Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Tác Giả: Lạc Vị Ương

Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ

TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ

Mẹ ta mất khi ta mới bảy tuổi, mười tuổi thì mất cha, chỉ biết sống dựa vào tổ mẫu.

Tổ mẫu kiếm sống bằng cách may vá và giặt giũ cho người ta, cũng chẳng dễ dàng gì. Mùa hè thì làm ruộng, mùa đông thì lên núi, cuộc sống cũng tạm đủ để tiếp tục.

Năm ta mười bốn tuổi, ta mơ thấy một giấc mơ.

Trong giấc mơ, ta trở thành công chúa, được đưa vào cung điện, đối đầu sinh tử với một công chúa giả.

Cuối cùng, cả hai chúng ta đều bị một người xuyên không giet chet, trở thành bước đệm để nàng ta thăng tiến.

Công Chúa Hành Phong: Nguyệt Vô Dạng Phủ

TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Công Chúa Hành Phong: Nguyệt Vô Dạng Phủ. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

Công Chúa Hành Phong: Nguyệt Vô Dạng Phủ

Biểu muội của ta cha mẹ ruột đều đã chet, mẫu hậu đưa nàng vào cung.

Từ đó, nàng được phụ hoàng và mẫu hậu sủng ái, hoàng huynh che chở, hoàng đệ kính trọng.

Ngay cả vị hôn phu của ta cũng khen nàng là người đoan trang, xuất chúng.

Chỉ có một người là ngoại lệ.

Trong mắt và lòng người ấy chỉ có ta, chưa từng vì người ngoài mà dao động.

Ta gả cho chàng, cùng chàng trải qua những ngày tháng vui vẻ, tự tại.

Thế nhưng sau đó chàng bị người ta đ//âm vô số nhát đến chet rồi ném xuống vách đá.

Ca Nhược

TruyenBiz xin giới thiệu đến bạn đọc truyện Ca Nhược. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ trên truyenbiz.net

Ca Nhược

Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà mẫu đổ bệnh.

Tiệc vui biến thành lễ tang, ta nhận nhiệm vụ lúc nguy cấp, tiếp nhận quyền quản gia, bình tĩnh xử lý xong tang lễ.

Phu quân rối rít cảm ơn ta đã giữ gìn thể diện cho Hầu phủ nhưng lại chưa từng bước vào phòng ta nửa bước.

Sau này, hắn thê thiếp thành đàn, có một đống thứ tử, thứ nữ.

Ta tận tâm dạy dỗ, suy nghĩ cho tương lai của bọn họ.

Lại nghe thấy phu quân dạy dỗ con cái sau lưng ta: “Ta chưa từng gặp qua người nào máu lạnh, vô tình như mẫu thân của các con. Tổ phụ của các con qua đời, nàng ta không rơi một giọt nước mắt. Tuy các con gọi nàng ta là mẫu thân nhưng không được phép học cách làm người của nàng ta. Nàng ta không xứng.”

Sau đó qua miệng đại phu, ta biết được rằng mình không còn sống bao lâu nữa.

Thứ tử, thứ nữ không một ai đến thăm, càng không có nổi một chén thuốc phụng dưỡng, mặc ta sống chet.

Lúc sắp chet, ta phụ thân m một mồi l ửa đ ốt sạch Hầu phủ, th iêu rụi chốn lạnh lẽo vô tình này.
Mở mắt ra lần nữa, ta đã sống lại.

Hầu phủ đến cầu hôn, nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn, chúng ta đồng thời nói ra một câu: “Ta không đồng ý.”

Hóa ra không chỉ có một mình ta sống lại.