nghĩ hnưng rõ ohc liền ,ờs nrgà rất hàPm lắm, suốt. không ntghô hahnn Trác
dná nhnắ ổC Tam bộ yên say. ngực hctặ, nhỏ hn,ắ Cúi đuầ ủng ắhn mô mặt q,ua nhTgô vào ậhtt ấhyt nổ ônhuk nnhì
httậ hặct amT Cổ ắlc nờưcg aognn hơn!” na Phàm ôm âtm t,ảh ,ôil “Không!” gnươi tử gnôhk rácT sợ Thông “Ta mô ầđu, nẫv
nói: tgiậ òcn ụhp Phàm “ân?th mình, ẽkh i“ưNgơ ráTc cả ?th“nâ inkh óc ụP“h
nigốg Phàm nôghk sờ icgụ hnắ húct tcúh “ht!ế đầu ểth ìg tính bé sờ cráT xúi t.iộ mtộ đaứ a, cá như hắn, phạm agnđ cũng có ý nói u,iáq là iđổ y“ậV uchệyn ơngiư
och ảv này ừt cngũ đá có onà hẳcgn đến lời, Phàm chui ôkhgn mhnì thế rTác sao? Tam giưnờ Thnôg yah ậnh nrgot ộtm ổC lẽ óni thân, riồ hụp tpá,h ửt hểt ợrnt avừ nềil Tácr ar mắt, ểuti tgừrn không hmPà
hNnưg a,t àl ôgkhn bọn bã ghôkn phải Tam dài, hại vì hởt bọn tur stá“! hngô“K, Cổ Thông cả at nuồb ọh nuế bởi :ión lại sẽ là họ, bị hnà
có ntấh áy định ầnph cbứ imờư ý niơgư c,Áh“ cũng uSa vậy, iơngư hmạn Ta ta áyn đó kỳ ưicờ ẽm ờiưc phụ ứct ó.đ hcỉ :ión cảm a!“h lập áq,ui àl gnôhk ngưu nhtâ ấhyt nưh
pịk nhưng cất thân htì tinê ếmki Núi đợi ậtv ắhn đnứg tìm cio muốn nthâ nh!da đây, htcí Thế tmộ cò tnêr ilnề nhđị bị gĩhN kgôhn khỉ àPmh dậy, hiện ncũg p.neh đồ hể,t èđ oc,a không é.p óc nưh hắn đã có vùng Thnêi là Tácr nặng hnư ếĐ, tấhn iD dường ho ygá, vừa gđộn giấu chờ páht ềiln ố!tt
àPmh ổb không đcắ tấB còn tử hgĩn ợs cắl ưgđờn hcók ,ầđu không gan ,iờcư noàig nhưng mặt dĩ ì!g i,thô hỗc anogN dở ar hìt lôi ácrT y,nà đnế óc cgnũ Bại vậy. đường áic tnáh nơi,ưg Đồng, ở ưiơNg ởd như rõ ấtb btếi bên mtộ
yấm áđ có một ritụ li.ủ otà núi n,gpậ chung tnrà nhnì hảmn chỉ đầu quanh, cát vàng thyấ Qyau
trong ágnĐ“ lòng at với sua hứa ugnh đuầ lại hôgnT aty ,uầđ ổC ửt viớ lời ndưgờ thế nlê gứn mang, ncò óel .“ành quan, thì tmắ hận ưnh àon dài: bảy óc trong k,ai oạđ Tam đã ủch ar cùng ưhgnn ộtm tthậ thở icết lão ểth hnnah páđ oán sâu, ấtr ẫvn khẽ kôgnh gật
,ab ta uvi ocn hiểu htứ này nhưng được ấm chỉ hương phụ gia iđờ đầu, qáu iurtề cứch àlm hki hoà aTm còn kgnôh gật ẻ.v agi trong h,ữc at môn Tôgn“h! tg,ọnr àl cười ta, ccá oci suốt ổ“C viết làm gnũc ýl, ômn Thông ổC áp: nghĩa áuq là tônhg aTm không ico Sau ta văn, cứu àl htư niềl tria ạdy hi auqn gọi at gtậ ậnhn là gvnọ tậhun aus auqn ớl,n đệ,
cục này. hmPà hcít trọng là rồi. lgò,n nội thương, ùd Thiên nhắ inkh lại mcặ ỉh nđế hnCíh trong hô ế?Đ“ âtm Trác di rốt ot, . . “Nơi
gật .uđầ khẽ Phàm Trác
ylấ gheN ưhn àcng vậy, khổ lcắ nigươ ?ntào ấly ạnmh :nió “!óđ “iXn óc Tcrá uđầ ta một còn gnơiư Ta t,nếgi na ưicờ ắlc đúng ôm gciá ềhniu Phàm ảcm hơn mới mô người, yvậ, ta
lắc pgặ at ihk uih maT thân phụ từ at!“ tibế, any, sinh sao không Cổ vẻ Thông dù “Ừm, chưa đến ầđu. tặm ấutx quạnh ta gtnừ
ấly hnágot mới ntâh nên hìt ,at hco ầrmt ơưg.iN“ . tiếng: Có ohtà . đầu ângm ôm tthậ sau ônThg hnắ “. ta ậnrt, ụhp hnnì maT sẽ ngửa an rồi ấrt Cổ đó giống ộmt lnê â,lu t.âm ểiđm . gnơư,i
vẻ y,mà nhíu hgni ar Phàm lộ Trác cặoh.
đừng úxc gũnc đó nhà lũ, ếpit lúc có một iat hẳkgn lúc ocn cả àyn định như về. hình Người uểiT dmá hết bị aM ệhnL như ồĐ inó nđga ìhtn tinh ioc mới àl ắhn kếim stá, gnốc iat,r không tru àl ynà .tdiệ utyr làm tên yàn iôht bị đó, tử một nnhậ chút huểi ẽs
Cổ mxe ỹk Tam ớctư,r nughc ô,Tngh này at tmạ c,hÁ“ ta an đứng ơin àt,no tảh hiờt quanh!” ểđ ra dậy ingươ
vỗ bộ hệ!m“n Đế iớm ưgơ“Ni có iớv là Quốc?” chhín lẽ ,ắnh số quá Tcrá ủi: mlà óhk cịh,u an ãđ “Ngươi đây ầđu toàn ỗv àl ịđhc đừng gũcn Phàm vì thế,
óni àti phụ cho ahi ọh àl nghĩa có vấn, atir. ểđ nôThg ếnđ hnà ờnđưg gnih ,at truy thân, nảht trong đi, ếtiB ổC hpụ là ocn bị ôghnk ổC, ệhnL ynàg at Tma dược hắn at còn nhiên ăn!“ a“T nió: Đồ đó ađứ ứcu ònc tìm a,t cLú mỗi ach aM khi nắh
ha vì động, khóe đầu ánh h.a . thơ: ưicờ về Cổ maT ươgiN miếl Mà lộ Tôghn icág lên, . ngây hpaí ,nắh nhnì ụn ilếm cử mang hnắ ra ?“ồri tỉnh a“H ẩggnn btấ mê gnlu gệin,m mông ắmt
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.