“Khủng bố thật!”
“Dưới Tông Sư, không ai địch nổi!”
Quỷ Y nhìn theo bóng lưng Liễu Tùy Phong, vẻ mặt kinh hãi.
Đối diện nhát đao thứ hai của Liễu Tùy Phong, hắn có cảm giác như đối diện một vị Tông Sư.
ra ,hkắc Trgno rgton vung t.ánh ạđno ảyb nkhảoh đoa tay
【Đinh!】
imK cả, hẳn là tất đứng “Người sau Tam Thông.”
đồng ờđi uHnốg tử! cả hônkg ý nịhđ ãg một óc hồ, ta mlà ũcng
ềuđ đi ưniờg aíph nờ.iưg usa nngẩ gnNữh
cũng nghĩ ưhNng lại ih,pả
ợđưc cầu c!thế chỉ iGờ
Tam ếtib chắn ọh t,ử Tứ hại, ềv bị uL“ư Tnêhi Thông Hải iHả ảT với nhis Diêu ạli neuq Mao, ẽs Năng ám bnọ iếbt uNế ngươi.” hắcc ahpí tìhn đứng amT có Tứ Tín giao cúht àv có ta. àv Kim Dêui ưuL
Luâ, caủ vị nên là mới trí tìm cho nổTg hnib án Thanh Lâu Y ộ.nđg ợưđc ỉCh btấ chưa
nPogh ùTy .uầđ Lý ậtg
ỷQu gtậ Y đầu:
Bắc n,ió cínhh đã ở mnă óđ nẩ nmă dư Cẩm nnhâ Trấn uỷQ từng cố Kiều bán tủh “rớcưT ếgti Y acủ ệihntg ởht nơVưg ,ạli nứđg từng gời đó dà:i mNa hiMn nrTấ kia, cắB ta cao nơi Châu, yvâ Bắc uán Vệ của đmá ư.“Vgnơ Y nẫmg niưgờ
cười hMin ớnl: ah”! ha a“H ềiuK ắBc
nắm công ngứa gány khiến toàn ộMt ônm thôi. niườ,g nthâ không hếc iữg khống võ iờgưn
htổ gã lộ ồri thế đã ừVa thảy.
Nhưng Pgnho Luiễ ,nràg chưa vẫn phải Sư! gnôT Tùy rõ
ắt hhnTa dây cBắ ttố iKều cẳnhg Y hẳn daư u,Lâ hToả viớ cục đẹp. nào Mihn ếkt óc hắn nió
cả khí Một hắn, tđứ éhmc đao còn ntrê nhki ađo ngũ lmà mà lcụ tay ổnt mhcạ ph.ủ tạgn thương ôknhg ika, cỉh
hắck giữ ửtu nnê nưđơg êm tởr ủch đệ ,hiờt hnùg s.ắ】c tnàhh muốn nnê innh,ê gmnhêi ớhc nhất mình, ikuê rtầm yTu【 ýk
ìht amN ở Quỷ ndgá tấr Y. huâC tí hgờTnư ógnb thyấ ikh
Tông chủ !pấ】c :gởntưh Sư ênn quyết kenh hạ nôCg biạ hiện mhnệi tâm Đồng ,Sư trở ,hcản ihk tP【áh ,ơhn bna nhiệm Cnơưg hánđ iêThn ãmn rớcưt nmạh Tử bước vào bố, cđượ ịv một vụ vụ gônT ẽm ký
ahnhT Vương.” của ạli lâu ưd ắBc nghiệt là Y ngờ, Trấn ủhc Knô“gh Luâ
ặcp àl gưinờ iHa snh.i quả mtộ ờitr ynà
đi!” “Giết ta
Công luyện khi Đồng do đồng tử nàt.hh hành ut mấc giữ Cương thống động gncô ềh hệ đạt đại nhìm iốt g!ò】hnp a,đ có ệucynh hêTi【n cầu toạ hnầT cấp ựt ra ghnôk hcỉ yuê crtớư Tử tới
Kiều hic ta có một sgốn ịb ”ư? để s,tó cáhqu gưinơ iđ dù gằnb “Ta :ạnhl “Sợ êny, kẻ ếtch không ihnM ắBc ncgũ iưcờ phế yta, đã chná chết coh xong!”
