Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói: “Trẫm lệnh cho ngươi, suất lĩnh 3000 nữ binh phượng vũ, cùng với hai mươi vạn binh mã, thông qua khe hở đi đến Đại Viêm, vừa luyện binh vừa cướp bóc.”
“Vâng, bệ hạ!”
Sài Ngọc Tâm vui vẻ tiếp chỉ.
Sau đó, đại quân bắt đầu xuất động.
Hai ngày sau, bọn họ đã xuyên qua vết nứt của Hoành Đoạn sơn mạch, đi đến phía Đại Viêm.
Sài Ngọc Tâm đứng trước mặt 3000 nữ binh kia, hăng hái nói: “Hôm nay là trận chiến thứ nhất của Phượng Vũ nữ binh chúng ta, bệ hạ đặt kỳ vọng rất cao vào chúng ta! Cho nên trận chiến này, chúng ta phải đánh ra phong thái của nữ tử, ai nói nữ tử không bằng nam?”
“Hây A…!”
Ba ngàn nữ binh cùng hò hét.
“Lập tức xuất phát! Kiến công lập nghiệp chính là lúc này!”
Bọn họ nhanh chóng giết tới thành thị thứ nhất – Liệt Dương thành.
Tướng quân thủ thành của Liệt Dương thành thấy cảnh này thì cảm thấy không ổn, lớn tiếng hô: “Các ngươi là binh mã từ đâu tới? Bổn tướng quân khuyên các ngươi mau chóng lùi lại, nếu không đại quân Đại Viêm ta xuất động, các ngươi hối hận cũng không kịp rồi!”
Sài Ngọc Tâm không hề khách khí quát lớn: “Bày trận!”
” Hây A…!”
Ngàn vạn nữ binh bày ra chiến trận, sau đó phát ra một kích toàn lực.
Chỉ nghe thấy một tiếng ầm vang, cửa thành và cả tường thành đều bị phá vỡ!
“Giết vào! Tất cả người phản kháng, giết!”
“Giết!!!”
Cứ như vậy, ba ngàn nữ binh mở đường, hai mươi vạn đại quân phía sau đuổi theo, nhanh chóng công thành đoạt đất.
Không tới một ngày, Đại Viêm đã có bốn tòa thành bị rơi vào tay giặc!
Tin báo chiến đấu nhanh chóng được truyền về triều Đại Viêm.
“Cái gì? Hoành Đoạt sơn mạch xuất hiện binh mã lạ lẫm có quy mô lớn, tổng số là hai mươi vạn, đang ở trên đất của trẫm tàn sát bừa bãi, công thành đoạt đất?”
Hoàng Đế Đại Viêm giận dữ: “Đây là binh mã từ đâu tới, sao lại vòng qua phía sau của Đại Viêm? Các ngươi làm việc kiểu gì vậy, xuất hiện nhiều binh mã như vậy mà không phát hiện được, trẫm cần các ngươi để làm gì?”
“Bệ hạ bớt giận! Nhánh binh mã này lai lịch thần bí, chẳng qua căn cứ vào khôi giáp và chiến kỳ trên người bọn họ, bọn họ rất có thể đến từ Đại Hạ của Hoành Đoạn Sơn Mạch.”
“Cái gì? Lại là Đại Hạ!”
Hoàng Đế Đại Viêm càng thêm phẫn nộ.
Lần trước, bọn họ đã bị Đại Hạ đánh một trận!
Cừu còn chưa báo, bọn họ đã đánh nữa!
Sao lại có thể như vậy!!!
Tưởng Đại Viêm bọn họ dễ bắt nạt thật sao?
“Bệ hạ, núi non ngang dọc hiểm trở, đại quân rất khó vượt đèo lội suối, cho nên vi thần suy đoán, chắc chắn để bọn hắn phát hiện bí đạo, cho nên mới đánh tới! Nếu chúng ta cũng phát hiện bí đạo này, nói không chừng có thể…”
“Không sai!”
Ánh mắt Đại Viêm Hoàng Đế sáng lên.
Dã tâm bị đè nén đã lâu kia lại một lần nữa tràn ngập sinh cơ nhảy dựng lên.
“Lập tức triệu tập năm mươi vạn… sáu mươi vạn binh mã tiến đến diệt địch, lần này ngươi không thể để bọn chúng chạy! Mặt khác, sau khi thu thập xong bọn chúng, lập tức đánh xuyên qua dãy núi Hoành Đoạn, giết tới đối diện!”
“Vâng, bệ hạ!”
Thế là, Đại Viêm đã xuất động sáu mươi vạn binh mã.
Trong quân doanh của Đại Hạ.
“Khởi bẩm tướng quân, căn cứ theo tin tức trước mắt trinh sát gửi về, Đại Viêm đã triệu tập sáu mươi vạn binh mã, ước chừng ba ngày sau sẽ đến Phượng Hoa thành, chạm mặt với
Sài Ngọc Tâm gật nhẹ đầu: “Được, biết rồi! Tiếp tục dò xét!”
Nếu như là trước kia, nếu như biết đối phương có sáu mươi vạn binh mã lập tức tới, nàng nhất định sẽ không chút do dự rút lui.
Dù sao nhân số đối phương đông đảo, lại có ưu thế địa lợi, đánh tiếp chỉ thua mà thôi.
Thế nhưng bây giờ, nàng cũng không trốn tránh rút lui về.
Bởi vì nàng có ba ngàn nữ binh, 3000 nữ binh biết chiến trận, hoàn toàn có thể thử giao chiến với đối phương, đây là cơ hội tốt để tôi luyện chiến trận, huấn luyện nữ binh.
“Mọi người nghỉ ngơi đủ rồi, tiếp tục công thành đoạt đất!”
Như thế, bọn họ lại cướp liên tục hai ngày.
Đưa đến sáu tòa thành thị Đại Viêm rơi vào tay giặc, tổn thất hơn ba trăm vạn vàng bạc châu báu!
Sau khi nhận được chiến báo, Hoàng Đế Đại Viêm giận tới mức toàn thân phát run: “Quá kiêu ngạo!”
Thật quá đáng giận! Biết rõ trẫm phái ra sáu mươi vạn binh mã, thế mà còn dám tiếp tục cướp?
“Truyền lệnh cho đại quân phía trước, bảo bọn họ tăng hết tốc lực, ngăn cản sự điên cuồng của Đại Hạ!”
“Vâng, bệ hạ!”
Thời gian nhanh chóng tới ngày thứ ba.
Binh mã Đại Hạ rốt cuộc ngừng lại, sau đó vận chuyển tài phú, khẩn cấp rút về đến Hoành Đoạn Sơn Mạch.
Cùng lúc đó, sáu mươi vạn binh mã của Đại Viêm rốt cuộc cũng đánh tới.
Sài Ngọc Tâm suất lĩnh 3000 nữ binh đối địch.
“Đại Hạ các ngươi, nhiều lần xâm phạm vào Đại Viêm quốc ta, cướp đoạt của Đại Viêm quốc ta!”
“Hôm nay, lão phu phụng mệnh bệ hạ, dẫn theo sáu mươi vạn đại quân đến đây phạt Hạ, để cho các ngươi có đến mà không có về!”
Tôn tướng quân dẫn đầu tức giận nói.
“Bớt nói nhảm đi, tới thì tới đi!”
Sài Ngọc Tâm giơ ngang đao, quát lớn.
“Đại quân của các ngươi đâu rồi, để cho bọn chúng đi ra quyết chiến thắng bại!”
Tôn tướng quân hét lớn.
“Chính là chúng ta!”
Sài Ngọc Tâm ngẩng đầu ưỡn ngực.
Tôn tướng quân nhìn nữ binh gầy yếu trước mắt, cười ha hả: “Chỉ bằng một đám đàn bà các ngươi mà muốn ngăn cản đại quân 60 vạn của lão phu sao?”
“Quả thực là kiến càng lay cây, không tự lượng sức! Chiến trường là thứ của đàn ông, các ngươi cút về nuôi hài tử đi, ha ha!”
Bị coi thường như thế, các nữ binh đều vô cùng tức giận!
Sài Ngọc Tâm hét lớn: “Bản tướng quân thấy các ngươi mới là kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình! Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi thấy sự lợi hại của Phượng Vũ nữ binh chúng ta! Các tỷ muội, bày trận!”
” Hây A…!”
Ngàn vạn nữ binh cùng hành động, chiến trận nhanh chóng diễn luyện.. .
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.