Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

4. Ác Quỷ Bên Gối

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (No Ratings Yet)
Loading...

List Chap0 Chương

0 lượt xem

Không có chương. Yêu thích
  • Giới thiệu truyện “4. Ác Quỷ Bên Gối”

    TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện 4. Ác Quỷ Bên Gối. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

    Ác Quỷ Bên Gối

    Lúc hai giờ sáng, tôi giật mình tỉnh dậy vì một cơn ác mộng.

    Quay đầu lại, tôi thấy chồng mình đang ngồi xổm bên giường, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào tôi.

    Khuôn mặt của anh trong bóng tối tái nhợt đến mức đáng sợ.

    “Lục Đình?” Tôi khẽ gọi.

    Lục Đình lộ ra vẻ mỉm cười, “Anh chỉ muốn xem em có ngủ thật không.”

    Tôi thấy khó hiểu, có phần rùng mình. Khi tôi chuẩn bị xuống giường đi vệ sinh, thì thấy Lục Đình cầm một con dao gọt trái cây sắc nhọn.

    “Chồng…?” Tôi run rẩy gọi.

    Lục Đình nhìn tôi một lúc lâu, “Anh muốn gọt táo cho em.”

    Anh đi vào bếp, mở tủ lạnh, lấy ra một quả táo và bắt đầu gọt.

    Nhìn bóng dáng cao gầy của Lục Đình, trong lòng tôi bỗng nhiên cảm thấy ấm áp.

    Dường như hệ thống sưởi trong phòng có vấn đề, lạnh đến bất thường.

    Tôi khoác thêm chiếc áo choàng tắm, chân trần bước xuống sàn nhà.

    Bất chợt, có thứ gì đó chạm vào chân tôi.

    Nhìn xuống, cơ thể tôi đột nhiên lạnh toát.

    Một đôi chân trắng nhợt đang thò ra từ gầm giường.

    Các ngón chân của tôi chạm vào các ngón chân lạnh buốt kia.

    Đôi chân ấy không có chút máu nào, rõ ràng không thuộc về người sống.

    Lục Đình cầm quả táo đã gọt xong, bước đến bên tôi, như thể không hề thấy đôi chân ấy.

    “Chồng, dưới giường có một đôi chân!” Tôi khóc nói.

    Lục Đình bình thản nhìn tôi, thở dài, “Lỗi của anh, giấu không kỹ, để em phát hiện rồi.”

    Ngay sau đó, trước mắt tôi tối sầm lại, không còn biết gì nữa.

  • Không có chương

Bình luận (0)


Để lại một bình luận