Tào Quỷ chưởng có igơ“ưN Y h.iỏ ộtđ nhiên hgứn Bang?” hút cphấ
Lâu ìmt Kềiu kôngh Sư “Mà giết, cho ớim kôhgn ngă,N ủac iương Minh a!yt“ cắB là ểth nên ạil Tnhah ipảh htì Y ưuL gưnời ôTgn ra
thể tibế rõ. Y có là gì nahhT nhnưg gnkôh hắn ắnH Lâu ổc ục uq,ái điều ìth
chỉ “Bằng ncgũ lấy rằng ânhc đá.” dù gnhô,k ếibt bọn ngứrt àl e chọi họ ưtớn,g
...
cường ncò .ởd ilạ thì hinếk gnôT chết cộđ ra chế Sư cnảh cợưd, điều ởd iảg Người nsgố
àoT ìhnn biố hạcN phía ềv Long, ùyT là Lý ủch Y ưTgrnờ ncắh gnba âhnn ớ,it Bang?” uQỷ Quỷ mà ẽl Y nềti “ốC Pngho ỏ.hi chẳng
thần hnhì ònc tar Mnhi đnế bị tiều tấn Kuềi cBắ cắs người. không tụy,
cười máu ơni nió. Minh ếvt ual miệng, cBắ nhạl đi khóe Kềui
hệ Pohgn inàog caủ cùng ốthng. Lý bỏ liờ tai Tyù cốui
cùgn tốnhg hki yTù đối ýL Phong hệ gTorn toi,ạh
khí một yTù Phong l.hnạ hít ngmụ ýL
môn Thần là Tông gnũc không vị Tam uyt iạĐ Tgnôh Sư.” ưgln ncghú óc imK cường nhưng “Sua óc caủ Tí Quyền gnTô Tông hủc hnầT bọn grnằ Tí ,glnư chống Tông uềQyn átB Bát S,ư một ảig
thủ đi!” ãđ ,ìnhb đnế na khó ượđc â,uL động índh ulí ắt asu Y ẳhn àyn Thanh “Ngươi
.gnờ ấtb Phong nkhgô ùTy ềh Lý
Kuềi htân đi ắBc ựta hMin suy mươi àTno sụp ổit.u hẳn, già hnư hia
để Tông V“aừ ộtm hay ịv !o“ađ nầc ưS ửht ta
h!ụk” K“ụh
!Xyu
một cầy iuểT sy.ấ ạil ỳuq ưhn ợtgnưh run Sơn Tự acủ bên, Ba còn vị prạ hòa
ỷuQ giọng: Y trầm
Keng!
nhíu về ohnPg phía Y. nhìn m,yà ýL Tùy Quỷ
ạli đuiề chống !ư“s ặcoh phải nTgô vào Tgnô ản,hc ngươi iệhn chtự ướbc sư iV“ớ ựlc i,nệk thể thể có
ủca Tào thàhn tử! hdna cĐố ôcgn Đyâ còn chỉ ênhni gĐồn môn niộ Công ửT là níchh Ch,ủ àl ,àny ắhn đã đồng không àl hiển
Lý Y .đườgn Quỷ iMhn, ảHi Phnog uiềK đầu tướrc nẫd xách àv đi yTù ôT Bắc
ẽs Y ịb ếNu ắhcc .itớ Nghiệp âLu ạĐi ủch mnắh ịb ahThn Luâ Y triều hìnđ Thahn lâu htnâ phnậ ncắh bộ của nàot ,lộ tếit
hànht đó onLg ịb á,ts có đưcợ cừu măn a“ny. Câ,uh p,lậ grờTnư Ncạh ta gia không gaBn ãđ uryt đến ốtrn ân cứu ớmi ,ta aNm Ba sống ygnà ta đến cứu từ ,ipúg N“ạch Châu ôhkng Long Toà có nờrgưT nếu
đầu, Phong aus lẩm ộmt đi tay ẩ:bm lưng, Lý chắp Tùy
yTù ôgnhk Liễu sợ h”tế?c ày.m Phong “Nươgi nhíu
mnă ngrằ ít Thanh Y ,Luâ hToe gknôh ãđ hẳn ghnưn mNa kaih ịv các gì ớiv hữnng Năng ở cắB ônkgh ộđgn yâđ gần ủth nắm âu.hC giữ mđiể Y báo, tuy Thanh iuKề trí uưL ủac ức uâL hgnữn hMin
uộtt Mnih ỡđ ,cbướ Tùy ủca Lý cần cảnh Một một vị Nếu êhtm đao sư pá ýL dốc clự Pohn.g itnế ắBc còn ghonP Tông như Kiều hai gkhôn aođ páhp Tyù để iổn giới
nhắ lộ, l.ụy của cũng bại đ,ó phận úlc thân inlê sát kỏhi thoát hkó e ủht ếnĐ grnằ
chan aNử .usa ờig
lâu ônkgh thể đó, sẽ có ,hMin Vệ ndẫ ộl lẽ bại ra Nế“u có áob củh được điều Kiều ,yat híđc iđnê Thanh Y tới nhưng ểht Bắc ồucgn nâht gì thù.” giết Y rtấ Cẩm
nnhgữ hnơ quang nhnha đao hắn. đạo hnNưg đao ủac gnam kia ảc còn
phẩm uđầ họ ầnl kẻ mhẩp ôTng một íht ũgN muốn gùnd ythấ liạ Tứ ?ađo để tiên sư ọnB
hương. nén uaQ một
ođa trái xuống tay riơ nạoĐ ắnh.
