Tôi nói: “Ở giếng cổ trong nhà cổ có một ma nữ áo trắng, là một sinh viên đại học, bị Tù Long bắt tới đây. Cô ấy bị chết chìm ở trong giếng rồi bị bắt giả trang thành Bạch Vũ Điệp. Nhưng cô ấy có lương tâm, khi ta ở dưới giếng cô ấy cũng không gϊếŧ gϊếŧ ta, mà là đem tất cả chân tướng đều nói cho ta biết. Ta cũng đã đáp ứng cô ấy, nếu ta may mắn không chết, nhất định sẽ an táng thi thể của cô ấy”.
Mọi người ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, nhưng không ai hé răng.
“Mọi người làm sao vậy?” Tôi nghi ngờ hỏi một câu.
Ông lão què chân tặc lưỡi một cái, nói với chú trung niên: “Ạch, tiểu tử, ngươi nói với A Bố đi”.
Chú trung niên ngược lại cũng thoải mái, trực tiếp nghiêng đầu hỏi: “Cậu không biết điều cấm kỵ này sao? Người chết trong giếng không thể vớt lên được. Nếu cậu muốn vớt nó, cậu có thể bị nhiễm tà mị của ma quỷ”.
Ông lão nói: “Đúng, tử thi trong giếng, oán khí không cách nào tiêu tan. Thứ nhất, khi có trăng rằm soi đến miệng giếng, âm khí sẽ càng ngày càng nặng. Thứ hai, giếng sâu mấy trượng, linh hồn sẽ giống như những ác quỷ trong địa ngục. Nếu như ngươi muốn chạm, đừng trách bát tự ngươi không cứng”.
Tôi nói: “Nhưng có người đã nói bát tự của ta rất cứng a!”
Ông lão lườm tôi một chút, nói: “Tốt nhất không nên đυ.ng vào, mau chóng rời khỏi nơi này mới là kế sách tốt nhất, kẻo mấy linh hồn con rối người kia một lần nữa ngưng tụ thân thể, lại phải đi gϊếŧ chúng, rất phiền phức”.
Mọi người đồng ý với ông lão, liền xoay người rời đi.
“Không được! Làm người nói được là phải làm được! Lật lọc không giữ lời, sau này ai còn tin tưởng ta nữa?”
Tôi đứng tại chỗ. Mặc cho những giọt mưa rơi vào xuống mặt, nhưng vẫn một mực bất động.
Một đám người nhìn chằm chằm tôi như thể tôi là một thằng ngốc, nhưng bọn họ đều không lên tiếng.
Tôi nói: “Cũng là bởi vì mọi người thiếu tin tưởng lẫn nhau nên chúng ta mới bị lừa gạt tới đây. Nếu như giữa chúng ta đều thẳng thắn nói chuyện với nhau từ trước, thì có lẽ ngay từ đầu đã có thể biết âm mưu của bọn họ, phải không?”
Mọi người đều cúi đầu, im lặng không lên tiếng.
Sau một lúc lâu, ông lão chấn thanh nói: “Đi, ta giúp ngươi vớt!”
Ông lão dẫn đầu, mọi người đều đi theo sau. Có cao nhân chỉ điểm, vớt xác cũng được nhanh chóng.
Cũng thật kỳ lạ, thi thể của cô gái này ngâm trong giếng cổ hơn một tháng, nhưng da dẻ toàn thân không bị phân huỷ, trắng nõn nhẵn nhụi, như thể là một mỹ nhân chợp mắt ngủ trong nước.
An táng thi thể trong giếng cổ xong, chúng tôi liền vội vã trở về.
Sau khi trở về nội thành, mọi người chào tạm biệt nhau. Ông lão nói: “Còn nhớ tin tức tử vong mà tiểu đầu đất nói cho các ngươi không?”
Ba người gật đầu. Ông lão lại chỉ vào chú trung niên và Cát Ngọc, nói: “Đặc biệt là hai người các ngươi, một người giữ linh hồn của tiểu đầu đất, một người giữ trái tim của tiểu đầu đất, hãy cố gắng bảo vệ giúp hắn thật tốt”.
Còn về bác Hỉ, cũng chính là bác Hải đã đổi cơ thể mới, hắn đã chết một lần, vì vậy tin tức tử vong đối với hắn sẽ không còn ý nghĩa nữa.
Sau khi đuổi tất cả mọi người, ông lão lôi kéo tôi đi tới một căn nhà cạnh khu rừng rậm, nơi này là vùng ngoại thành, trồng rất nhiều cây cối.
