Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 5

8:26 chiều – 13/11/2024

14

Mọi chuyện bắt nguồn từ miệng của Thẩm Tuế An mà ra, kiếm được tiền nên mẹ của ta vui mừng, lại giet một con gà, đúng lúc tương đậu mùa thu này vừa ủ xong, Thẩm Tuế An ngửi thấy đã bảo mẹ ta lấy tương đậu này nướng gà ăn.

Ở thôn chúng ta, gà đều lấy để hầm canh, một tháng cũng chưa chắc giet gà, một nhà nhiều người như vậy, một người cũng chỉ chia một hai miếng, có canh, ít nhất tất cả mọi người có thể uống mấy chén canh thơm ngon để bồi bổ.

Nhưng hôm nay hắn là công thần kiếm tiền, mẹ liền nghe hắn, hai người, mẹ ta cầm muỗng, Thẩm Tuế An chỉ huy làm như thế nào, quay nướng, đ//ốt nóng cả nhà phải tới phòng bếp, mùi thơm kia quá bá đạo, phảng phất thông qua mũi chui vào trong miệng mỗi người, khiến ai cũng không nhịn được mà chảy nước miếng.

Chờ bưng lên bàn, thịt gà đỏ bừng, sáng lấp lánh, nhân lúc còn nóng cắn một miếng, da gà mềm mại, thịt gà thơm ngon trơn mềm, mùi tương đậu thấm vào trong thịt, vị mặn không nói nên lời, ngay cả khẩu vị của mẹ chồng vẫn luôn không tốt cũng không nhịn được mà ăn hết những thứ mà đại ca đại tẩu để lại.

Mọi người ăn xong chỉ có một cảm giác, quá ít, thật sự quá ít, ngày mai nên tiếp tục nướng hai con lớn.

Hương vị này mà Thẩm Tuế An vẫn chưa hài lòng, hắn nói với mẹ ta, lúc nấu tương còn có thể cho chút dầu và đường, mua chút thù du vị cay và đại hồi hương về quay gà, như vậy sẽ ngon hơn.

Dầu, đường và hương liệu rất đắt, mẹ ta căn bản không xem trọng, nhưng ngày hôm sau ra ngoài, tất cả mọi người gặp chúng ta đều hỏi: “Nhà ngươi tối qua nấu món gì ngon vậy? Trời ạ, ta ngồi ở nhà cũng ngửi thấy mùi.”

Nhà xa nhất cách nhà ta hơn mười hộ gia đình.

Trong lòng ta khẽ lung lay, có thể truyền hương vị xa như vậy, hơn nữa hương vị lại ngon như vậy, lấy ra đi bán còn lo không buôn bán được sao?

15

Về nhà nhắc tới, ca ca ta cùng Mai Tử tỷ kích động trước: “Tiểu muội, gà nhà chúng ta không đủ, vậy có phải phải mua từ nhà người khác không?”

Nhà Mai Tử tỷ chỉ có mẹ tỷ ấy và đệ đệ sống, không có lao động khỏe mạnh, ruộng cũng cằn cỗi, sống cũng rất khổ, nhưng nếu nuôi gà thì mẹ con hai người vẫn có thể ứng phó được.

Ta gật đầu: “Phải mua, Mai Tử tỷ, ngày mai tỷ về nhà để mẹ tỷ bắt gà con nuôi trước, nuôi lớn rồi thu toàn bộ mười hai văn một cân.”

Thịt gà Ngõa Thị trên trấn là mười lăm văn một cân, nhưng muốn thu tiền thuê, còn phải từ trong thôn đi hơn nửa canh giờ vận chuyển qua, quan trọng hơn là, người mua ít, mọi người vẫn cảm thấy thịt heo có dầu hơn, nhưng gà sốt đậu này, ăn vào trơn bóng, cho nên ta chi mười hai văn một cân, Mai Tử tỷ rất vui vẻ đáp ứng.

Đại tẩu cũng nói: “Vậy chúng ta có thể để Trần bà bà bắt đầu nuôi trước không?”

Nhà Trần bà bà cách nhà ta không xa, nhà bà chỉ còn bà và một đứa cháu gái, ta kinh ngạc nhìn đại tẩu: “Đại tẩu, tỷ đã bắt đầu quen biết người trong thôn chúng ta rồi ư?”

Hốc mắt tỷ ấy đỏ lên: “Cũng không có gì, chỉ là thấy tiểu cô nương quá gầy, giúp mẹ muội đưa hai bữa cơm.”

Mẹ ta vỗ bàn nói: “Vậy cứ như vậy, trước tiên chọn ba nhà khó khăn nhất ở quanh đây, để họ nuôi gà trước, nuôi tốt thì chúng ta thu hết. Chờ sau này làm ăn tốt hơn, nói không chừng toàn bộ cả thôn cũng thơm lây theo chúng ta.”

Cha ta gật đầu, ánh mắt cũng phát sáng, so với Thẩm gia từng sống trong giàu sang, bọn họ chưa từng nghĩ tới có thể ngẩng đầu từ trong bùn đất.

Rất nhanh đã phân công xong, đại ca cùng Thẩm Tuế An đi tìm cửa tiệm, bọn họ thường chạy ở bên ngoài, tương đối hiểu vị trí nào thích hợp mở nhà hàng.

Đại tẩu cùng Mai Tử tỷ hai người phụ trách thu mua gà đã trưởng thành của từng nhà, rồi dặn dò ba hộ gia đình kia bắt đầu nuôi gà.

Đại tẩu còn muốn ứng trước tiền gà con nhưng bị ta ngăn cản, cơ hội đã cho bọn họ trước, nếu như trả tiền, về sau sợ là sẽ dẫn tới có vài người lợi dụng, có vài người đáng thương, nhưng không có nghĩa là người tốt, vẫn phải giúp đỡ có chừng mực.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Nhiệm vụ của mẹ ta rất nặng nề, bà phải phụ trách nấu tương, những người khác cũng đang học, nhưng còn kém hơn bà một chút, ngay cả mẹ chồng ta cũng chuyển cái ghế nhỏ vừa nói chuyện phiếm với mẹ ta vừa bóc đậu tương, khí sắc ngược lại còn tốt hơn so với lúc nhàn rỗi một chút.

Chờ tìm được cửa tiệm tốt, liền đến phiên cha ta cùng ca ta bận rộn, bọn họ có tay nghề làm thợ mộc, dẫn vài người cùng thôn cùng nhau trang hoàng cửa tiệm, người kiểm định đương nhiên là mẹ chồng ta cùng đại tẩu, ai bảo ánh mắt của họ tốt chứ.

Lăn qua lăn lại như vậy, cuối cùng vẫn không xây được nhà ngói gạch xanh, tiền đều tiêu hết ở cửa tiệm sạch sẽ sáng sủa lại rộng rãi này.

Mẹ chồng cổ vũ chúng ta nói, không có số tiền này, chúng ta nhất định có thể kiếm được khoản lớn hơn nữa, nói không chừng còn có thể xây cho bà một viện tử nữa.

16

Ngày khai trương, Mai Tử tỷ cảm khái vuốt cái bàn bóng loáng nói: “Cuộc sống ở kinh thành rốt cuộc không giống nhau, một trăm lượng như vậy, là tỷ, tỷ cũng không dám chi nhiều tiền như vậy đến mở tiệm.”

Ta đồng ý gật đầu, nếu không phải là cuộc sống phú quý hơn một năm kia, ta cũng không dám vung tiền như vậy, có đôi khi người nghèo chỉ nghèo ở phần kiến thức và lá gan kia.

Nhưng chi nhiều như vậy, hôm nay chúng ta phải bắt đầu hành động cụ thể rồi.

Ta phỏng theo cách làm của tửu lâu trong kinh, thống nhất làm quần áo cho ta, Mai Tử tỷ cùng một thím cùng thôn chạy bàn, Thẩm Tuế An ở phía sau bếp hỗ trợ điều vị, phía sau bếp bắc lên ba cái bếp, mẹ ta, cha ta, ca ta mỗi người một cái.

Chúng ta vô cùng tự tin với gà tương đậu, à, hiện tại phải đổi cách gọi là gà hổ phách, muốn mở sạp thì phải mở sạp lớn, trấn chúng ta là một trấn lớn, có thể chứa được bát tiên vượt biển nháo La Hán, sao lại không chứa được gà hổ phách chín mươi chín văn một nồi chứ?

Đáng tiếc chính là, pháo nổ rầm rầm cũng sắp được một khắc đồng hồ, đúng vào thời điểm chợ trưa nhưng cũng không có một vị khách nào vào quán, mọi người chỉ tò mò đi ngang qua quan sát, cửa tiệm mới, cũng không muốn chi tiền làm người đầu tiên nếm thử.

May mà ta tìm được kẻ lừa gạt.

Đại ca ngọc thụ lâm phong là một quân tử, đứng ở nơi nào cũng dễ thấy, chờ huynh ấy dừng chân ở cửa nhiều hơn một chút, huynh ấy thản nhiên đi vào, nghiêm trang gọi một nồi gà hổ phách.

Có người gọi, sau bếp bắt đầu có tiếng bật lửa xào nấu, chỉ lát sau, mùi thơm từng khiến tất cả mọi người trong thôn chúng ta thèm ăn liền bay ra, có mấy người quần áo nhìn có vẻ không tệ không nhịn được vào bước vào tiệm, nhưng nhìn thấy chín mươi chín văn một nồi, vẫn do dự một chút.

Mai Tử tỷ nhanh nhẹn bưng phần nồi của đại ca đặt lên bếp than nhỏ tiếp tục đun, đại ca gắp thịt lên, cũng không cần diễn, đưa từng miếng từng miếng vào miệng, nhìn thơm chet người, thành công khiến mấy người vào tiệm kia đều nuốt nước miếng.

Ta nhân cơ hội cao giọng nói: “Khách quan phải gọi một nồi nha, đây là món gà hầm hổ phách – món chiêu bài của cửa tiệm chúng ta, ăn xong còn có thể thêm nước nấu chút cải trắng củ cải, có mặn có chay, cam đoan vừa có thể ăn no lại có thể ăn ngon!”

“Mẹ nó, thơm quá, tiệm mới thì tiệm mới, tiểu nhị, mau cho ta một nồi, có cơm hay không, cũng múc cho ta một chén.”

Nói tới ăn uống, con người là thứ có thể hấp dẫn con người nhất, bưng món ăn của mấy khách quan này lên, hắn còn ăn ngốn nghiến hơn cả đại ca, những người qua đường kia bị mùi thơm hấp dẫn vừa nhìn thấy tướng ăn này thì tất cả đều lục tục bước vào.

“Thì ra gà còn có thể nấu như vậy, trong dầu có chút cay, cũng thật thơm.”

“Mấu chốt là nước sốt này nấu đặc sệt, trộn với cơm đúng thật là đã nghiền.”

“Ôi, trong thực đơn còn có thể thêm mì, tiểu nhị, mau cho ta một phần mì, thấm hút với nước sốt nhất định rất ngon.”

……

Người náo nhiệt từng đợt từng đợt tiến vào, lần khai trương này có thể xem như khởi đầu tốt đẹp!

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận