Chương 1177: Gặp Lại
Mắt thấy hai bên sắp cãi nhau, phương trượng chùa Chính Đức ở Đại Lương tên Thiền Độ vội vàng lên tiếng giảng hòa:
“Được rồi, được rồi, chuyện cũ năm xưa còn nhắc tới làm gì. Lý thí chủ, hôm nay ngươi có việc gì quan trọng nên mới tới đây sao?”
Mặc dù rất muốn giết con lừa trọc này, nhưng trong tình huống hiện tại, Lý Hỏa Vượng nhất định phải suy nghĩ toàn diện, không thể giúp Pháp Giáo đối phó với đồng minh của mình được.
Biết Thiền Độ cho mình bậc thang để xuống, Lý Hỏa Vượng không thèm lôi chuyện cũ với đối phương nữa. Hôm nay hắn đến đây là có việc nghiêm túc.
Sau khi lần lượt nhìn vào khuôn mặt của hai người họ, Lý Hỏa Vượng nói:
“Đi thẳng vào vấn đề đi. Huyễn Tẫn có liên lạc gì với Ngũ Trí Như Lai thông qua chùa Chính Đức không?”
Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng nói tóm gọn lại, nhanh chóng giải thích mục đích mình đến đây với hai vị phương truong.
Sau khi nghe hết lời, Lý Hỏa Vượng cảm thấy sắc mặt của hai người kia lập tức thay đổi, sau đó hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, phát hiện vẻ mặt của năm pho tượng Phật tổ to lớn trong chùa dường như cũng thay đổi. “Chuyện lúc trước Huyễn Tẫn có đến chùa Chính Đức hay không rất khó phân biệt sao? Sao mắt cứ trợn trừng lên vậy? Là sao? Hẳn là các ngươi sẽ không giống như Chưởng Đàm nói không biết chứ?”
Nhìn vị phương trượng Tứ Tề miệng nhìn mũi mũi nhìn tim trước mặt, vẻ mặt Lý Hỏa Vượng trở nên lạnh lùng hơn.
“Không phải, đúng là Ti Thiên Giám có tới đây, nhưng không liên quan gì đến hắn, không phải hắn mà là ta Sau khi nghe thấy giọng nói này, Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn về phía phương trượng Thiền Độ của chùa Chính Đức ở Đại Tề bên cạnh.
“Lúc đó quả thực Huyễn Tẫn có tìm ra, nhờ bần tăng tham kiến Phật tổ.
“Lúc đó họ nói cái gì? Huyễn Tẫn làm cách nào để giúp đỡ Ngũ Trí Như Lai?” Nói đến thời khắc mấu chốt, nhịp tim của Lý Hỏa Vượng bắt đầu tăng nhanh..
“Cái này xin thứ cho bần tăng không giúp được thí chủ. Thiên cơ của Phật tổ dĩ nhiên không thể tiết lộ. Chuyện mà Phật tổ không muốn người khác biết, dĩ nhiên bần tăng cũng không biết Phật tổ nói cái gì?
Lý Hỏa Vương nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi không biết? Được! Vậy ta trực tiếp hỏi Ngũ Trí Như Lai! Nếu như Huyễn Tẫn có thể gặp Phật tổ, vậy ta đương nhiên cũng có thể gặp! Các ngươi để ta đi gặp mặt Ngũ Trí Như Lai đi!”
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời liền nghe thấy một tiếng trách mắng: “Thật là nực cười, Phật tổ mà ngươi nói muốn gặp là có thể gặp sao?”
“Dựa vào việc ta đang nghĩ biện pháp đánh bại Pháp Giáo! Làm sao? Không phải đệ tử Phật môn vẫn luôn nói phải làm việc thiện sao? Nếu như có thể đánh bại Pháp Giáo, vậy có thể cứu được bao nhiêu chúng sanh trên thế giới này?”
“Chẳng lẽ cái này cũng không chịu sao? Không phải vừa nãy còn nói là vì làm việc thiện nên mới nghĩ đủ cách để giết ta sao? Bây giờ việc thiện lớn như vậy đặt ngay trước mặt ngươi, ngươi lại không định làm? Thế nào? Cảm thấy ta làm việc thiện còn ngươi kiếm công đức đúng không?”
Lý Hỏa Vượng dùng những lời hắn vừa nói để mắng lại đối phương.
“Không được! Lão nạp không tin ngươi! Phật thật có phải là ai cũng có thể nhìn thấy đâu? Huống chi, nếu như quấy rầy đến Phật tổ, Phật tổ trách tội xuống dưới thì ai chịu trách nhiệm đây!”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Sư huynh, để ta cho, nếu Phật tổ thật sự trách tội xuống dưới, ta xin gánh lấy nghiệp chướng”
Lời nói của Thiền Độ bên cạnh đã nhanh chóng dập tắt ngọn lửa vừa nhóm lên trong lòng Lý Hỏa Vượng.
Kỳ thật hắn đã chuẩn bị trước tình huống đối phương sẽ không hợp tác, nhưng không nghĩ tới đối phương sẽ đồng ý nhanh như vậy.
“Thật sao? Ngươi không gạt ta chứ?”
“A di đà phật. Người xuất gia không nói dối.
Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng nhìn về vị phương trượng trước mặt, rõ ràng là vừa mắt hơn rất nhiều. Đều là phương trượng, nhưng tính cách của hai người lại hoàn toàn khác nhau.
“Được rồi! Khi nào thì bắt đầu? ?”
“Pháp hội Già Lam đã bố trí rất nhiều, Lý thí chủ cứ nghỉ ngơi trong chùa một đêm đi. Trưa ngày mai, ta và sư huynh sẽ đưa ngươi đi gặp Phật tổ”
“Được rồi! Quyết định như vậy đi!”
Lý Hỏa Vượng đứng dậy khỏi tấm nệm bồ đoàn.
Hắn vừa định đi ra ngoài, lại quay đầu lại giống như trêu đùa nói:
“Phương trượng, lần này hẳn là sẽ không giống với lần trước nhỉ? Ha ha.
Lý Hỏa Vượng dùng móng tay mổ bụng mình lấy ra con thoi gần như dính vào ruột của mình, hắn dùng sức kéo một cái, ruột trên con thoi bị cưỡng ép xé đứt ra.
Khi Lý Hỏa Vượng ném con thoi xuống đất, thân phận Tâm Tố kia của hắn lập tức giống như cây đuốc lộ rõ rành rành trước mặt hai người.
“Ta cảm thấy nhất định sẽ không như vậy đâu. Dù sao trong tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mắt, phương trượng chắc chắc sẽ không xem thường người của toàn đại cục. Hơn nữa, ta sớm không còn là quả hồng mềm bị người theo dõi chỉ biết trốn chạy năm đó nữa rồi.
Lý Hỏa Vượng nói xong liền quay người rời khỏi đại sảnh, hai vị phương trượng nhìn con thoi trên mặt đất, trầm mặc không nói.
“Bệnh đa nghi của vị Lý thí chủ này rất nặng”
“Đúng vậy, đúng vậy.
“Trưa ngày mai…”
Lý Hỏa Vượng đi đến giữa ngôi chùa tự lẩm bẩm nói một mình. Đây là lần đầu tiên hắn chủ động đi gặp Ti Mệnh, nói không căng thẳng nhất định là giả.
Khi Lý Hỏa Vượng theo bản năng hồi tưởng lại mọi chuyện năm đó mình nhìn thấy ở Bạch Ngọc Kinh, vẻ mặt của hắn dần trở nên dữ tợn, cơ thể cũng bắt đầu run rẩy không kiểm soát được, mọi thứ xung quanh hắn cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo không thể nào khống chế được.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.