【Đinh!】
ếgti gụnph Tứ nhMi iđ ănNg ềK“ui iả“H. cBắ ưuL êuiD ệhnm
nmằ “Xin nêtr ộtm at hco tbệ ,tấđ hnMi thếc áci ầthn. ôv khoái.” iah mtắ nkàh Bắc ,ngiọg iuKề thgốn
xung “Mà và iHả i:nó Y Tùy ốnv Quỷ Diêu ưuL đ.tộ“ có Lý ănNg nình Phong, Tứ ghôkn
cnũg bắn tay dưới ayng tvạ àv mg.nả đỏ Kiều chân mnuhố uáM một aủc inM,h Bcắ từ áo áitr ar iah ụbng
…
haò àl không làm at cần tưnghợ bắt được! Chỉ
công õv có clự asu “ệH có àyn, ônm “hôn?kg àhhn bị đcượ at àny ựs háp công thống, nuế
Phốc!
ún,i trên bớưc gđnờư nhìn óin: hpía noghP ạthn về nừdg xăm, ýL xa Tùy nhàn xunốg
ậ“uH kảh yú!” isnh
Y iLễu óc “Thanh Lâu đề?” hỏi. ùyT ngPho vấn
h,tya dưa với ”â!Lu lại dyâ Thanh Y citế ná“Đg
nhgkô eKóh miệng rnàt áum ar Bắc tươi. ừnngg Kiuề Minh
ạil cgnợư đến yah là a“T nNăg Thông exm đến muốn tưr,ớc tìm Tma Lưu là Kim ìtm ưtcớr!“
Hí!
đã ta !“cảhn đạo o“aĐ bnìh ơri acủ vào
Tiểu Tự. aủc sau hòa ba ahPí Sơn sngố gưthnợ àl vị sót
gơiN“ư…”
miờ vì Thanh báo trước htnì âLu Y đã rõ Tào đ,ó aki iBở tủh đến. Y coa đều ghi ungc yấm trước xutấ Quỷ nầl thủ, od ấcp ganB
uiễL cảnh vào Tùy chấn Hắn gnôT Địa cảm, danh tậhm .gnảB ẳnh chí iiớg bước có nohPg ộmt ắt khi Sư, dự
hípa ta ỏih tiến cho.” bước lên, Y Bắc Minh. về “Để Kiều ỷQu
Tin là uảq cứt ộgđn. này cấnh
hc!ốP
và ãi.h Y ằnh ầđy Trên gPohn Tùy sợ hòa ữnhgn với ỷuQ ánh tgnưhợ ỏđ cào ửng, ab mtắ nhìn mặt ýL tếv
ạhNc Khgô“n là sia, gườrTn o“nLg! hnchí
Vyậ sư! Tông htể thì có ìmt hcỉ
mỪ?
giươn E“ ra psắ nằgr với “!rồi ayt chúng nọb
hế,p gônT yat hắn ùd ếgti ướctr Sư, iak đã là nvẫ phải sao ùD trái aty tểh c.ịđh óc
Kiều Bcắ y.àm cauh nhMi
noPgh Lý hmtầ hi.ỏ yTù
yàn nếu làm niườg ìg. iữg uềđ ũgN Tùy gôknh lại aB onPhg ut có chẳng Pẩhm ,ảnhc đã vi Lý
áo, Minh. ắcB vào Y lấy ar bình orntg ứs Kiều ncgự thẳng Qỷu ộtm đổ ừt ệnmgi
ar vào, hnmằ chỉ ằmnh Lưu yat “Nhưng có ovà ngươi.” uến unốm dù ăNgn do gniươ ách,k ũgnc ìth thể
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.