Trên đường đến phủ Danh Châu.
Một phụ nhân thân hình đầy đặn, dung mạo đoan trang, ước chừng ba mươi tuổi, vận cung trang, cưỡi trên lưng tuấn mã.
Phía sau nàng là bảy nữ tử che mặt sa, phong tư yểu điệu.
Hơn nữa ai nấy đều mang theo binh khí, thực lực không tầm thường.
ỏi:h ạVn gn,ud ““Ồ? khẽ Tử Hoa ơnNưg gnđộ
ẻk ngưl gụmn một Tử iđ Những sau khí ưNnơg lạ.nh theo hít ạVn Hoa ềđu
Mtộ ặmt rõ gmna người ôhgkn li ặt.m hkác ẽv i,mêu ìnnh tộm cái ìnhh nạ ehot
Quyền nTầh Thông, mời Tí Quyền uyQ đến.” Danh Vô của ủph Tgôn Bát nhnậ ưhớgn hâCu mà cĐhị‘ gđna ‘Thần cũng lời Đương n“gTô hủc Kmi rTnầ Tma
anigg đuề ủca tay, ób hưn thể aNm rTagn utng Bá n.êihT Châu vậy, là Phương ,Vệ phTậ ềiuhn uệytgN tBá mẩC Y Hồ ămn Toà tồn hníhc vì hồ ạit Nĩhag sự Bang, nhoàh có rạTi hnNâ
ữnghn pến trú đã ụcl oCa hnưgn nàgN nệuly điểm htoe icếl ửT, asu nếihT hằn đã ăV,n nhăn. mắt Nương àl ,cạb Vạn Tố ut cgnũ là páhp chỉ ùd phẩm, giọng: đi ênl osa dù ,hnan miá óhek lạnh nìhn Hao ganđ ụph ủch ưS Cốc Tô cót Lâm ncgô caủ
thấy lười rớtcư tình, ểuib ngbếi ưlgn il:ạ ửT ươngN ngvọ thanh rõ aphí người ênrt ngựa, aoH imọ khgnô egnh nồig Vạn âm ừt chỉ
coa óc vì hkác ếkin hẩpm, msớ cếth mạng! đã ki,a cái hknôg gonv Hương, của iớv ,Tố ịv nrgằ người àl ũgn e nàng lớn nữngh Lâm mtộ Kỷ ưcớrT pảih ý ơgnưH trấ trong ốcc ủth ếnu
Sư Đao của cũng Lý hpáp iph Tông hók Pnoh,g ntogr ắcB .êuc.h.i hcđị Minh ưmơi ịb ếtig ổi!“n ùyT ògln âchn ònvg hẳn hcmé ềiuK“ aih chính
ớti Thu aTg“n.r nvẫ là rThịn nờg Nhân agĩNh gnĐô ôKhg“n
tmắ ưnhgPơ “c!hủ a“R trại
này, ygaN úcl
cCố tiệc ấtht tổn của ưcTrớ Tam còn Lnhã tại oaH gia, yến hcưa g.ì ạnV đó
có ểht sơ ỳk aggnn Tgôn “Đã nhìb Sư ưntờg“h. háns
trở Cả ànthh Hoa nhau nlớ hai Cc,ố ở gùcn Vạn ênl lão. cùng huna trưởng
với tiểu dù nghcú ầ“Ln kngôh thể emx kịch cũng tử có ra nàm “ayh. mtộ ynà ta yat ia,k
aih usa hưNcợ ngũ nghe ưđợc khẽ hCu àym, theo chká ìnnh nạV ử,T Tố. oáđ cliế đi hmẩp mâL aủc Thủy, ínk ủth aHo cao hníu igưn,ờ ión một irồ lời ngơNư
cgnũ cố,C âu.Ch từ không Nàng, kỳ bất Đgôn ocá nào oas được dù oHa nhận ảnhc Vnạ
ạnhc Bá clắ Hoa thúc tiớ tiến bnê con êihnT ,uđầ vai Phương Tử, ngựa ngós Vạn Ngưnơ hai cớbư. ựgan đi
đã. ar nhất naTgr tya tÍ ncũg Nhĩga Nâhn cớưtr iợđ hpiả
.ờnư“đg lên Phương iTạr Vô Bá hịĐ‘c đại uqá, Thập êiThn đã “ấBt ồH pTh‘ậ hPơgưn ơưđgn áBt gia uNygtệ
ưS mẩ“Th inlề đã kia vị iah nhìn bọn về áB hnnà mềki ,hủt ạĐi iệnh gnađ óin: ạlno ềuđ Phương chế, hôgkn iag là Thiên aigo ngăn nhắ uChâ cực hỉc õV oná cnả Tông nạht hạn, ợư“đc. ,ủhp ầnc ủhp Danh Hầu íahp hnkgô ạti
sau ố“Cc h?nơ“ Trang ýL ìth cnò tọgrn e htận ẩcn ihềpn chủ, Nhân nPhgo mtì ta óc tậnh vẫn hnắ hNược này rằng việc i,oát ẳcghn i.ón n..ườg.i Tyù Chgnú yâg Nghĩa àngm lưng nên yủhT đnế Chu lần
ah aH“ ha!”
một imồ rằng tốđ “!cạsh ửla u“Ty
ra lộ trên này, tia một mặt hkổ Nha Lcú Ô s:ở ũcgn
mtộ nắh ôgnT chết cũng .trậ“n sua ,Sư ỉhc ýL Lý ùTy uhT Tùy ạĐi áhđn oPghn dù có ta êtnr mtộ Đông có yta htể vị ấB“t nếđ hognP, quá, och cùng Tnrịh gnưl nuế
theo iếTnh uhtấ ưxg.nơ Tô ý mắt mang hận Trong
ênl. ákhoi nrtàg gnsả icườ vang tộM
...
xuất trên một ảmhn cháy. phế Tiểu ảhn ở Tự ệnhi cthí aB haó hntâ ấtđ đã lnềi thàhn ạđo nơS
là hẳn Bắc thi của .M“hin ềiKu âĐy“ thể
nê“Y tâm!”
trong ola uiTể aíhp bóng it.ố về đã aNh ựT Ô chìm Snơ
byâ Phong Tyù tyhấ sự ýL sự hựct là thích đi tìm àgnN ithờ cảm ônhgk cơ phợ. giờ gây phải
ilợ áuq trẻ, cnúhg ụdng “óC yTù quá kngôh sợ!” hắn ênn lẽ Lý đgán Phn,go ta
của là sư đỉnh Hoa không acủ gũcn phẩm gnpho ,tốt Tư vnố ả ấthc nạV c.ốC cỉh clụ phụ
một tướng, ởtr Minh của nắh vài ừt miệng hđịc có ẽs được ắcB uiềK bếit nâch iạđ lẽ tương cgnúh uN“ế lai htành !at“
cnò ngởTư“ Phương ở ngờ kgnôh âuđ y.â“đ phủ, hDan Châu ãđ ẫnv ớti hnhuy
ởrt hnỏ bẩm: Nha tlá igọgn Ô a,r Cchố sau,
gĐơ“nư at tiớ hnnêi ượtl ủth!“ tấux nkhgô
exm Thnha trong gman ặmt vào “.iđ Hắn Ô ơưg“iN étx nói viớ nạ ah.N Đồng
ámt ở nứđg tnrê nhân yĐâ Nhạc ôV ếpx Lgon vtậ là thứ Đạo. ếimK írhcT ờrnTgư chnhí Bảng và danh ỉch Nma trên ‘inTh aịĐ Châu ếnY t‘hấN anhĩg sau
odạ lại Ôn đêm, nơH vò Boã ộtm àgion tthậ ágnđ động hn!ậ cthú y,đâ aữ,n cả ra mang giày ấBt ả ầgn
im Nói cả áđm ,nogx lặng.
đã kia ngkôh ùTy và đưcợ giữa ớcrưT“ mhta voà huyncệ ýL hủt hạ Biù .“Y dò, Phong Bạch gừnt at ặnd ựd để
!“iồr chủ, óc “Lâu ệnih itạ ta hối chút hnậ
nque Bá âChu Phương bọn Đhc‘ị nghe chưa ai đại qua? hắn ganig người ồh ầTrn ôV uc,htộ hnad uyQ gừnt nôhgk ignờư Nam ‘Thần oạgni là châu, acủ mà h,nêTi ềQnuy nưgĐơ grnto nhưng
ằgnb hgnkô mang nạ xahn ặtm cũng ết ểđ ộtm nồđg rõ dùng t,ự toeh ẻk ốhki ng.du Mà ầ,uđ nâhc hìnn mcầ thể
vị aogi ắhc“C thủ ygâ “r.a dư oac là do chỉ Đao thủ hai hẳn ba Đoạ
ấđu uy Một đầu h,êgnim gôln lạp, ãg gnrtu cừhng nom mươi iổt,u aựng cực mày uiđổ tắm to, ho,te ộiđ kỳ nnêi ậrm úcth ốnb okảhng
là ềđu hcnâ không gcũn e trong Minh thể mạhn uKềi mươi hắn nch,hí Sư ủac ắBc Minh hia tigế cSứ bọn rõ, uềKi ùd óc dám vòng Bcắ gôTn mhcé ằrng nói u.hciê
Pnươhg hTủy ặgp hit Tố ễl. đều âLm ,Thnêi áB đã ôm gàvn vội và quyền Nhược uCh
nhạt ,gbniế êihnT mặt hơgPưn Bá trên vài theo ngồi nàhn ưlời magn ẻv ưlgn :ión phần nựag,
aiog êB“n vết dấu “hnt.ra otngr ôhgkn có
là och ìv rgằn ủhc no“c! nườgi Lý ùth ùyT nếđ báo cCố itn yàn yđâ “ầLn Phong, sẽ
hồi lâu aưđ nêtr vtế âlu aty mới ặmt sua hnhTa sờ ión: đất, Y ođa chủ vào
mầ Ầm m!ầ
áoc cũng gia ẽl ẳhgcn được giao Nhị từ Hầu T“hmẩ aig nnhậ Võ iak ,ủph ẩmhT với inưgơ g?“ia nchả iếnhc
!íHt
mặt ả úLc sắc rgtắn ự,agn ưlng này, bệch. rênt iỡcư
hti ũgcn htủ rta ểth, nạ Sát mấy nói: mặt iuMê nẩc ậhnt iL cỗ kiểm
Hoa ưnơNg ắhn Đương ắps hoc âul trí chiến trận Póh Bá quá ắhn unế còn nếđ, mtộ Tử ta Phương ầTnr hTê,in ẽs yQu, uđề chủ!” tB“ấ sót, ạnV vị này gsnố
ãđ ngoPh nhNưg niệh Lý ùyT được! ạti mlà
tấnh hco at!“ nờưgi hpải ụp,h ábo ùht ư“S địhn
ơnP“ưgh trại chủ!”
không Mà ọnb Tiểu Sơn ờir Tự yTù ýL khỏi bao hắn ưcđợ âu.l Pgnho
là ệ“nh!l Tề“in nhắ phải đề nghe
gdùn ngăn tmắ ãđ cượhN Nhưng hCu Tủyh hná lại.
này uahn, Kẻ àcng ậ.mđ giống sát thêm khí rtnê ôhgkn cùng gờinư ngồn Ô ahN
Nhân ê.nti hNgaĩ phẩm yuNgệt chí óc ạnV aBgn vẫn tới lcạ, thủ Y hết Thập V,ệ tBá ẩCm oàT ũgN thủ ũcng lượt Cốc nào ,ạriT đầu oHa Hồ xuất mhtậ không oca Trang, đều
vẫn hgNưn“ ámu ùmi òcn tnh“a!
Nha. Trong có đó Ô
anDh tni nnhậ đến ghúnc đcợư Tầrn hầ‘nT iak Quy aV“ừ ta óc sẽ Địch’ Đơgnư tcớưr lẽ rồi ủhp at“! ôV vị ,tcứ Quyền Câhu
“Ừ!”
“?vyậ lại ión hưn “Vì sao
khó htìn giao ẽl óc ehto Btấ“ obá qáu, nnhậ ta ừav này ợđư,c mà trận chiến.”
độ ốT điều ó.đ cắn Lmâ đôi hnịđ răng, inó ỉhc nmo ưmi,ơ gchừn ìg
t!ế“ch nyà Ngnữ“h đều giết ađo người bị hkí
Vạn lại, ờciư oyxa gniờư ửT n:ói Nương Hoa cũng
yud aù,ch asu đó iàong nhất xông Ô đ:ầu nhìn mũi, iht thí Nha mắt mất hít ar bên ớưrct đã thể
có mươi yàn, Boã, phu nhơ hai Ôn năm một tBấ ưdiớ công được uiềhn iv nơtưgh thnâ âmy aủc tu nat khói. àhtnh ăn,m ổKh ut ớmi vậy mà
iMnh ãđ Tùy ếitg Bcắ Phong ở hẳn Kềui Lý“ đ.“yâ
,oal ịb số ấBt cgnũ aịđ bỏ tu ctrướ Ôn notgr gornt v,i aki hếp giam ở Boã ,iThnế kẻ Tô đó.
iago vnố và ốT Lâm óc ìnht. àNng
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.