Chương 1842. Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (4)
Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (4)
Hắn ta chỉ nhắc nhở: “Cứ như vậy, mối quan hệ của chúng ta với Tây Đại Lục sẽ hoàn toàn bị phá vỡ. Chiêu này của Thần Hậu là châm ngòi ly gián, hơn nữa rất dễ bị nàng ta châm ngòi thành công. Còn có, Ngụy huynh, huynh đừng quên, đám người Cơ soái vẫn chưa được trao đổi về.”
“Ta biết, chuyện này cần phải cẩn thận lên kế hoạch. Chỉ cần kế hoạch tốt, đám người Cơ soái cũng chưa chắc đã có chuyện.” Ngụy Quân nói: “Thần Hậu muốn đợi chúng ta và Tây Đại Lục trai tranh cò đấu trước, nàng ta ngồi làm ngư ông đắc lợi. Ý nghĩ này, ta phỏng đoán rằng Thần Quân cũng có.”
Mặc dù hình tam giác là kết cấu ổn định nhất.
Nhưng mỗi một vị chủ sự của ba bên thế lực đều chắc chắn hy vọng loại bỏ một bên trước, từ Tam Quốc Diễn Nghĩa biến thành song hùng tranh bá.
Do đó, bất kỳ sự hợp tác nào cũng có thể xảy ra.
Chỉ cần dám nghĩ.
Dám làm.
Thật trùng hợp.
Bất kể là Thần Quân hay là Thần Hậu hay là đám người này của Đại Càn đều vô cùng dám nghĩ dám làm.
“Trần huynh, lần này có thể sẽ thực sự làm một trận lớn, thân phận của huynh sẽ khiến huynh trở thành đầu mối vận chuyển rất quan trọng.” Ngụy Quân nói: “Nói không chừng, Thần Quân sẽ vô cùng tín nhiệm huynh.”
Trần Già mỉm cười: “Tây Đại Lục có lẽ cũng sẽ vô cùng tín nhiệm ta, bởi vì cho đến trước lúc chết, Will vẫn cho rằng ta là người của Tây Đại Lục, ta phỏng đoán có lẽ trong báo cáo mà hắn ta đưa cho Tây Đại Lục cũng nói về chuyện này.”
“Như vậy càng tốt rồi.” Ngụy Quân nói: “Huynh chú ý đề phòng những người thay thế mà Thần Hậu để lại bên cạnh huynh, nếu không có gì bất ngờ thì một khoảng thời gian nữa huynh sẽ rất bận, có một số chuyện không thể để Thần Hậu biết.”
“Hiểu rồi, hành động mà Đại Càn cần ta phối hợp, Ngụy huynh, huynh kịp thời thông báo cho ta, ta sẽ giúp đỡ phối hợp trước.” Trần Già nói: “Ta có thể cảm nhận được, quyết chiến sắp tới rồi.”
“Quả thật vậy, quyết chiến sắp đến, hoặc là nói, nó đã đến rồi.”
Sự thật đã chứng minh rằng suy đoán của Ngụy Quân và Trần Già là chính xác.
Bọn họ rời khỏi Nhất Hiệt Thư chưa đầy nửa ngày, An Toàn Ti liền nhận được tin tức.
Trên dưới Đại Càn đều phẫn nộ.
Ngay cả Càn Đế đang giả chết cũng phẫn nộ không thôi, gọi Cửu Thiên Tuế đến hoàng cung lần thứ ba, một chân đạp Cửu Thiên Tuế ngã sấp.
Lúc đó, Cửu Thiên Tuế suýt không kìm lòng được mà giết vua.
Không thể chịu được sự sỉ nhục này.
Cho đến khi Càn Đế ném thông tin tình báo do An Toàn Ti gửi đến lên người ông ta.
Sau khi đọc xong thông tin tình báo mới nhất, Cửu Thiên Tuế toát mồ hôi lạnh đầy người, trực tiếp quỳ xuống đất và dập đầu thịch thịch xin tha thứ.
“Bệ hạ minh giám, chuyện này không phải lão nô làm.”
“Lão nô bị oan, Đông Xưởng bị oan.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Đây là có người cố ý vu oan hãm hại lão nô.”
Tiếng kêu oan của Cửu Thiên Tuế vang vọng khắp cung điện.
Càn Đế cũng dần khôi phục lý trí sau cơn tức giận của mình.
Chỉ là trên người ông ta vẫn tràn ngập sát khí.
Sợ thì sợ, nhịn thì nhịn, nhưng nếu ai phá hủy ‘Đại kế chờ đợi’ của Càn Đế, Càn Đế cũng sẽ không keo kiệt mà giết người.
Lần này gọi Cửu Thiên Tuế vào cung, Càn Đế thực sự đã chuẩn bị sẵn sàng để giết Cửu Thiên Tuế rồi.
Nhưng sau khi cơn giận nguôi ngoai, lý trí khôi phục lại, Càn Đế cũng bắt đầu suy nghĩ về toàn bộ vấn đề.
Càn Đế trầm giọng hỏi: “Làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy? Trước đó người vừa muốn diệt Phật, phía sau Phật môn trong lãnh thổ Đại Càn liền bị tàn sát sạch. Thật sự không phải ngươi làm?”
Đúng vậy, Phật môn trong lãnh thổ Đại Càn đã bị tàn sát rồi.
Gần như bị diệt môn chỉ sau một đêm.
Hơn nữa còn gần như đồng thời hành động.
Cho đến sau khi sự việc kết thúc, An Toàn Ti mới nhận được tin tức.
Trên thực tế, chuyện này được làm vô cùng bí mật, cho đến bây giờ, tin tức của Đông Xương vẫn đang trên đường.
Có thể được năng lượng và thực lực của người động thủ.
Cửu Thiên Tuế đã khóc.
“Bệ hạ, người quá đánh giá cao lão nô rồi. Không có mệnh lệnh của người, lão nô có thể huy động bao nhiêu người từ Đông Xưởng? Đông Xưởng có thực lực quét sạch tất cả Phật môn trong lãnh thổ Đại Càn này sao? Bệ hạ, bọn thần không có năng lực đó.”
Càn Đế… đã bị thuyết phục rồi.
Đông Xưởng hình như không lợi hại như vậy.
Nếu như một đám nô tài ngoan ngoãn này mà lợi hại như vậy, ông ta sớm đã không cần nhẫn nhịn Ngụy đảng rồi.
Tuy nhiên, Cửu Thiên Tuế dường như không chỉ có Đông Xưởng làm thuộc hạ.
“Đông Xưởng không làm được, đám tinh thiếu nữ kia thì sao?” Trí thông minh của Càn Đế login: “Nếu các Tinh thần liên thủ lại, muốn làm được đến bước này có lẽ là không khó nhỉ.”
Cửu Thiên Tuế thầm mắng trong lòng, chỉ số thông minh này của Càn Đế toàn login vào những lúc không nên login.
Các tinh thiếu nữ thực sự có năng lực này.
Nhưng lần này ông ta thực sự không động thủ.
“Bệ hạ, lão nô một lòng trung thành với người, chuyện người không để cho lão nô làm, lão nô dù có gan lớn bằng trời cũng không dám làm. Huống hồ, quỹ đạo hành động của lão nô và các Tinh thần đều nằm dưới con mắt bao người, bệ hạ, chỉ cần người hơi điều tra một chút là có thể biết rõ. Phía sau chuyện này nhất định còn có nguyên nhân khác, có thế lực khác động thủ, muốn vu oan cho Đại Càn chúng ta.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.