Tam Thủy phủ, cách nam thành ba mươi dặm, Tiểu Sơn Tự.
“Tự miếu?”
Nhìn tấm biển trước mắt, Quỷ Y không khỏi nhíu mày:
“Theo như lời vị cố nhân kia từng nói, Kiều Bắc Minh kia vốn là một ma đầu khát máu, sao có thể an phận ở chốn chùa miếu?”
Xuy!
Tào nyà Kim hung đã nVâ htủ caủ àl có iêDu ứT thể sát Trung Hi,ả ta!” Bang Kẻ“ Cương rtấ hiạ
Y hT“hna Lâu?”
ấxtu tnâh gần một hưn nệhi ưbớc ra Bắc mị, nhả ngay quỷ Kiều Minh. bưc,ớ ắnH
ha!” aH“ ha
utnô ar ôhi ạlnh Mồ tắm! ưhn
Một ar! bổ ađo
tiơ.ư úngrt ahò gụmn nphu nhtợưg bị ih,ã máu một nắhm iknh tặm ra hngoP măb thịt Gã ầđy ùyT Lý
ạiB“ ngơiư, ba nảb đến a!“đo không cần cnă
àyn hpi ý ộtm Kiuề ắBc yùt hồn ạil hápch tná. đoa khiến hưNgn hMni
Kềui ha Minh a“H ắBc ha!” lớn: ờưci
đối Hiả nhắ là ìhnm níth đao mtộ nhưng ũgnc Nma không cách gnnà với nhĩg ,yàn ở acủ ếyu, nđế mtăr Châu hpáp ođa ệnid chết. ựt đã ôT nậhn
aoS“ thể?” có
hP!ụt
Một aonh vang minh nvọg. tiếng
Thg!nă niVê tNyugệ
kôhgn Lý ntẳhg ý dẫn đến nhìn yùT ểđ kẻ ognPh ẻk voà khác, nnữhg uđ.ầ
Tùy Lý“ Phong?”
người Đao khí óha đoa ngập tútr n,uxốg một ntrê hắn địch. ờirt hnghên từ àhnth
khác… at ẻk muốn rít th,cế vị là điểm đã nơưig hcỉ cho caủ do có “Lý ơng“ư.i
uỷQ chẳng knôgh Y nhgkô nđườg óc Tam i.htô aunq rtấn cũng hpủ tế, Hắn nổi đạo tibế tử đnế hnắ, Thủy dễ ờgn từ mngẫ lại hànth ộmt iuhể ạil đnế ocn cũng ncò aik
tvế ótc mtắ sĩ. áhn lóe một n,ẫhn ànt ầđu ma dẫn vẻ tặm ẳnchg ạđo noà tấc, nêl cmặ lại hưnng ảc mon xm,á tgnă obà ểđ ncũg đao ẻK àid d,ià có khác rntê
thể ủac ế“Nu ba ngươi ềinl n!gạm” t,a hat ộmt at có tiếp được cho aođ nơưig
ôngkh ốS ignườ gã ớưdi hề t.í tay ếcht
m!Ầ
cợht Đoa eó,l gnuqa
àig rồi!” ơư“iNg
ý cường cả àv áhp Sát đao khí yủh cối gxun cyâ đại haunq.
ãđ tn.hĩ Qỷu ẻv ộtm bnhì ot,ghná Y Cỉh ôikh hcụp
ạ!Lc nTà Nguyệt
Lý iảH hỏki nũgc inêl ỷQu nhcạ bên đgứn ôT và hgknô lại. Phong lùi ctụ Tùy Y
ngầ tgợhưn aòh tức. aB ogvn ưnh lpậ mạng nyag gã
thc!á Tí
trợn ạ,ot etho iưcờ ý tặm mặt Một ưhợtng iha giả òha yàm ự.ngc ưcớb mbặ yta cớưtr chắp ra, rtnê gman
Phụt!
Bắc ar áum mắt dại một t,ưiơ hai Kiều Mnih phun ụngm .iđ
bé. Sơn có hônt Thủy hcnâ uTểi gôkhn ưgnnh ax, arngt cách Tự ỏnh úin thành aTm dưới hai chỉ hủp
Xuy ạ!pl
Tứ Y lộ ồri ư”? bi tếhc uD“iê mặt ngẩn uQỷ rtnê thương. iHả htongá ờn,ưgi ẻv
Tùy ịb Lý hgnoP ibạ chỉ đhán iha ?đoa gnằb iạL
,nữa không gã aođ rất hề ạh!cn ẻk os m,nhạ trên cũng Hnơ với àyn mké ý ờưing
ữngnh n“ư.ơgi iHả ỉch hctế tộm ủac od là trong Ci“á iuêD ta lý tmì ứT
dù sư lại ắhn T,ngô tôn ămn giảm. rõ, ntgô của nhếci rằng aưx ịv trong óc bọn ckáh ,aik ghôkn một bốn Đao bị ưs n,tậ gtnờư bọn trận iớig hắn nrtog là Ma nhưng của uys gNờiư hảcn
“Cuồng vọng!”
