Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Tác Giả: Vạn Vật Sinh

Kế Thất Khó Làm

TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Kế Thất Khó Làm. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

Kế Thất Khó Làm

Nương là kế thất, nhưng lại một lòng tính toán cho con cái của chính thất.

Trưởng tỷ thích tiểu thế tử của Trấn Bắc Hầu, bà rõ ràng biết ta và Thất công tử của Trấn Bắc Hầu tình đầu ý hợp, nhưng lại tự ý định ra hôn sự cho trưởng tỷ.

“Lâm Tĩnh, đại tỷ của con từ nhỏ đã không có mẹ, con nhường cho nàng ấy đi.”

Ta cẩn thận suy xét, cảm thấy phủ Trung Cần Bá gia phong liêm chính, bà lập tức đến tận cửa cầu hôn đích trưởng nữ cho đại ca.

“Lâm Tĩnh, cưới vợ phải cưới người hiền đức, đại ca của con từ nhỏ đã cơ khổ, ta phải tính toán nhiều hơn cho hắn.”

Đúng vậy, đại ca và tỷ tỷ không có nương, nên được mẫu thân ta thương yêu hết mực.

Ta có nương, cho nên ta phải nhường nhịn họ mọi chuyện.

Về sau, đại ca gây ra họa, phụ thân chủ trương gả ta cho quốc công gia tiếng xấu đồn xa.

Nương vui mừng khôn xiết: “Lâm Tĩnh, con gả cao rồi, sau này càng phải giúp đỡ cha huynh.”

Ta nhất định sẽ “giúp đỡ” bọn họ thật tốt, chỉ mong đến lúc đó họ đừng hối hận.

Bảo Châu

TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Bảo Châu. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

Bảo Châu

Ngày thứ năm bị nương lôi kéo tuyệt thực, ta không nhịn được mà ăn một miếng bánh mà cha mang đến.

Nương tức giận đập vỡ mọi thứ có thể đập trong phòng, đôi mắt đỏ hồng lay lay thân thể nhỏ bé của ta.

“Con có thể có chút tiền đồ hay không?”

“Thiếu một miếng ăn kia thì con sẽ chết sao?”

Bởi vì đói và buồn nôn liên tục, ta đứng không vững, ngã nhào xuống mặt đất đầy mảnh vỡ.

Có mảnh sứ đâm sâu vào tay ta.

Nương nâng tay ta lên, chỉ trích cha đang đứng ngoài cửa.

“Liễu di nương giống như mảnh sứ đâm vào tim ta, Hoằng Lang, chàng có biết ta đau đớn thế nào không?”

Ta không biết, ta chỉ biết ta sắp chết vì đau rồi.

Cái Giá Cho Kẻ Bội Bạc

TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Cái Giá Cho Kẻ Bội Bạc. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

Cái Giá Cho Kẻ Bội Bạc

Sau khi thủ tiết hai mươi năm, phu quân của ta đã trở về.

Người trước mắt hoàn toàn khác biệt với thiếu niên từng ôm ta khóc ở đầu làng, không nỡ rời xa năm nào.

Hắn giờ cao cao tại thượng, nhìn ta với ánh mắt vừa thương hại vừa khó chịu, duy chỉ thiếu sự quan tâm.

“Thi đậu công danh năm thứ hai, ta đã ngã xuống vách núi và mất trí nhớ.”

“May mắn được Thuần Ý cứu giúp.”

Thấy ta chỉ mải cho gà ăn mà không nói gì, hắn vòng qua trước mặt ta.

“Nay ta đã khôi phục ký ức, Thuần Ý cảm thấy rất áy náy với nàng, lệnh cho ta đón nàng cùng hài tử lên kinh thành hưởng phúc.”

Bàn tay đang rải thóc của ta khựng lại. Mặc cho bầy gà con kêu chít chít vì đói, ta mím môi từ chối.

“Nay ngươi đã có kiều thê ở bên, lại còn quan to lộc hậu, chúng ta sống ở nông thôn đã quen, không muốn lên kinh thành làm trò cười cho thiên hạ.”

Lời vừa dứt, sắc mặt phu quân thoáng chốc biến đổi, vẻ tự tin trên gương mặt bỗng xuất hiện một vết rạn.

“Nàng không muốn lên kinh?”

Hừ, hắn thật sự nghĩ ta ở quê thì chẳng hay biết gì sao?

Cố Cẩn Trạch đang cạnh tranh chức vị tể tướng đến thời khắc mấu chốt nhất, lại bị đối thủ một mất một còn moi ra việc hắn đã bỏ rơi thê tử tào khang.

Nếu không, sao hắn lại “tốt bụng” đến đón chúng ta như vậy!