Kim Tiền bang chủ cũng cảm thấy, không thể dễ dàng buông tha Đại Hạ cùng cẩu hoàng đế kia.
Thế là, sắc mặt âm trầm nói: “Các vị trưởng lão, đường chủ nói có lý! Đại Hạ kia vô lễ trước, đập phá việc làm ăn của chúng ta, hoàn toàn không để chúng ta vào mắt, cho nên chúng ta nhất định phải cho hắn một bài học khắc sâu! Cho hắn biết, Kim Tiền bang chúng ta mặc dù là một bang phái nhỏ, cũng không phải mặc người bắt nạt!”
“Bang Chủ anh minh!”
Mọi người đồng thanh nói.
“Nhưng mà, Đại Hạ là một quốc gia lớn, nắm giữ tám mươi vạn binh mã, năm vị cao thủ Tiên Thiên, binh cường mã tráng, thực lực hùng hậu, liều mạng là không được, chúng ta nhất định phải bàn bạc kỹ hơn!”
“Lời Bang Chủ nói rất đúng!”
Mọi người gật đầu.
“Bạch Hổ trưởng lão nghe lệnh!”
Bang chủ Kim Tiền Bang kêu lên một tiếng.
“Bang chủ, thuộc hạ ở đây!”
Bạch Hổ trưởng lão đứng dậy chắp tay hành lễ.
Bang chủ Kim Tiền Bang lớn tiếng nói: “Lão phu lệnh cho ngươi dẫn một trăm hảo huynh đệ của Bạch Hổ đường, đại náo Đại Hạ kinh thành!”
“Thuộc hạ tuân mệnh!”
Bạch Hổ trưởng lão đáp lời.
Lúc này, có hai vị trưởng lão cười ha hả đứng ra.
“Bang chủ, Đại Hạ có nhiều Tiên Thiên, chỉ một mình Bạch Hổ trưởng lão, khả năng không đủ! Lão phu gần đây rảnh rỗi, liền cùng hắn chơi đùa, báo thù cho các huynh đệ đã chết!”
“Lão phu cũng đi! Ở chỗ này quá lâu rồi, xương cốt đều buông lỏng, vừa vặn đi giải sầu!”
Bang chủ Kim Tiền Bang cười ha hả: “Hay, nếu hai vị trưởng lão đều có nhã hứng như vậy, vậy các ngươi cùng đi đi! Trận chiến này, nhất định phải tạo ra uy phong cho Kim Tiền bang chúng ta! Ha ha!”
“Vâng, bang chủ!”
Mọi người đồng thanh.
Vì vậy, ba vị trưởng lão điểm binh mã, dẫn đội thẳng hướng Đại Hạ.
Giờ phút này, Lâm Bắc Phàm đang ăn đồ ăn ngon trong hoàng cung, nhìn ban nhạc đàn hát trong cung đình.
Một thanh âm nghịch ngợm dễ nghe truyền tới: “Tiểu hôn quân, đã lâu không gặp, ngươi vẫn hưởng thụ như vậy sao!”
Vừa dứt lời, một thiếu nữ mặc áo đen xuất hiện trước mặt Lâm Bắc Phàm, thò tay móc chuối tiêu trong tay Lâm Bắc Phàm.
Tiếp theo, một nữ tử áo trắng xuất hiện, lợi kiếm trong tay lăng lệ ác liệt đâm về phía thiếu nữ áo đen.
Thân hình thiếu nữ áo đen nhẹ nhàng chuyển động, tránh thoát một kiếm này.
Hai ngón tay duỗi ra, bóp lấy mũi kiếm, cười đùa nói: “Thân thủ tốt lắm!”
“Chắc hẳn ngươi là sát thủ Tiên Thiên mà Tiểu hôn quân mới mời tới đúng không, đáng tiếc so với ta còn kém một chút.”
Thiếu nữ áo trắng như gặp đại địch: “Bệ hạ mau lui lại, cô gái này nguy hiểm vô cùng!”
Lâm Bắc Phàm phất phất tay, cười nói: “Bạch Trúc, không cần căng thẳng. Nàng là người một nhà, tên là Yêu Yêu!”
“Thật sao?”
Bạch Trúc không buông lỏng cảnh giác.
“Đương nhiên rồi, ta muốn giết hôn quân thì đã sớm giết!”
Yêu Yêu lột vỏ chuối tiêu ra, cười híp mắt ăn.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetLâm Bắc Phàm đi tới phía trước, giang hai tay ra: “Yêu Yêu, đã lâu không gặp, ta nhớ ngươi chết rồi!”
Yêu Yêu có chút ngơ ngác: “Ngươi đang làm cái gì vậy?”
Lâm Bắc Phàm mở trừng hai mắt: “Đã lâu không gặp, ôm ấp nhiệt tình!”
“Phi! Tính của hôn quân ngươi đến chết không đổi, ta mới không để cho ngươi chiếm tiện nghi đâu!”
Yêu Yêu chửi ầm lên, tránh khỏi vòng tay của Lâm Bắc Phàm, lôi một ít trái cây từ trên bàn xuống, vui vẻ bắt đầu ăn.
Lâm Bắc Phàm im lặng nói: “Yêu Yêu, đừng giả vờ nữa. Thật ra trong lòng ngươi đã sớm có trẫm, đúng không?”
Yêu Yêu phảng phất như đã bị nói trúng tâm sự, có chút hồi hộp đỏ mặt nói: “Ai nói vậy? Ngươi không nên tự mình đa tình, nói hươu nói vượn!”
“Còn chết không thừa nhận à, trẫm có thể khiến ngươi bại lộ suy nghĩ trong lòng!”
Lâm Bắc Phàm đắc ý nói.
“Cách nào có uy lực lớn như vậy, ta không tin!”
Yêu Yêu lắc đầu.
“Được, vậy trẫm sẽ hỏi, ngươi nhất định phải thành thật trả lời, không được lừa gạt!”
Lâm Bắc Phàm mừng rỡ.
“Được, ta biết rồi, ngươi mau hỏi đi!”
Yêu Yêu không nhịn được nói.
Lâm Bắc Phàm thâm tình hỏi: “Yêu Yêu, nếu như chỉ có thể chọn 1, ngươi lựa chọn ăn cứt, hay là lựa chọn yêu ta?”
Yêu Yêu: “…”
“Nói mau, ngàn vạn lần đừng lừa dối mình!”
Lâm Bắc Phàm thúc giục.
Yêu Yêu: “…”
Sau một lát.
Lâm Bắc Phàm: “A đau đau đau đau quá…”
“Ta lựa chọn đánh chết ngươi!”
Yêu Yêu tức giận nói.
Bạch Trúc nhìn hai người thân mật cười đùa, yên lòng, thân hình biến mất.
Lại qua một lát, hai người ngồi đối diện nhau, Yêu Yêu vừa ăn trái cây, vừa nói: “Kỳ thật lần này ta tới là để nhắc nhở ngươi, ngươi chọc phải phiền phức!”
“Phiền toái gì?”
Lâm Bắc Phàm hỏi.
“Không phải lúc trước ngươi đập phá sòng bạc tứ phương sao? Sau lưng sòng bạc tứ phương kia là Kim Tiền bang, sau khi bọn hắn biết được việc này vô cùng tức giận, liền phái ra ba vị trưởng lão cùng với một trăm cao thủ Bạch Hổ đường tới gây phiền toái cho ngươi!”
“Ba vị trưởng lão kia đều là nhân vật Tiên Thiên cấp, thực lực phi thường cường đại! Một trăm vị cao thủ Bạch Hổ đường kia, thực lực yếu nhất cũng là Nhị Lưu! Đại khái hai ngày sau, bọn họ sẽ đến Đại Hạ quốc!”
“Ngươi nói có phải ngươi chọc phải phiền toái lớn rồi không?”
Lâm Bắc Phàm rất kinh ngạc: “Trẫm đập một sòng bạc, hắn phái ra nhiều người như vậy, quá coi trọng trẫm rồi?”
“Chỉ có thể nói vận khí ngươi không được tốt lắm. Vốn là bọn họ đã có ý định phái ra một vị Tiên Thiên và 100 vị cao thủ qua. Thế nhưng có hai vị trưởng lão đang rảnh rỗi nên tới tham gia náo nhiệt!”
Yêu Yêu có chút hả hê nói.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.