CHƯƠNG 443: LAO RA SINH LỘ(1) Chậm rãi mở to mắt, Trác Phàm phát hiện hắn thế mà không chết, mà quanh thân còn bị Thanh Viêm bao trùm, không khỏi kinh hãi. Hắn vạn vạn không nghĩ đến, Thanh Viêm lại có thể ngăn cản tia tử lôi đáng sợ kia!
Đồng thời,bóng vị cao thủ thần bí trong Vạn Thú sơn mạch kia, lại một lần xuất hiện trong đầu hắn.
Ban đầu, hắn không biết người kia có gì mục đích, vì sao lại muốn dưa Thanh Viêm kỳ dị này cho hắn. Nhưng hiện tại, hắn dường như đã minh bạch, đây rõ ràng cũng là có ý trợ giúp hắn tiến về Lạc Lôi Hạp!
Thế nhưng, hắn làm như vậy là có mục đích gì. Chẳng lẽ bên trong Lạc Lôi Hạp có thứ gì đó mà hắn muốn nhưng lại không thể tự mình đến lấy được?
ủac gĐờnư sao àngoh ănng Ma phá óc cái khả mlà ápph hnắ Đế, trận được? nêhiT tộm đường như
hắn ba Đế syu một người trong tnồ Đế, một ốb nàogH ynà ổ,C núđg, của tại nơi cgũn chút tự ạlio htnấ nậtr kgnhô Thiên nĩhg năng ituể di ênhin àl gpỏhn phải chính đoán? có tích àl Tênhi khả như tBấ iác ộtm Thượng áuq Ma mnạh là
khẩu ilạ hồng Đột oạđ mang! nhiên, độgn iak lóe háhnn tmộ đne êln gnrot
ynà, nmgạ ảphi có kihỏ àl acủ ệnHi gì, mìhn nơi irồ để âm sau ùD àl ícnhh kế yếu ưum cấp quỷ hắn vệic nói. hcắk ạit rời nòc ờginư chóng ủac th.nấ trọng việc aki miớ bách ngũc là àny, mua sao giờ
nảc grọnt htậm ngăn ãđ unốm úgip sự trọng lôi âsu đi cũ áuq gNnhư ybâ vẫn lối chtự in,thê ủca kgônh Lôi ưgnhn nhắ ửt thơ, ngây ỗhc Tiêhn đi ấyth rnogt lại còn lục giờ, êmVi như uửc cưTớr .oàv để Đế hếc Tước tìm íhc kia, tử ớit .ếimk ùndg óc cíht tìm ảnc ắhn di htấn hnhaT àov ấmc iôl thiên âVn hnắ tngor
hO!na
inơ nHàog ở ếvt của sánh. aM mà ểđ ợưđc cũgn àl hắn ra so Xme óhk cao thủ ạil cấm gờưni ốb do cao pháp tìm mảy ấly Thế ýl thâm, quá thể hếc yma lại. ếhc là nrật nhắ yàn ,trí đây uấd phải ấmc nhkgô nnhưg có ềv iigả
uyd đã sợ .hắn t,óx trì ạđo aThhn uđa tử ahThn chỉ âhnt đcợư ait Lại ưcđợ hắn cảm ìht run y,nà khỏi ộtm thân là một liệt Viêm Đnào Viêm nôkhg bổ ểht ôil áhđn .lâu tử lôi bao cgiá n,gxốu không ửuc êtmh cũng ncò kịch ênl iêhnt rẩ,y gntrọ
“Tử cửu tngrọ lôi !i”nhtê
aih oảb họ này háp, vệ chỉ sẽ sẽ vài ệdui Nếu imVê phút nvgò ặcn ịb bã! bọn tàhnh nưiờg liền nTahh ịb tmấ
nhOa!
êTihn àonh sau ơs ca hô ogphn iuđề vẫn ảhpi sáng :lnớ mỹ, ôhkng này ìg àmhP ghNnư tử nghĩ có ilạ pảhi sơ ltá ạbo nnhgư ònc tứhc Nói ý là là trận ắnh ửCu người một mtộ lềin ựat mà thcứ ngũc đần mắt oba ởh Đế ra ,kách hồ bị ốc lên, mê có u ủca Trác hgkôn do không syu hủp, hủy ”!ođạn hắn ắcs là đến đó h.ở luư “Đúng, àg.ino đem cchá lại, nậtr này gnhĩ ùcgn độn ,đó àyn lúc ũgnc khỏi nhÁ ủca
kgônh như tu ảnh,c nvạ hTế ắhn là a! chỉ Đnáo nvạ ổni iốggn noc tộm hao ốtC ô,hi igả tộm iknế nhưng
cười thở êiln nếg,it Phmà iàd hkổ. một hiỏk Trác ctụ hôngk
Viêm gsnữ ntêi,h tmhậ íhk ituê gn,độ íhc ửt vào bổ tbá tí lôi ợnưlg. đạo trọng Thanh ngưhn hỏa ọgrnt ồh vnẫ ntgrọ từng bất ếyu uy oạđ ựlc diễm cụl ,inềhu ỉhc Viêm đnế oah Thanh hết ũgn thất Tgừn rọtgn ,hênit đi không ếth sừng gănn tựa là rất ừt đã aủc hoet liên mang thiên, thiên, ụct
nắh ọ,vgn ihtoá ắmt tệtyu ơ. àhmP ráTc àotn tử thờ đánh ắlc đã mặc ầ,uđ nnả chỉ ngcũ cho honà lòng otrgn lôi nhmắ là chí,
rầm Rầm m!ầr
ìnhth tê tắb tnêr tê Cự nru ànđo bnọ một Phàm run đầu á,ci mảc nrật ộtĐ một đnhá ẩyl tbấ nlìh nhhTa Vmiê nnêi,h Liô gáci hắn. dại Thân ểth bẩy. nâth cũng mtộ lên ácTr ạd,i nx,ugố nlê rtnê nện người
đgún ềv bt,ếi chính tcếh chết, ôgnhk ta hay àl mình oan, Thanh gũcn at tiờh Đế tại ìv iệnh không? Thanh tnếi i,A uas tích àl ,hTôgn như để ngươi xuất không gnúđ cgnũ oàv tcếh óc tự ànoh Tam ta hay id vì sẽ c,ếht a toàn mìt ghôkn? mV,iê ịkp ưngờđ Thiên mà caủ Viêm ổC nệhi, oiC
nầg ơs ạbo aym hki uđề cgnà ửt sắc nhưng ếđn hcế. không gpận ncgù ớ,it àno động tử là nhnì nphóg hếT il,ô uhncg àgcn tầm hắc nhìn mảnh nàrt Tam tbấ mô một .aki gopnh ra ỳk ahunq lyấ cấm àhmP hônTg mảy hở tắm crTá gynà ủca ổC
này ư.cợđ lại đi cái nhưng, ốiđ nói, nớl, hổng hếT là ũngc ot tchứ so hkgnô lỗ trận nnghư này ớvi qau mà chẳng lỗ óin miệng nàho tuy hắn thôi, này àm nổhg viớ vào là ằgbn ỹm ráTc àmhP chén
iâyg tử ưrctớ đmạ, qỹu trgừn lôi đã viộ nơi mắt ưul màl mắt ádm độgn mtì hung chế. ở mở hai Tình htế nãlh mắt hểmi đến aso bốn trận hákt hcít trừng ợđcư vgàn này, khao thể ra caủ cmấ có còn htúp hnnì hắn hí,ap ohet thn,ấ của
giờ đến aus Bởi hpá ctứh sau hnắ vì nơi H.pạ tnrậ tình ưnh i,tạ níhhc này cạL hảcn ntìh ngũc páh aủc ỉhC ắhn là giải giải cợđư. knôgh gờ,i voà cnũg Nếu ngày hiện ,cũ yâb đi hco thì ưnh yàn oàv hnơ là thôi. ikh Lôi yàn hắn ôkngh đại sớm việc bây mà biểu vẫn cảnh cợđư hắn ẽs cgnũ thể tiến
ar ềnli aik có ngma có nếit gưcợn ỗl ,hở nghôK về htì r.a ểht biết mang othe hồng gnort ghnkô tchí! igườn đi một ủac trước đường là sơ bnắ là sai, hổng htể haíp ngoài. gmna od ra àvo áotht gồnh Mà kai Theo ồhgn ởm chính nào ênb di lại,
?ìg h,ổ tbếi ynà ngcũ do lỗ nàh tử gnơiư xấu ynà ắcđ r,a gkôhn tên nhóc ý phải ểiTu mở ginươ àl gổhn áci cái kngôh
vui mắt hngkô ,đây gnồh ỏkih tức cáTr ìnhn mn.ừg lẫn tia Nghĩ sợ gamn mtộ otrng lên píah ãih kai, về tới Pàmh leó ậpl liạ
gnhôk yang vnẫ mót ảc ưicờ! biết mắt, hạ tự bã liền đưcợ rtò mắn óc àl Đ,ế thể at sự buồn ểđ àl Thiên àl voà cười, lại, ta dài: nếu torng từha sẽ May ạ.iđ Tự êtinh người đi quá cũng Đế ếch khắp hmật thành cho óin đoná aM của buồn ògln cho ,hạ aM ạ..”h. unbồ ờưngi rTcá Hoàng, hề ừnhgc nêt nrgot mPhà do hgôk,n nhtiê không cờiư ,hổk nào thở àl ta óc àl ,iA“ áqu híc có cmấ tậht bố tnềyru
Tnhgợư ờhti nưhgn túhc pảih Thế angi àov gnrộ ưgniờ đợcư cho thức hao Cửu Liền inổ. Ma xưng ùd ta niTêh phí nốum xme phá ểth các cũng thâm hnư ,ổC có kôhng gườin hờit phí thiờ ,ếĐ hgcừn rãi, ,soa nhà hcịu cũng Đế ụngt ênyu tchú ếkni cứth ntrậ ánđo U .niag ta aoh là
knôgh là lại unhg ớvi như một vỗ l,aử taự thức ìg dậm bất gấp được. ố,đt Pmhà ttậh nêtr lực ếkni nhiêT như tògn nóng sự r,tí ngòl óc bố gpá ểth ntrậ lửa được hăgn Trác chân, tmặ no,à chảo không kỏhi á,ci Đế hácc lmà tâm. hKnôg nưghn uđầ iĐố ắnh ưnhng
nơưtg ũgcn tểh iđ th!cự ửt sao khổng lần thức cợđư iòt là lồ! iơn lmà ơs ậtrn áic dù hắc liạ hắc… ovà ngươĐ đi đã hở óc loã ốumn icá ìtm hư yn,à này tbiế itớ đối rntố cắH nyà có áqu thể sua tBấ yha aso ?đi tmì Ai ng,ôhk innhê đế,n
hắn. ưc,ợđ này nôg cá t,mặ câu ânhn óni ta hung lão tặm xanh tức khẳng Đế nihêT nhổ đnế sẽ bị ghne Nếu oàv ịđhn nưh igận agi
hểim sự ib àl hìnm ôg,Tnh mấy k.hí Phàm mạo hícnh tự chết. xem nưh mtộ lần cúl ưtớcr gnớt Cổ úđng Tam cứs Tárc Nếu khó ắhn ắhn ưhn ihện htật hoà sinh vì đợcư trán ờil tìm ,tiạ gnkôh ọđ ihế.tt ưnđgờ hngNư âhnn cái, vỗ
,ochặ rácT ữan. hnkgô nhanh nghi Tgron lắc mhPà nnghư nghĩ rất rtàn ysu yđầ ,đầu thêm ilnề ắtm
rtí lên bố Đế chường icờư mtộ tia vẻ trận mắt không bị to: hưng “Thiên ấnph, óđ thế ũc ogTrn như áic ipảh hmPà htì lnớ đánh ổghn bị ..”.ha nốugx giờnư ưcrớt vẫn áchn ,scạh Ha ar đều ha ,àno éuqt thức ráTc eló sao? lỗ
khẩn ôngl trương, ihkỏ ãđ àym n!ođà thành ácrT nnhă mPàh ôghnk tmộ
áhtp ihã. ủac ịd cho lôi là không kỳ óc ùd mạnh cũgn màl lcự hútc Tácr êmht dưới ệhnCyu ncàg tàn giác ỏikh hhnTa lo hcống rốt ỡ.đ ửt, cục ắlgn có cho nhiêt tíh rgont hắn mtộ Phàm óhk kinh áph rtgọn hơ,i mẽ ửuc gònl yu miêV cũng thể ửt mảc sinh, suâ nhất
mà thúc hmìn chẳng ếcht thôi! ớsm đem tự thời là igan đi mìt hơn ộmt oék lên n,Hắ qua
chỉ inơ ngnẩ ỳk qua lôi ửt tầm ồghn có iơh bnắ htyấ mnga nào hnngư áđhn tới! iak đuầ lại ngkôh ì,nnh chỉ r,a gồhn yậv ớln thẳng pmàh ,hénc tbấ kia gnmệi quay cTár qau agmn
không ếkim bốn cấm lại oab annhh biết tìm ớmi notrg vô tia hưngn cốghn bên cgùn nhất rtán Nghĩ Nhgữn phải ika mồ tận, ờđưgn ul,â ôli ynà gsnố đầy nhìn tìm hmPà ịhđn đây, nườđg tử quanh vội vô Trác ar thì óc àvgn a,íhp mViê ô.ih chế ahnTh ớit đã , thể hắn rnàt được!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.