“Hiện tại hai chúng ta có thể tâm sự được chứ?” Mới vừa vào rừng cây, tôi liền hỏi.
Ông lão gật đầu nói: “Ngươi có thể gọi ta Nhị gia”.
“Ngươi tên là gì?”
“Ngươi còn chưa đủ tư cách biết tên của ta.”
Tôi dang tay, nói: “Ngươi là quỷ, tại sao ở núi Long Hổ lại theo dõi ta? Còn mắt quỷ rốt cuộc là thứ gì?”
Nhị gia hai tay chắp ở sau lưng, ngẩng đầu 45 độ nhìn lên bầu trời, dáng dấp như một cao nhân thoát tục. Tất nhiên, dùng những lời hiện đại mà nói, đây chắc là cái dáng vẻ tỏ vẻ thanh cao, vừa nhìn tạo hình này là biết hắn chuẩn bị tinh tướng.
“Ta là người, 100% là người sống. Vết chân người đà quỷ trên bả vai ngươi là do ta nuôi dưỡng tiểu quỷ, lưu lại dấu ấn trên thân thể ngươi.”
Con ngươi tôi suýt chút nữa rơi ra ngoài, tôi kinh ngạc nói: “Người còn có thể nuôi dưỡng quỷ?”
Nhị gia khinh thường nói: Người có thể nuôi gà nuôi chó, tại sao không thể nuôi quỷ nuôi cương thi?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTrời, cương thi cũng có nuôi dưỡng!
“Ta không muốn nói nhiều lời vô bổ, ta sẽ trực tiếp nói trọng điểm cho ngươi. Việc hiện tại ngươi phải làm chính là đi theo ta thu hồi mắt quỷ.” Nhị gia nói xong, xoay người nhìn về phía tôi.
Tôi vội vàng lục túi, lấy viên mắt quỷ ra, nói: “Nhị gia, không phải nó đang ở trong tay ta đây sao?”
Nhị gia gật đầu, ừ một tiếng, nói: “Thứ ngươi cầm chỉ là một viên trong số đó. Nói đúng ra nó không được gọi là mắt quỷ, nó là mắt dương”.
“Rất nhiều người không biết rằng thực ra mắt quỷ là một đôi, một đôi mắt quỷ này chia thành mắt dương và mắt âm. Mắt dương trên mặt đất, mắt âm dưới lòng đất, nấp bên trong đáy biển.”
Tôi hỏi: “Nhị gia, vậy ý của ngươi chính là chúng ta phải ra biển một chuyến?”
“Đúng, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là tìm được đôi mắt Âm Dương, hai con mắt hợp lại với nhau mới có thể được gọi là mắt quỷ chân chính.” Nhị gia nhấn mạnh.
“Công năng của mắt dương trong tay ta là dự đoán tương lai, vậy công năng của Âm Dương là gì?”
Nhị gia khẽ mỉm cười, vỗ bờ vai tôi, nói: “Hỏi rất hay! Mắt dương dự đoán sinh tử tương lai, còn Âm Dương có thể thăm dò hư thực. Nếu đôi mắt Âm Dương ở trong tay ngươi, ngươi không cần phải lại e ngại những con ác quỷ kia nữa, bởi vì, ngươi cũng đã trở thành ác quỷ!”
“Ngươi muốn đem ta biến thành quỷ?” Tôi cau mày, khó có thể tiếp nhận được sự thực này.
“Ngươi là muốn trở thành quỷ, hay là muốn trở thành oan hồn? Tự chọn đi. Hãy nhớ kỹ câu này, ngươi sở dĩ từ khi sinh ra đến hiện tại gặp phải nhiều chuyện quỷ dị như vậy, chính là do ngươi được mắt quỷ tuyển chọn đầu thai! Nhất định trong số mệnh của ngươi sẽ gặp nhiều kiếp nạn. Cách của ta là để cho ngươi chết mà hậu sinh, trước hết để cho ngươi biến thành quỷ, lại lấy quỷ khắc quỷ, liền có thể gặp dữ hóa lành, xoay chuyển tình thế.”
Tôi không biết nên nói cái gì, Nhị gia nói tiếp: “Trước khi ngươi được 26 tuổi , cũng từng gặp được một số chuyện thần quái phải không?”
Sau đó Nhị gia đem chuyện hồi tôi còn nhỏ đã từng gặp những chuyện thần quái gì một mạch nói ra hết, kể cả những chi tiết nhỏ nhất chỉ có cha mẹ tôi mới biết! Tôi thậm chí nghĩ rằng có phải Nhị gia vẫn luôn ở bên cạnh tôi, nhìn chằm chằm tôi trưởng thành hay không.
Tôi trợn mắt ngoác mồm, không biết nên nói cái gì.
“Trước khi ngươi 26 tuổi, ta vẫn luôn ở trong bóng tối bảo vệ ngươi, lúc đại kiếp nạn cung hoàng đạo 24 tuổi của ngươi, chính là ta trong bóng tối điều động tiểu quỷ để hộ thân cho ngươi. Nếu không phải vậy, ngươi cho rằng một mình tiểu đầu đất như ngươi có thể sống tới bây giờ?”
Bỗng nhiên tỉnh ngộ!!!
Chú trung niên từng nói, có cao nhân đằng sau lưng đang giúp tôi. Cao nhân này không phải bác Hải, không phải Nghịch Thiên, hoá ra chính là Nhị gia trước mặt này. Không nói những cái khác, hắn đem mọi chuyện của tôi khi còn bé nói ra rõ ràng, đây tuyệt đối không phải là gạt người.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Tôi dần dần khâm phục Nhị gia.
Nhị gia nói: “Lúc ta ở chạy tới trấn Thanh Linh, đã đem quỷ hồn trên xe buýt càn quét hết sạch, có điều ngươi vẫn nên từ chức đi. Dù sao bốn con rối người kia chưa hoàn toàn bị chém chết, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể tìm đến ngươi cướp đi mắt quỷ.”
Tôi vội vàng từ trong túi móc ra, đưa tới, nói: “Nhị gia a, vậy củ khoai nóng bỏng tay này, lão gia ngài nên cầm chứ?”
Tôi không phải đầu đất, một chiêu này là tôi đang thăm dò Nhị gia, nhìn thử xem hắn đối mắt quỷ có hứng thú hay không.
Ai biết rằng Nhị gia lại xem thường liếc mắt nhìn, nói: “Ngươi tự giữ đi, không phải người mắt quỷ chọn, cầm mắt quỷ sẽ không có kết quả tốt.”
Tôi không biết Nhị gia đang giả vờ hay là thật sự không muốn, vậy thì cất mắt quỷ cẩn thận, cười nói: “Nhị gia, mấy chiêu ngươi chém chết Mộ Dung Hải Đường thật là lợi hại, có thể dạy ta được không?”
“Đương nhiên có thể, ngươi tuy không có linh hồn, không có trái tim, nhưng ngươi vẫn còn có máu tươi, thân thể còn chưa bị phá tan, dòng máu thuần dương. Những điểm này có thể khắc chế ác quỷ, cũng có thể khắc chế cương thi, thế nhưng, không được để cương thi cắn, nếu không ngươi cũng sẽ biến thành cương thi.”
Nhị gia rời đi. Lúc gần đi hắn đưa cho tôi một quyển sách, bên trong ghi chép một số phương pháp khắc chế quỷ hồn. Những phương pháp này trước đây tôi đã từng thấy, khi còn bé bà nội tôi cũng đã giảng qua cho tôi, nhưng tôi không để ý. Giờ khắc này thấy Nhị gia lưu lại quyển sách do chính hắn viết, mới biết rằng tất cả đều là sự thật.
Có điều nói đi nói lại, Nhị gia thực sự là một người viết rất tốt a, có thể sử dụng làm bản mẫu cũng được. Hơn nữa chữ viết cũng rất rất đẹp, mà tôi nhớ rằng ông nội tôi cũng viết đẹp như vậy. Aiii, đáng tiếc ông nội tôi hồi còn trẻ tòng quân đánh trận, ở trên chiến trường lửa đạn khói thuốc ngập trời liền bị bệnh lao phổi. Lúc tôi còn bé, ông nội liền đi.
Đem quyển sách Nhị gia viết nhét vào trong túi, tôi liền trở về văn phòng tổng trạm. Mới vừa đi được nửa đường, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.
Mở ra xem, là một số lạ gọi đến, không phải số của người ship đồ ăn, cũng không phải số phòng bất động sản.
“Alo, ai vậy?”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói thăm thẳm: “Đến nhà cũ, giao mắt quỷ ra”. Nói xong liền cúp máy.
Tôi cầm điện thoại di động lên định nhắn lại vài câu, nhưng vừa cúi đầu nhìn màn hình, bỗng nhiên cả kinh, nhớ tới một chuyện.
Điện thoại di động của tôi lúc nãy trên đường trở về đã hết pin và sập nguồn!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.