gônkh ýL vô ùTy hniuề ờil nũcg ahnĩ.g Phong
ngiờư đao cíthh nóbg ápđ ra, ừt trước uốgxn khí, u,ás rtogn ola chùa kích yảb Dưiớ ổcng. ựs của
ođa i.ôđ ntorg ờưgrnT mlà đã hắn tay gãy
ôTng ta, Sư, chưa ngươi oạđ đao ơđưng hỉc tuy àl cũng ươgtn hcn.ả“ kai òcn “ưcớrT hcnả ớiv Đao hưngn bước chi chi ộcM oàv
chùa đứng hẳn đã nhsi ,luâ ig.nh người rớcưt khiến ta ắt ổcgn người aB
trì M“ua ácc acủ nươgi gọi ra đây trụ ”đ!ón hgênnh
tàn ra kỳ ohàn cứt mảc nhẫn, ntả với .ạl cho cảnh íhk hòa h.unaq ãg Hắn iạl ngưnh êrnt at gnxu cgái pợh igườn Dù
bộ ểh.mi tớưrc gndạ oas uênngy gưht,ơn cíhnh Tnôg hiện nguy nếu tnàhh t?ại như phải có kia phnầ ibnế mắt thmê là Bắc Hắn htần iềKu kngôh hnÁ ,Sư cgàn thể nMih bị
Snơ sót vị òah Tự, iểuT mày ab òcn nhik hãi. Trong tượngh ilạ mặt
negK!
gcũn tục iùl yta Hải nêli yaNg hík một ôT ihảp ịb dù il,ạ và Quỷ Tô áo tcạo Y gnđườ y,vậ ẫnv cả oađ ống dài. ảHi xé
ýL lắc đầu: ohgnP yTù
nTgờưr gornt ađo .hncểyu tay ềiKu nMhi xoay Bắc
aủc là Tào ”a?ngB Nơ“ưgi ờgưin
gnkhô đến cết!h” ,tủh ộngđ ngươi “Bọn âhtn chuị dám hipá úghcn lại ựt
Y ngươi ẫnv ,iềhnu ơnh ủđ mài avừ “Bất ùBi để ao!”đ nặv u,áq cạBh ivớ ònc so ta ạmhn
Tiểu mặt Dạ íTnhh Vũ. hôgkn nXuâ thcặ scắ, aM Lý Đao tay nmắ yùT Nhất uLâ iđổ Phong
nagy và gnôkh cường tểh giả ếnihk độgn không đgán ngoại ũcgn i,lạ ỷQu Nũg oĐa ý hnững chấn Tô lệ. auqhn lui khí ađo hmPẩ, ảHi ,Y sợ kônhg cả hia àv xung ưnờig
hP!tụ
gnôkh hánc chảy dià a.yt áMu ừnggn tiơư ênrt
tại ta cựth “Hiện úthc mặt ự,cl vnẫ tuy dễ “ax! óc Bhcạ kém rtcớư ònc dnàg Y, thể ạli giữ nhưng còn igết ùiB ơinưg
hưNgn Phong. lòng ýL ovà là ắnh này, ấtm ếht nẫv Tùy nit cúl
Ciá“ ?”gì
mắt òcn ồri đàm, ịtth mặt yTù trong hík ođa ãg nháy tgượnh đyầ nghiền tro ýL iụb. Vừa obé gohnP bị àhhtn hòa ãđ ioga cgnù
để ếimu ứgnđ không ghkôn là hảpi ta “Các ùhac nđế bọn phắt gcũn nđắ ingươ ìg, ưhn!ơg”
ranh ử.t hnis aGữi nlằ
ađo Phong dù ạmng điố clự muốn đã goPnh tay. ủca óđ có đó lẽ och Gia không một ohC nên mặt ạil hn,ắ ớvi trcớư uưl ý tàno cúl Gi,a từng cố ra
.hpía ra Đao khí bắn tứ
lai chẳgn gũcn myấ nhờgưt đặt phu imếh y.âđ Nygà ớti ãv,gn âhcn ngay tiều ai cả ikh
áo áuM từ .ọtgi gốn tươi ỏnh tya
.tấđ đỏ tmặ cả Nộhum
ôT “Tô của a“.gi Hải
nM”!ạ“h
àđ chủ!” ộtm ais, gn“Kôh
sao? thì tại Nhưng nihệ
ộmt vào! óc cho người thể mà kẻ ùd ncgũ ôhnkg chạm phải ắhn hạng hmẩP là Nhưng gũN vậ,y
hằcm liạ ũncg ạhln nhìn kẻ íkh đao, mlă rnờgưt hgPn.o ònc iđạ, ar cường tản Tyù ctứ Những Lý lăm lgùn tay ằhmc
va lungồ hík ađo khủng Hia cạh.m bố
ểĐ oađ Sơn ạli đạo tgừn uTiể ngân ớtcrư Tự. cửa
mtộ iạđ nếib, hcrá dià. txấu vtế áo nrtê đã gốn ắcB yta hMin cSắ Kiều ệhni mtặ
nêl hMni tộm !ếgitn gầm Bắc Kiều nbgỗ
Tùy ỳk tác ,nào iãht Lý lập ềh mà Bắc hướng bất ếđ.n nPhog gôKhn ngđộ thừa Mhni cứt Kềiu có
n!eKg
Xuân aĐo hkí Ma tràn Lâu t,nếig Phong, riơ ngập ayt ẽhk Vũ ýL Dạ không Thính thân ểuTi Nhất vào oađ ùyT ộtm .gian nâgn ođa ênl
vô địch. àl gNưnh nnê ũgN hẩp,m gntor ũncg
Đao rtàn íkh l,an
nưgơi nvẫ gái “Ta cao “rồ!i hánđ
Tiểu nhôt ệciV Sơn ptếi như cháh,k trang õr người uđề ưhơgn iãđ bàn ghnôk yta. lòng hai Tự
htụ!P
nói: Kiều mắt, Bắc lhạn ohne Minh “Không lùng “!ais
xuống! đao tộM mcéh
Y!” “ỷQu
yXu!
.ấy gyaN lcú
Vút! Vút! !Vtú
“Hắn miếu.” nêhni cùah pnậh ở nnihê cốnh ùyT ýL sẽ gkôhn ảhtn an ogPnh :đpá đương
đu.ầ gật ýL Tùy Pghno
!ạnh”“M
“Đây àl a“!ođ đệ nấth
íhnhT Nhất vỏ, Xunâ Dạ uểiT xuất âuL ũV
h!ụtP
thể cản hgnôk được! Căn bản
ùTgn émch tếgi là Bạch ưignờ Lý là tNhấ yTù lâu hkgnô hahnT tcớrư nyà dưới Bùi đ,ó !Sư tngụ amN mếKi tên ciá Khách uCh.â nhất xưng vang ừva ệđ Mấy nhân được gnôT nh,gPo pắkh danh Y
đao!” Tm“a
tay là hctế hẳn gươ“Ni ta, tìm iưdớ ứT Hải đến a?t“ Duiê vì đã
ựT hương “Thí cá”.khh ơSn ãiđ Tiểu tôi ngkôh tpiế chúng chủ,
“hậtT ”ạmn!h
ảiv oá ếnTgi lên. bị cárh éx vagn
bọn biến glnư kẻ ythấ Một thượng dnẫ .nhắ gnđứ haò khi sắc đầu uas
Phụt!
ưđợc g,ãnv àl óc cư lai ứtc gã uầđ int ứmc tin ủca Nơi nẩ nlầ ngeh đây quá ếb ít này. ,lnáh nờưgi ilạ lẽ ,tcắ ẻho gã
yTù ếgtni: ohnPg lnê tảhn Lý nhiên
Đang!
người nòc cao uph ibở được ôcgn ,usầ sêu,i y ọig dùng thần đcộ Y, àm là kôgnh khốc biở hỉc ỷuq điờ Quỷ Gã htuật
Nưg“iơ Bắc i?hnM“ là Kiều
“Bất .cúghn aus únghc àl túch ếđn pềhin hết á,qu bọn rưcớt cngúh nay, thcú ấdu ngầ đyâ, y.nả tìm Hmô đi vtế gếit hnẳ đó ẽs tìm igưn,ơ ta óc pứh”c! nbọ ũngc những được ọnb Ngiươ âyđ năm ta âyg acủ nnóg
bi. nghôk nrêt song hokcá ăgnt nBọ chtú từ mặt ắhn àob má,x ềđu
uy!X
aM ưnxg môh aM là at gì ơưing aoĐ “Ngươi là ânch Đoa, yhất chính!” ớmi ềiln hoc ayn cái
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.