Chương 1142: Xã Hội Pháp Trị
Trải qua tình huống lần trước, Lý Hỏa Vượng đã biết tính quan trọng của vũ khí, đồ phạm pháp thì không lấy được, tất nhiên phải nghĩ cách chuẩn bị thứ không phạm pháp nhiều hơn một chút.
Trương Hiểu Manh kéo Dương Na cách xa Lý Hỏa Vượng hơn một chút, dùng giọng điệu hận rèn sắt không thành thép nói:
“Chậc! Lần trước tốn nhiều công sức mua súng điện cho ngươi, dùng để đề phòng ai ngươi không biết hay là giả bộ không hiểu? Sao ngươi vẫn dây dưa với hắn vậy? Hội chứng Stockholm à?”
“Nói bậy gì đó.”
Dương Na đám nàng:
“Bây giờ Hỏa Vượng đã khỏi bệnh rồi.
“Khỏi bệnh cũng không được, hắn từng giết người! Điều kiện như ngươi muốn tìm bạn trai thế nào lại chẳngđược? Nhất quyết phải tìm bệnh tâm thần?”
“Ôi chao, chuyện này thật sự rất phức tạp”
Chờ Dương Na lôi kéo tới lui với bạn thân của mình, khó khăn lắm mới khuyên đối phương rời đi xong, mới xách đồ trở lại.
Lý Hỏa Vượng đưa trà sữa qua, nhận túi xách mở ra xem, hài lòng gói lại:
“Không bao nhiêu hết, vài ly trà sữa thôi, ngươi không cần trả.
“Không bảo ta trả, cũng không nói ngươi trả, thứ này mang đến cho họ, theo lý nên để Thanh Vượng Lai thanh toán”
“Như vậy à? Được thôi”
Dương Na uống trà sữa khoác tay Lý Hỏa Vượng.
“Không cần báo giá gốc, báo giá khống cũng không sao, tên đó có tiền.
Nghe thấy câu này, Dương Na đang dựa sát Lý Hỏa Vượng cười lớn, nhưng dù đang mỉm cười, trong mắt nàng vẫn xẹt qua chút lo lắng.
Tình hình càng lúc càng phiền phức, nàng thật sự rất lo lắng, tình huống kế tiếp sẽ càng ngày càng mất khống chế.
Hai người quét mã hai chiếc xe điện có chung bình điện, xuất phát về phía Quất Tử Châu.
Nếu nói tin tức gì tốt nhất trong khoảng thời gian này, đó chính là chỉ cần Lý Hỏa Vượng đưa Dương Na ra ngoài, người khác sẽ không dò hỏi quá nhiều, người trẻ tuổi yêu đương là lý do chính đáng nhất.
Quất Tử Châu ban đêm không có người, ban ngày Quất Tử Châu cũng chẳng có ai, chỉ có những vết sơn bị phun trên tường càng trở nên rõ ràng hơn.
Khi thấy xe dã ngoại của Ngũ Kỳ cùng với chiếc xe sang của Thanh Vượng Lai, Lý Hỏa Vượng liền biết bản thân đến muộn rồi.
Đi dọc theo cầu thang bằng xi măng, Lý Hỏa Vượng đưa Dương Na đến một tòa nhà cũ nát. Chờ đến khi hắn tới nơi liền thấy những người khác đang tụ tập thành một nhóm thảo luận điều gì đó.
“Nhưng theo lời ngươi thì cái này cũng không được cái kia cũng không được, chúng ta không thể cứ ngồi không chờ chết được.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetGiọng của Trần Hồng Du vang vọng trong tòa nhà trống trải.
Khi thấy Lý Hỏa Vượng và Dương Na đang đi tới, Thanh Vượng Lai hơi hếch cằm về phía họ, nói tiếp:
“Tất nhiên không thể ngồi chờ chết được, vì vậy chúng ta phải hành động trước, chiếm trước tiên cơ”
“Chúng ta đã chiêu mộ được Triệu Lôi rồi, thông qua hắn, chúng ta đã biết cứ điểm tạm thời của họ, cho nên nhất định phải nhanh chóng hành động trước khi họ kịp trở tay”
“Thật sao?”
Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng lập tức vui mừng. Hắn bị họ theo dõi lâu như vậy, cuối cùng cũng sắp được phản kích lại rồi.
“Ngươi có thể lấy ra bao nhiêu súng?”
Lý Hỏa Vượng sốt ruột hỏi Thanh Vượng Lai.
“Một khẩu cũng không lấy được, ta có tiền không phải đầu cơ trục lợi súng ống đạn dược mà kiếm được.”
“Cắt”
Lý Hỏa Vượng đổ toàn bộ súng điện bên trong túi nhựa ra:
“Chỉ dựa vào những thứ này thôi thì không đủ. Tốt nhất chúng ta nên cầm thêm vài con dao, nếu như có thể lấy được nỏ là tốt nhất”
Thanh Vượng Lai khẽ thở dài một hơi, hắn dường như có chút bất đắc dĩ trước lời nói của Lý Hỏa Vượng: “Bạn học Lý Hỏa Vượng à, xã hội mà chúng ta đang sống dù sao cũng là một xã hội pháp trị, chúng ta có thể đừng suy nghĩ đến việc sử dụng kiếm và súng mỗi khi gặp vấn đề không?”
“Pháp trị? Chúng ta tuân theo pháp trị của họ, họ có tuân theo pháp trị của chúng ta sao? Chết người rồi còn có pháp trị sao? Chẳng lẽ tên khẩu súng kia của ngươi là pháp trị à?”
“Ta chuẩn bị xong rồi! !”
Tiền Phúc kích động đi đến bên góc tường, kéo tấm nhựa ra để lộ từng thanh thép cực kỳ sắc bén bên dưới. Nhìn vào lớp xi măng dính ở trên đó, liền biết hắn đã nhặt được chúng từ trong tòa nhà cũ nát này. “Mọi người! Đợi một chút!”
Giọng nói của Trần Hồng Du khiến những người khác dừng lại.
“Nếu như dựa theo cách nghĩ của các ngươi là giết hết những người ở nơi đó, các ngươi thật sự cảm thấy có thể giải quyết được vấn đề sao?”
“Họ là một tập đoàn, một tập toàn muốn cướp lấy công năng đặc biệt của chúng ta. Những người đó chỉ là ngựa làm việc ở cấp dưới, mấy người này có giết nhiều hơn nữa cũng vô ích. Ai có thể chắc chắn người đứng sau không phải ở nước ngoài chỉ huy mọi việc thông qua vệ tinh điện thoại?”
Những người có mặt ở đây đều sững sờ tại chỗ, lắng nghe cuộc đối thoại kinh hãi thế tục của Trần Hồng Du. “Nếu chúng ta có thể nắm bắt cơ hội lần này, vậy thì việc chúng ta nên suy nghĩ là lợi dụng kết quả của lần này để mở rộng ưu thế của chúng ta, cuối cùng giải quyết triệt để rắc rối này”
“Ta đồng ý với đề nghị của Trần tỷ”
Nghe thấy Thanh Vượng Lai nói vậy, Lý Hỏa Vượng nhìn hắn một cái.
“Cho dù hình chiếu của đối phương có là cái gì, ta cảm thấy chuyện cũng không đơn giản như vậy, chúng ta không thể chỉ nhìn bề ngoài mà phải chú ý đến bên trong”
“Mặc kệ hình chiếu của họ là cái gì, chỉ cần chúng ta giải quyết phiền toái bên trong, họ tự nhiên sẽ biến mất”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.