Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1145

12:58 sáng – 16/11/2024

Chương 1145: Đến Nơi

Dùng mông nghĩ cũng biết cho dù giương đông kích tây, nơi mà Pháp Giáo đặt đòn sát thủ chắc chắn đã được canh phòng nghiêm ngặt.

“Bọn ta đương nhiến không thể so với Lý chân nhân, nhưng mà Ti Thiên Giám đại nhân đã nói, chúng ta chỉ cần cố gắng hết sức trợ giúp Lý chân nhân là được, Lý chân nhân thần thông quảng đại, nhất định có thể dễ dàng xử lý tốt chuyện này Lời này nhất định là do Huyễn Tẫn nói, trong những người đã tiếp xúc qua với mình thì cũng chỉ có hắn mới thích đội mũ cao cho mình đến vậy.

“Được rồi, những chuyện khác thì vừa đi vừa nói, hiện tại không phải lúc tán gẫu đâu?

Lý Hỏa Vượng nói xong, trực tiếp xoay người leo lên ngựa.

Ngay khi Lý Hỏa Vượng kéo dây cương, một người phụ nữ mập có một nốt ruồi ở khóe miệng liền bưng một chiếc bánh chưng màu đen được quấn trong sợi chỉ đỏ lên.

“Lý chân nhân, vật này có thể để cho ngươi chạy trốn, tránh cho họ biết trước chúng ta muốn phá hỏng chuyện của họ.

Lý Hỏa Vượng cầm lên quan sát một hồi rồi đeo bên hông:

“Ngươi ở môn phái nào?”

“Ai nha, tiểu nữ không có môn phái, chỉ là một bà mai nho nhỏ, không tính là gì?

Người phụ nữ cười hì hì nịnh nọt nói với Lý Hỏa Vượng.

“Bà mai? Tín đồ của Nhu Thần?”

Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn, phát hiện chân của người phụ nữ này thật ra rất nhỏ, cũng không biết là trùng hợp hay là gì.

“Sẽ không phải là ngươi chiến thắng được tà ma bị phong ấn miệng, mới biến thành hình người như bây giờ chứ?”

Lý Hỏa Vượng nửa đùa nửa thật hỏi.

Người phụ nữ mặt béo rút chiếc khăn đỏ từ ống tay áo ra, dùng một tay kéo một góc, che miệng cười khúc khích.

“Hahaha~Lý chân nhân thật biết nói đùa, ta còn tưởng rằng những đạo sĩ còn lại đều rất nhàm chán đó”

Lý Hỏa Vượng thu hồi biểu cảm trên mặt, dùng sức kéo dây cương, con ngựa phía dưới đột nhiên đứng lên, lao ra khỏi chiến trường hôi thối.

“Núi La Sơn, mười năm có một đêm trăng tỏ.

Biển Vô Lượng, trăm năm có một đợt thủy triều.

Sương mù Thương Mang, ngàn năm có một lần lui tán Mà ta chờ đợi mấy vạn năm, chỉ để được hướng về quân nở một nụ cười!”

Võ lộ thênh thang không bờ bến, quay đầu chợt hiện bóng hồng nhan.

Trên đường gấp rút di chuyển, Lý Hỏa Vượng cũng đã hiểu rõ hơn về những người này. Dù họ đều nói ba hoa chích chòe, Lý Hỏa Vượng không biết bên trong có mấy phần nói khoác.

Dù sao bánh chưng đen đỏ kia đúng là có tác dụng. Hiện tại đã đi sâu vào nội địa Đại Hán vẫn không có bất kỳ kẻ nào ngăn cản họ. Chuyện này quả thực có chút khác biệt so với đãi ngộ của mình lúc trước.

“Yên tâm đi, những người ta tìm cho ngươi đều là cao thủ. Chỉ cần không có chuyện gì ngoài ý muốn thì nhất định có thể phá hủy tính toán của Pháp Giáo”

Huyễn Tẫn đi theo Lý Hỏa Vượng, nhìn vào những chấm đỏ rải rác tản ra trên cái gương Hoàn Quang kia.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Chỉ mong vậy thôi”

Đã đến nước này rồi, Lý Hỏa Vượng cảm thấy có nghị luận thêm chuyện này cũng vô dụng, chuyện mà bây giờ hắn muốn làm là xử lý cho xong chuyện này trước rồi mới nghĩ đến cái khác.

“Vậy bên ngươi như thế nào? Khi nào động thủ?”

Lý Hỏa Vượng mở miệng hỏi.

Dù hắn đang ngồi trước một quán trà, nhưng hắn đã tiếp cận với các địa điểm mà Pháp Giáo tổ chức tế thần rất gần rồi, nếu không có bánh chưng đen đỏ thì đã bị người khác phát hiện từ lâu.

“Ngươi nhìn nơi này.

Ngón tay Huyễn Tẫn chỉ vào một điểm đỏ trong gương Hoàn Quang cách Lý Hỏa Vượng không xa.

“Đợi lát nữa, chỉ cần tiền tuyến bên kia bắt đầu khai chiến, tiền tuyến đẩy về bên này thì bên ngươi có thể động thủ rồi”

Ngón tay Lý Hỏa Vượng lướt qua những chấm đỏ kia, hắn lập tức thấy từng hàng Binh Gia đang lau thương và áo giáp, vẻ mặt họ rất bình tĩnh, giống như bình yên trước cơn bão vậy.

“Binh Gia có Ti Mệnh sao?”

Lý Hỏa Vượng hỏi.

Lý Hỏa Vượng vẫn luôn muốn hỏi câu hỏi này, nhưng hắn vẫn chưa tìm được thời gian để hỏi.

“Đương nhiên là có”

“Ai?”

“Tương (l), Tương (#1), Thủ (Ế).

“Vậy khi ở bên trong Bạch Ngọc Kinh, hẳn là hắn đã giúp chúng ta nhỉ?”

Huyễn Tẫn lắc đầu:

“Ngươi hỏi quá nhiều rồi, đã chuẩn bị xong, nghe đi, tiếng trống trận đã vang lên rồi. Cố gắng lên nha, toàn thiên hạ này đều dựa vào ngươi.

Tiếng trống trận từ xa từ từ truyền đến, nhưng khi Lý Hỏa Vượng nhìn lên lại phát hiện tiếng sấm vang lên từ trong đám mây giống như những khối chì trên trời vậy.

Sau khi đổ trà và lá trà còn thừa trong bát vào miệng, Lý Hỏa Vượng đứng dậy, đi ngang qua Huyễn Tẫn đi đến con đường bên trái.

Con đường này là đường núi, càng đi vào trong càng vắng vẻ, nhưng nơi hẻo lánh như vậy lại có rất nhiều người trốn trong đó.

Khi Lý Hỏa Vượng tiếp tục đi tới, những trợ thủ mà Huyễn Tẫn tìm đến như ẩn như hiện trong bóng cây dần dần tập hợp lại.

Một vài trạm gác, trạm gác ngầm trên đường bị họ giải quyết nhanh chóng.

Giờ phút này, vẻ mặt của mọi người bắt đầu dần dần trở nên ngưng trọng, tiếng sấm trên bầu trời giống như tiếng trống, không ngừng đánh vào trong lòng mọi người.

Khi ngón tay Lý Hỏa Vượng vung một lá cờ trên gương Hoàn Quang, sát khí ập vào mặt khiến hắn gần như thở không nổi.

“Giết! Giết! Giết! !”

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận