Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 6

7:29 chiều – 21/11/2024

22.

Tinh thần của Bạch Linh sớm đã vô cùng mệt mỏi, nói chuyện được một lúc liền ngủ thiếp đi.

Tuy rằng vừa nãy tôi mới chỉ trỏ cho Bạch Linh, trông có vẻ sâu sắc nhưng thực ra suy nghĩ của tôi còn kém xa Bạch Linh.

Trong cái thế giới chết tiệt này, tôi đã sẵn sàng tìm một nơi yên tĩnh để c/hết đi sau khi kiếm đủ một triệu tinh tệ quyên góp cho viện phúc lợi.

Trong thời không mà tôi đang sống, sự lựa chọn của con người luôn dựa trên sự cân nhắc của bản thân mình, không bị tác động bởi quan điểm của người khác và của xã hội.

Cái gì mà phụ nữ bắt buộc phải có con, phải dịu dàng săn sóc, chăm lo việc nhà, đều là mấy lời xàm cức hết, tự nguyện đương nhiên là tốt, nhưng sẽ không có ai ép buộc, yêu cầu bạn bắt buộc phải làm những việc như vậy.

Tất nhiên đàn ông cũng vậy, nhất thiết phải nam tính mạnh mẽ sao? Nhất thiết phải có sự nghiệp thành công sao? Tất cả những điều này đều tùy thuộc vào bản thân mỗi người.

Nhưng kể từ khi tôi xuyên đến đây, bắt đầu có được nhận thức, tôi đã biết rằng xã hội này thật dị dạng.

Tầng lớp trên đàn áp tầng lớp dưới, giới tính thứ nhất coi beta là đáng xấu hổ, xã hội k.ỳ t.hị những người có giới tính thứ hai là phụ nữ, omega thì cho rằng beta nữ đã cướp đi quyền sinh sản, xâm phạm lợi ích của bọn họ, alpha và beta nam cũng cho rằng beta nữ không bằng omega, vì vậy càng phải ngoan ngoãn nghe lời, phải chủ động từ bỏ cơ hội làm việc.

Người người đều có một loại tư tưởng đòi bình đẳng với những người tầng lớp trên nhưng lại phân biệt đẳng cấp đối với tầng lớp kém hơn.

Bạch Linh cố gắng chống lại định kiến xã hội, còn tôi chỉ muốn thoát khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, thỉnh thoảng sẽ dử dụng vũ lực để xư lý những kẻ nghĩ rằng “beta dễ bắt nạt”, đó là sự trả thù lớn nhất của tôi đối với xã hội thối nát này.

“Alo?”

Sau khi xử lý xong mọi chuyện, đám Đường Mạc liền gọi điện cho tôi.

“Cảm ơn. Tớ đoán cậu rất tò mò về ý đồ của Cố Nhung? Bố của hai bọn họ, Cố Khởi vẫn luôn tin rằng alpha và omega là loài dã thu chưa hoàn thiện, chỉ có beta mới là nhân loại hoàn mỹ nhất. Vì vậy xã hội này nên do Alpha cai trị. Bọn tớ là alpha cấp S, tương lai chắc chắn sẽ tiến vào trung tâm quyền lực, vì vậy ông ta muốn lợi dụng Bạch Linh để khống chế bọn tớ…”

“Bạch Linh vô tội!” Tôi không nhịn được nói.

“Tôi biết.” Đường Mạc trầm mặc một lúc, “Thực ra ý định của ông ta khó có thể thành công được, chế độ này không phải là thứ mà chỉ cần vài người là có thể thay đổi được.”

“Nếu bây giờ ai đó tuyên bố bãi bỏ… một số điều luật, có lẽ người đó rất nhanh sẽ bị á.m s.át. Thay đổi chế độ không chỉ xâm phạm quyền lợi của một cá nhân mà là cả một nhóm người.”

“Tớ hiểu.”

Tôi hiểu rất rõ điều đó, bởi vì thế giới tôi từng sống cũng phải trải qua hàng trăm năm đấu tranh không ngừng nghỉ mới có thể giành được sự bình đẳng, x.ương m.áu đã phải đánh đổi trong quá trình đó dài như một dòng trường giang.

“Cố Khởi cũng là beta, nhưng lại giả làm alpha, ông ta cho rằng địa vị của mình là do thân phận alpha mang lại chứ không phải xuất phát từ những nghiên cứu của bản thân, vì vậyanh ta càng ngày càng cực đoan, căm ghét bản thân, căm ghét xã hội.”

Suy nghĩ của Đường Mạc khác với những alpha thông thường, tôi im lặng lắng nghe.

“Thay đổi cần phải có thời gian. Ít nhất, trước khi giải quyết được vấn đề pheromone và kỳ nhạy cảm, tất cả những điều này đều chỉ là sáo rỗng.”

“Bài diễn văn này của cậu đủ để tranh cử thủ tướng rồi đấy, đến lúc đó tôi nhất định sẽ bỏ phiếu cho cậu!”

Tôi cúp điện thoại, thở dài thườn thượt.

Chủ đề này đối với tôi mà nói chính là một loại áp lực, tôi biết để xã hội có thể tiến bộ khó khăn đến mức nào, tôi hoàn toàn không có ý định lấy trứng chọi đá, tôi chỉ muốn c.hết, tốt nhất là sau khi c.hết có thể quay lại cố hương…

Tôi xuyên không vào năm 21 tuổi, gần đây tôi có một linh cảm ngày càng mãnh liệt – chỉ cần c.hết vào cùng một ngày, tôi sẽ có thể trở về…

23.

“Cậu rốt cuộc làm sao vậy!” Quan Nguyệt túm lấy vai tôi lắc lia lịa.

Kể từ sau khi về nhà ngày hôm đó, tôi bắt đầu trở nên ủ rũ, bỏ dở tất cả các công việc làm thêm, cũng không thích đ.ánh n.hau nữa, mỗi ngày chỉ nằm lăn lóc chờ cậu ấy cho ăn.

Quan Nguyệt nói tôi trông giống như bị y.êu ti.nh hút hết sức sống.

“Cậu có ước mơ gì không?” Tôi lật người, hỏi cậu ấy.

“Cậu là tiên nữ giúp đỡ mọi người thực hiện ước mơ chắc?” Quan Nguyệt trêu chọc, suy nghĩ một lúc rồi lại nghiêm túc nói: “Đánh bại Lý Khánh, trở thành lái chính!”

“Tớ có thể giúp cậu đánh anh ta, nhưng…”

Quan Nguyệt nhún vai, tiếp lời tôi: “Nhưng anh ta là alpha, vậy nên nếu tớ và anh ta có các điều kiện giống nhau, tớ mãi mãi sẽ chỉ là lái phụ. Cậu may mắn thật đấy! Biết đường mà trân trọng đi! Còn không thì mau chóng đứng lên, cho mấy tên alpha hợm hĩnh kia biết beta mạnh mẽ đến mức nào đi!”

Quan Nguyệt vung nắm đấm.

Tôi khẽ mỉm cười.

“Đừng có tự ti như vậy, cậu đã có fanclub rồi, có rất nhiều người thích cậu đấy.”

“Vậy cậu thì sao?”

“Không giấu được nữa, bị cậu phát hiện ra mất rồi! Thật ra tớ chính là fan não tàn của cậu! Hahaha. Tớ thấy mấy alpha cấp S đó cũng chẳng ra gì, chẳng qua là có lợi thế về giới tính mà thôi, tớ đã dứt khoát đổi phe rồi, đừng có mà cảm động quá nhé.”

Tôi bật cười: “Cảm ơn.”

“Đù má!! Xem diễn đàn này!!” Miệng Quan Nguyệt há to đến mức có thể nuốt chửng cả điện thoại, “Bạch Linh tuyên bố cậu ta là omega, nhưng vẫn muốn tham gia giải đấu cơ giáp liên tinh tế, đồng ý chấp nhận mọi biện pháp kiểm soát phòng ngừa, hơn nữa tuyến thể của cậu ta còn bị khiếm khuyết…”

“Không hiểu vì sao tất cả các đơn vị tổ chức giải đấu lại đều đồng ý! Cậu ta sẽ tham gia thi đấu với tư cách là một omega!”

Quan Nguyệt xoa xoa cằm, “Omega cũng được thi đấu rồi, tớ có thể đăng ký được không?”

“Thử đi, tớ tin tưởng cậu.”

“Thế còn cậu thì sao? Cậu mà đăng ký chắc chắn sẽ có thể quét sạch toàn bộ đối thủ!” Quan Nguyệt kích động nhìn tôi.

Trên trang chủ diễn đàn là dòng chữ đếm ngược thời gian bắt đầu giải đấu màu đỏ chói.

“Vẫn còn kịp…”

“Gì cơ?”

“Tớ nói, đăng ký cho tớ một suất! Để bọn họ chống mắt lên coi beta mạnh mẽ thế nào.”

24.

Lịch thi đấu của Giải đấu cơ giáp liên tinh cầu vô cùng dày đặc.

Sau khi trải qua vòng loại, chỉ còn lại 128 tuyển thủ.

Trong đó có tám mươi ba Alpha, bốn mươi bốn Beta và một Omega.

Sau ba vòng đấu, chỉ còn lại mười sáu thí sinh.

Trong đó có mười bốn Alpha, một Beta và một Omega.

Thành thật mà nói, việc Bạch Linh có thể tiến xa đến vậy có phần nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi, bởi vì thực lực của những thí sinh tham gia mùa giải năm nay đều rất mạnh.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Còn Bạch Linh… Trước đây tôi cũng đã từng đọ sức với cậu ấy, chỉ có thể coi là ngang ngửa với một Alpha bình thường, việc một Omega có thể đạt được thành tích như vậy đã là vô cùng khó khăn rồi.

Hiện tại có rất nhiều Omega ủng hộ cậu ấy, nhưng cũng có rất nhiều người lại tỏ ra hoài nghi, cho rằng cậu ấy đã d.ùng t.huốc hoặc từng trải qua cải tạo cơ thể.

Tôi cau mày, Cố Khải đã bị kết án tù chung thân, tội danh của ông ta còn có liên quan đến một loại thuốc có tên là “Thiên Khải 01”.

Loại thuốc này có khả năng thúc đẩy tiềm lực, tuổi thọ, giúp con người trong thời gian ngắn vượt qua giới hạn của cơ thể và tinh thần. Ông ta điên cuồng tuyên bố loại thuốc đó sẽ là điểm mấu chốt để thực hiện được bình đẳng giữa người với người.

Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu kỹ, người ta phát hiện ra rằng loại thuốc này có tác dụng phụ rất lớn, người đã sử dụng qua loại thuốc này sẽ không tránh khỏi cái c.hết, vì vậy loại thuốc này đã bị tiêu hủy.

“Tớ đã không còn tiêm những loại thuốc đó nữa rồi.” Bạch Linh khẽ mỉm cười, trông có vẻ đa vui vẻ hơn trước rất nhiều: “Trước đây tớ cũng đã từng thử nghiệm không ít lần.”

Lòng tôi thắt lại: “Vậy…”

“Yên tâm, tớ sẽ không c.hết sớm như vậy đây, những loại thuốc đó không nguy hiểm bằng Thiên Khải.” Cậu ấy nhìn tôi, “Tớ đột nhiên cảm thấy, cho dù cuộc sống có khó khăn đến thế nào cũng xứng đáng để tớ phấn đấu hết sức.”

Tôi nhìn về phía xa xa, mặt trời sắp lặn xuống dưới đường chân trời.

“Tớ đã tính toàn rồi, có lẽ tớ sẽ không thể giành được vị trí đầu tiên. Top 16 đã là kết quả mà tớ phải liều mạng cố gắng mới có thể thể đạt được… Nhưng cậu có thể.”

Tôi không nhìn Bạch Linh, cậu ấy lại nói tiếp: “Thực ra giữa những người mang cấp S có một loại thần giao cách cảm.”

Bạch Linh nhẹ nhàng bước xuống dưới cầu thang, không quay đầu lại, chỉ vẫy tay nói: “Đi đây.”

25.

“Tớ sắp khóc rồi! Tớ nói thật đấy!”

Tôi vừa bước vào ký túc xá đã bị Quan Nguyệt khóc nức nở ôm chầm lấy.

“Cậu đã vào đến tận tứ kết rồi! Cậu trâu bò vãi! Trâu muốn chếc luôn!”

Trên hành lang có không ít người thò đầu ra nhìn, tôi bất lực nói: “Cậu không thấy ngại hả?”

“Cậu thực sự rất lợi hại.” Có người nhỏ giọng nói.

Trong phút chốc, xung quanh đồng thời vang lên tiếng tán đồng, tôi có chút ngượng ngùng: “Cảm ơn.”

“Cậu chính là niềm tự hào của Beta!” Lê Kiều đột nhiên thò đầu từ trên giường ra, hét lớn, “Nếu cậu muốn đ.ấm tớ, đợi đến khi thi đấu xong, tớ sẽ không chạy nữa.”

Nói ra cũng lạ, trước nay Lê Kiều chưa bao giờ về ký túc xá, hệ tan học là biến mất tăm mất tích, thế nên đến tận bây giờ tôi vẫn chưa được giao lưu võ thuật với cậu ta.

“Hừ.” Vương Lệ bĩu môi, mọi người đều quay sang nhìn cậu ta, cậu ta lắp bắp nói: “Tớ hừ với Lê Kiều, con nhóc không có nghĩa khí. Tớ mới là người đầu tiên bị đ.ánh có được không, từ hôm đó tớ đã biết cậu rất giỏi rồi!”

Giọng nói còn mang theo chút kiêu ngạo khiến mọi người xung quanh cũng hú hét theo.

“Đ.ánh cậu không có nghĩa lý gì cả. Ngày mai, Quý Yêu sẽ đấu với Du Khởi Du, Đường Mạc và Phương Trữ, ba Alpha cấp S!” Giọng điệu của Quan Nghiệp tràn đầy khí thế, mọi người xung quanh cũng lũ lượt phụ họa theo, đúng là rất có tiềm năng làm tiếp thị đa cấp. Dưới sự vận động của Quan Nguyệt, fan hâm mộ của tôi càng ngày càng đông đúc.

Nhờ sự khích lệ cổ vũ của mọi người, tôi có một loại cảm giác, nếu bản thân không giành được vị trí đầu tiên thì sẽ rất có lỗi với họ.

Đóng cửa lại, tôi thở dài một tiếng.

Quan Nguyệt lo lắng: “Sao vậy? Cậu không khỏe à? Hay là cậu không thích bầu không khí lúc nãy? Biết vậy tớ đã đuổi bọn họ đi từ sớm rồi.”

Tôi bật cười: “Không, không liên quan gì đến cậu. Tớ chỉ là… chỉ là hơi mệt chút thôi.”

Quan Nguyệt có chút tự trách: “Có phải là vì bọn tớ đã tạo cho cậu áp lực quá lớn không?”

“Cũng không phải… thật đó.” Tôi nhấn mạnh, “Tớ muốn đi dạo một chút.”

26.

Ngày mai sẽ diễn ra hai vòng thi cuối cùng của giải đấu, lựa chọn ra quán quân cuối cùng.

Nhưng tôi đã không còn thời gian nữa.

Mặt trăng hôm nay vừa to và tròn, tôi lang thang một lúc không biết đi về đâu. Giải đấu lần này chính là sự kiện hot nhất dạo gần đây, không đâu là không xôn xao bàn tán về sự kiện này.

Tôi đành phải né tránh đám đông, chạy lên sân thượng.

Chủ đề tuyển thủ lọt vào tứ kết giải đấu cơ giáp liên tinh cầu ngã c.hết hẳn sẽ là một tin tức hot đấy nhỉ.

Đám Đường Mạc không chỉ không đòi thôi 30 vạn mà còn hỏi tôi muốn nhận phần thưởng gì. Tôi hét giá cao ngất ngưởng, mỗi người 300 vạn.

Tôi nghĩ sự trong sạch của bọn họ rất xứng với giá đó. Bọn họ cũng vui vẻ chuyển tiền cho tôi, rõ ràng là rất tán đồng với quan điểm của tôi.

Tôi lướt ngón tay, chuyển hết 900 vạn cho viện trưởng viện phúc lợi.

Viện phúc lợi toàn là Beta, tiền trợ cấp xã hội rất thấp. Viện trưởng là Omega, trước đây bà đã từng nhận được trợ cấp rất cao, nhưng giờ bà đã già, đã mất đi giá trị, không còn nhận được trợ cấp đặc biệt nữa.

Chín triệu này hoàn toàn đủ để xây dựng thêm vài trại trẻ mồ côi nữa.

“Alo?”

“Tiểu Yêu, sao cháu lại chuyển nhiều tiền vậy! Mọi người ở đây không cần nhiều đến vậy đâu.”

“Không sao đâu bà ơi, cháu có nhiều tiền lắm, tiêu không hết.” Tôi cười lớn.

“Aiz… Thật sự không cần nhiều tiền đến vậy đâu, bà cũng không biết phải tiêu thế nào. Chỉ cần đám trẻ được ăn no mặc ấm là được rồi. Cháu có thể mua quần áo đẹp, mua nhà, mua xe, để cuộc sống của bản thân tốt hơn chút.”

“Cháu cũng không tiêu hết được.”

“Bà cùng mọi người ở đây đã xem cháu thi đấu rồi, bà tự hào về cháu lắm, từ nhỏ cháu đã khác biệt với tất cả mọi người…” Viện trưởng nói tiếp, tôi kiên nhẫn lắng nghe.

Khác biệt gì chứ, lập dị thì có, sự cự tuyệt và chống đối thế giới này khiến tôi lười mở miệng nói chuyện suốt cả mười năm.

Năm mười một tuổi, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Viện trưởng, tôi cảm thấy bản thân thật trơ tráo, lớn xác rồi mà còn khiến người khác phải khóc vì mình.Vì vậu tôi đã ù ù cạc cạc trở thành “đứa trẻ thiên tài” đột nhiên thức tỉnh trong lời nói của bà.

Bà gặp ai cũng sẽ nói: “Cháu tôi vì mải suy nghĩ mọi việc nên mới chậm nói, mọi người xem bây giờ Tiểu Yêu thông minh đến nhường nào.”

Được rồi.

“Có phải bà đã nói quá nhiều rồi không? Cháu có bận gì không?”

“Không có, cháu không bận gì hết.”

“Ngày mai cháu thi đấu rồi, cố gắng lên nhé, thắng thua không quan trọng, cháu đứng ở nơi đó đã là một sự chiến thắng rồi.”

“…Vâng.”

Tôi cúp máy, ngắm nhìn ánh trăng trên trời, to tròn quá đi mất, thật khiến người ta tò mò, liệu ngày mai nó có to tròn hơn nữa không.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận