Chiến trận, đó là một thứ tốt đấy!
Trên thế giới này, cao thủ nhiều như mây!
Có lúc một người có thể địch lại thiên quân vạn mã, một người có thể thay đổi triều đại!
Đối mặt với những cao thủ đi tới đi lui này, rất nhiều quốc gia và thế lực đều không có sức phản kháng!
Thế nhưng, chiến trận lại bù đắp chỗ thiếu hụt này!
Sức mạnh của một người có hạn, đối mặt với cao thủ thì không có sức phản kháng, thế nhưng chiến trận có thể tập trung sức mạnh của mỗi binh sĩ lại với nhau, phát huy ra uy lực gấp mười lần, gấp trăm lần thậm chí gấp ngàn lần!
Chiến trận này thật sự quá kinh khủng!
Trước kia từng xuất hiện một đội quân đã phát huy chiến trận đến cực hạn, bọn họ chỉ có mười vạn người, toàn bộ thành viên không có một ai có tu vi Tiên Thiên trở lên, thế nhưng lại đánh lui một đại tông sư có thể đối đầu với một quốc gia!
Nhưng, muốn diễn luyện ra chiến trận thì cũng chẳng dễ dàng gì!
Điểm đầu tiên là quân đội phải phối hợp ăn ý, phối hợp càng ăn ý, hiệu quả càng ngày càng mạnh.
Nhưng chỉ với điểm này, độ khó có thể làm khó hơn chín mươi phần trăm quân đội.
Bởi vì càng nhiều người, lòng càng nhiều, càng khó hình thành ăn ý.
Nếu như không có nhiều người thì không cách nào phát huy ra uy lực của chiến trận.
Thứ hai, nhất định phải có trận đồ.
Chiến trận này rất chuyên nghiệp, người bình thường cũng không suy xét ra, cho nên nhất định phải có trận đồ, mới có cơ hội luyện ra chiến trận.
Nhưng trận đồ đều là bí mật bất truyền của mỗi quốc gia, cũng giống như bí tịch võ công, người bình thường làm sao có thể thu được?
Chính là hai nguyên nhân này, cho nên rất nhiều quân đội quốc gia đều luyện không ra chiến trận.
Sau đó, bây giờ Sài Ngọc Tâm nói cho hắn biết, đám nữ binh này lại luyện ra chiến trận, nào có chuyện Lâm Bắc Phàm không kích động ngoài ý muốn?
“Ngươi nói thật chứ, bọn họ đã luyện được chiến trận thật sao?”
“Tất nhiên là thật, mạt tướng nào dám lấy điểm ấy ra lừa gạt bệ hạ?”
Sài Ngọc Tâm dương dương đắc ý nói: “Thời gian trước, lúc ta du lịch thế giới này, trong lúc vô tình đạt được một tấm tàn đồ chiến trận, đã muốn bồi dưỡng ra một đội quân biết chiến trận!”
“Sau này, mạt tướng thành lập nữ binh, phát hiện lai lịch những nữ binh này tương tự, ăn và ở chung một chỗ, công pháp tu luyện đều giống nhau, càng ngày càng ăn ý với nhau, dĩ nhiên thỏa mãn điều kiện tu luyện chiến trận!”
“Cho nên, ta thử để các nàng tu luyện, không nghĩ tới thật sự thành công!”
Lâm Bắc Phàm kích động nói: “Mau diễn luyện ra đi, để trẫm mở mang tầm mắt!”
“Được! Toàn quân nghe lệnh, lên chiến trận!”
“Vâng, tướng quân!”
Các nàng lập tức diễn luyện.
Lâm Bắc Phàm chú ý tới, sau khi diễn luyện, khí thế của các nàng liên tục tăng lên, sau đó ngưng kết lại với nhau, lại một lần nữa đột ngột cất cao, thoạt nhìn như trở thành một thể thống nhất, các nàng phát ra một đòn mạnh mẽ.
“Hây A…!”
Một cỗ lực lượng cường đại phóng lên tận trời!
Vượt qua hơn trăm trượng, đánh vào trên mặt đất cách đó trăm trượng, nhất thời núi lở đất nứt, bụi đất tung bay!
Lực lượng này đủ để uy hiếp Tiên Thiên!
“Bệ hạ, uy lực của chiến trận này như thế nào, có hài lòng không?”
Sài Ngọc Tâm dương dương đắc ý.
Lâm Bắc Phàm kích động ôm lấy Sài Ngọc Tâm, ôm lấy mặt nàng, điên cuồng hôn lên: “Rất hài lòng, trẫm yêu ngươi chết đi được, chuyện này quả nhiên là một kinh hỉ động trời, ha ha!”
Trong lòng Sài Ngọc Tâm rất xấu hổ: “Bệ hạ, mọi người đều đang quan sát!”
“Trông thấy thì thấy thôi, các nàng cũng không phải là không biết!”
Các nữ binh lén nở nụ cười.
Sài Ngọc Tâm vừa thẹn vừa giận, chỉ có thể hung hăng bóp thịt mềm của Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm: “A đau đau đau đau…”
Sau một lát.
Lâm Bắc Phàm lại nhìn nữ binh tư thế hiên ngang trước mặt, ánh mắt hoàn toàn khác.
Đây là một đám nữ binh biết chiến trận, tuy nhân số không nhiều thế nhưng lại sử dụng toàn lực có thể địch lại Tiên Thiên, tiềm lực vô tận.
Sài Ngọc Tâm nhân cơ hội nói: “Bệ hạ, trước mắt thực lực nữ binh thấp kém, nếu như thực lực của các nàng mạnh lên, uy lực của chiến trận sẽ càng mạnh hơn nữa! Cho nên mạt tướng xin thêm chút tài nguyên và quân phí, xin bệ hạ thành toàn!”
Lâm Bắc Phàm vung tay lên: “Cho ngươi! Bất luận ngươi muốn cái gì, trẫm đều cho!”
“Tạ ơn bệ hạ!”
Mặt mày của Sài Ngọc Tâm rạng rỡ hẳn lên.
“Ngọc Tâm, còn gì nói nữa không, trẫm dốc toàn lực ủng hộ! Chỉ cần có thể đem toàn bộ quân đội này luyện lên, cho dù phải trả giá bao nhiêu trẫm cũng nguyện ý!”
Lâm Bắc Phàm động viên.
“Bệ hạ, hiện giờ điều quan trọng nhất đối với các nàng vẫn là sự tôi luyện sinh tử, bởi vì các nàng tới giờ vẫn chưa hề ra chiến trường, không trải qua sự gột rửa của chiến trường, thực lực có hạn!”
Sài Ngọc Tâm nói.
“Nói cũng đúng!”
Lâm Bắc Phàm cúi đầu suy nghĩ, nhíu mày: “Bảo các nàng ra chiến trường cũng không dễ dàng gì! Phải biết rằng, quốc gia xung quanh đều bị chúng ta đánh một vòng, ngay cả Đại Nguyệt cũng bị chúng ta đánh sợ! Không có đối thủ, rất khó đánh!”
Sài Ngọc Tâm khó xử gật đầu: “Vậy cũng đúng!”
“Chờ chút đã, nói không chừng sẽ có cơ hội xoay chuyển!”
Sau khi trở về, Lâm Bắc Phàm kéo đế quốc sa bàn ra.
“Vì nữ binh của trẫm, Đại Viêm, thật xin lỗi!”
Cứ như vậy hai ngày, quân đội trấn thủ ở Hoành Đoạn sơn mạch khẩn cấp báo cáo với triều đình.
“Khởi bẩm bệ hạ, hai ngày trước Hoành Đoạn sơn mạch phát sinh Địa Long xoay người, xuất hiện một cái khe, mạt tướng phái người đi tới, phát hiện đối diện cái khe thông đạo quanh co khúc khuỷu này là Đại Viêm!”
Lâm Bắc Phàm “Kinh hãi” nói: “Lại có việc này?”
“Đúng vậy bệ hạ, hoàn toàn chính xác!”
Lâm Bắc Phàm cao hứng vỗ đùi một cái: “Đây là một chuyện tốt! Lần trước ta đã dùng khe hở đến phía đối diện cướp bóc Đại Viêm, hôm nay cơ hội lại tới, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ lỡ cơ hội trời ban như vậy! Phượng Vũ tướng quân Sài Ngọc Tâm nghe lệnh!”
“Có mạt tướng!”
Sài Ngọc Tâm đứng ra.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.