Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1143

12:58 sáng – 16/11/2024

Chương 1143: Phiền Phức

Lý Hỏa Vượng nhìn Trần Hồng Du rồi lại nhìn Thanh Vượng Lai:

“Không trực tiếp động thủ, vậy các ngươi nói xem rốt cuộc nên làm thể nào với nhiều người như vậy đây, dựa vào miệng nói họ ngoan ngoãn đầu hàng?”

Thanh Vượng Lai lấy từ trong túi ra một ống nghiệm, chất lỏng bên trong lắc qua lắc lại theo từng cú lắc của hắn.

“Thứ này dễ bay hơi, không màu không mùi, khiến con người mất ý thức, làm nhão xương cốt cơ bắp, mất trí nhớ ngắn hạn.

Lý Hỏa Vượng nghe đối phương nhắc tới một loạt tác dụng của thuốc không khỏi trợn to hai mắt:

“Còn có vật như thế này sao? Ngươi lấy ở đâu ra? Dao”

Thứ này còn mạnh hơn máy kích điện nhiều.

“Một vài đường tắt chính đáng”

Thanh Vượng Lai nhét ống nghiệm lại vào trong túi:

“Có thể không cần động thủ thì tốt nhất không nên động thủ. Có những người này, chúng ta có thể thử đàm phán với đối phương. Như vậy đều có lợi cho cả hai”

“Ngay cả khi đàm phán thất bại, chúng ta vẫn có thể biết yêu cầu của họ là gì, điều này sẽ giúp chúng ta hiểu rõ bản chất của hình chiếu”

“Vậy được, chuyện không nên chậm trễ, chúng ta đi thôi.

Lý Hỏa Vượng không vứt bỏ máy kích điện và thanh thép. Ngộ nhỡ thuốc mê của Thanh Vượng Lai không phát huy tác dụng thì những thứ này sẽ là phương án dự phòng của hắn.

Họ tụm năm tụm ba dọn mấy thứ này xuống dưới lầu.

Khi họ đang đi xuống cầu thang, Lý Hỏa Vượng quay sang hỏi Thanh Vượng Lai:

“Nếu đã chiêu mộ được Triệu Lôi rồi vậy ngươi có đưa hắn ra nước ngoài theo như thỏa thuận trước đó không?”

“Không”

Hắn lắc đầu:

“Triệu Lôi đã phản bội họ rồi, hắn không dám ra ngoài, nếu ra ngoài thì hắn sẽ chết.

“Mặc kệ hắn có bằng lòng hay không, hiện tại hắn đều ở phía chúng ta rồi. Ta thả hắn đi thì chỉ cần cho hắn chút thời gian nhất định hắn sẽ quay trở lại tìm chúng ta”

“Ngươi chắc chắn thế? Ngươi hiểu rất rõ hắn hả?”

“Không tính là hiểu, nhưng trước đây dù sao hắn cũng đã về phía chúng ta”

Thời điểm hai người đang trò chuyện, Tiền Phúc ở phía sau cúi đầu vội vàng đi qua bên cạnh họ.

Ngay khi hắn ở đường rẽ, Lý Hỏa Vượng thấy đối phương thoáng liếc nhìn mình một cái, lúc này trong mắt hắn tràn đầy vẻ sợ hãi cùng kinh ngạc.

“Tiền Phúc, ngươi chờ một chút, ta có chuyện muốn hỏi ngươi”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Lý Hỏa Vượng cảm giác được có chỗ không đúng liền nói, hắn đưa tay chậm rãi sờ máy kích điện trong ngực. Tuy nhiên, khi Tiền Phúc nghe thấy vậy, hắn liền chạy nhanh hơn.

“Mau đuổi theo! Nhân cách của hắn thay đổi rồi!”

Lý Hỏa Vượng lo lắng ngay lập tức đuổi theo Tiền Phúc.

Mắt thấy nhóm người Lý Hỏa Vượng đuổi theo ngày càng gần, Tiền Phúc bị dồn vào đường cùng lập tức co lại một góc của cầu thang, nắm chặt thanh thép sắc bén trong tay, hung hăng đâm về phía ngực của Lý Hỏa Vượng. Khi Lý Hỏa Vượng bị đầu nhọn sắc bén buộc phải lùi lại hai bước, những người khác cũng đuổi theo sau, họ xếp thành nửa hình tròn nhìn về phía Tiền Phúc đang dựa lưng vào tường trước mặt.

“Đám đám người tâm thần các ngươi rốt cuộc muốn làm gì!”

Tiền Phúc hung dữ hét vào mặt họ.

“Các ngươi phát điên gì vậy! Tại sao lại muốn kéo ta vào!”

“Ta đã đủ khổ sở rồi! Rốt cuộc các ngươi muốn thế nào thì mới thả ta ra! Tránh ra hết đi! Ta muốn quay trở về bệnh viện tâm thần! Ta phải tiếp nhận điều trị!”

“Tiền Phúc, đừng kích động, ngươi nhìn ta này, ngươi nhìn mặt của ta.

Thanh Vượng Lai tiến lên khuyên đối phương bình tĩnh lại:

“Ngươi có nhớ ta là ai không? Trước đây chúng ta đã từng gặp mặt nhau rồi”

“Ngươi là ai? Họ đều là một đám bệnh nhân mắc chứng hoang tưởng! Thanh Vượng Lai, ngươi là tên điên nhất trong đám họ!”

“Đừng giả bộ nữa! Ta biết hết rồi! Hai tên hộ công kia đều là do ngươi giết! Ngươi đã vu oan hãm hại người khác!” Nghe vậy, Thanh Vượng Lai tựa hồ có chút đau đầu, nghiêng người trầm giọng nói Lý Hỏa Vượng:

“Khó xử lý rồi, tên Tiền Phúc này mắc bệnh nhân cách tâm thần rất không ổn định”

“Thật sao”

Lý Hỏa Vượng nắm chặt máy kích điện trong tay liếc nhìn góc nghiêng của Thanh Vượng Lai, nhưng cũng không nói gì.

“Ta nói lại lần nữa! Các ngươi bị bệnh của các ngươi đi! Đừng có kéo ta vào chuyện này! Tránh ra cho ta!”

“Được, chúng ta tránh, đừng kích động” Dưới mệnh lệnh của Thanh Vượng Lai, mọi người nhường lại cầu thang đi xuống lầu.

Ngay khi cơ thể Tiền Phúc run rẩy chạy xuống, hắn đột nhiên thấy một vật thể sáng bóng từ trên cao rơi xuống trước mặt mình.

Tiền Phúc dừng lại một giây mới phát hiện đó là một ống nghiệm, một số chất lỏng từ bên trong từ từ chảy ra ngoài.

Ngay khi hắn đang định tiếp tục lao xuống lầu, ý thức của hắn đột nhiên mơ hồ, tứ chi bắt đầu trở nên yếu ớt, rất nhanh thân thể liền ngã xuống đất, cái gì cũng không biết nữa.

“Cộc cộc cộc” tiếng vó ngựa không ngừng vang lên, Lý Hỏa Vượng cưỡi ngựa tiến vào trong núi, xung quanh hắn thỉnh thoảng xuất hiện hài cốt cùng với thi thể, chứng tỏ nơi này không hề yên bình.

Cả hai bên đều coi Tứ Tề là chiến trường, bách tính sống trong chiến trường là sống hay chết thì đều phải xem vận may của mình.

Lý Hỏa Vượng đi đến địa điểm mà Huyễn Tẫn đã nói trước đây. Hắn vẫn còn bán tín bán nghi tất cả những lời mà tên này nói trước đây.

Nếu mình thực sự muốn biết họ muốn làm gì, vậy nhất định bản thân phải đi xác nhận thì mới có thể chắc chắn được, điều này là sự thật.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận