Skip to main content
Trang chủ Huyền huyễn [Dịch] Ta Hôn Quân, Bắt Đầu Đưa Tặng Giang Sơn, Thành Thiên Cổ Nhất Đế Chương 113: Trẫm muốn dùng sức một người, nuôi sống nữ nhân trong thiên hạ (2)

Chương 113: Trẫm muốn dùng sức một người, nuôi sống nữ nhân trong thiên hạ (2)

4:02 chiều – 23/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Trước đó, vấn đề tài chính đào quặng khai hoang thông sông, thông qua nhà xi măng thật vất vả mới giải quyết xong, kết quả ngươi lại tự tìm đường chết đâm ra một đao!

Thứ ngươi chọc không phải là Đại Hạ, mà là trái tim của ta!

Vị Hoàng Đế nào lại muốn ném tiền ra ngoài như vậy?

Hoà Thân ta một đời anh danh, sao lại gặp được hoàng đế như ngươi?

Lúc này Lâm Bắc Phàm phất tay: “Ái khanh, đi đi, trẫm tin tưởng năng lực của ngươi!”

Hòa Thân giãy giụa: “Bệ hạ, chúng ta thương lượng lại chuyện này đi!”

“Đừng thương lượng, cứ quyết định dứt khoát như vậy đi! Trẫm đi bầu bạn Hương phi rồi, ngươi lui xuống đi!”

Hòa Thân: “…”

Chuyện phường dệt vẫn đang diễn ra gay gắt như lửa, bận rộn đến mức chân không chạm đất. Lâm Bắc Phàm sống một cách nhẹ nhàng thoải mái, rảnh rỗi là sẽ bồi tiếp Hương Phi, cuộc sống chỉ cầu uyên ương chứ không mơ ước được ngày tháng của tiên nhân.

Ngay lúc này, Sài Ngọc Tâm chạy tới: “Bệ hạ, thương lượng với người một việc nhé!”

“Chuyện gì?”

Lâm Bắc Phàm hỏi.

“Bệ hạ, người xem, nữ nhân đã đi ra ngoài làm việc rồi, quân đội chúng ta có phải cũng có thể chiêu mộ nữ binh thử không? Cũng coi như cấp cho tầng dưới của nữ nhân thêm một con đường sống!”

Sài Ngọc Tâm chớp chớp đôi mắt to, tràn đầy chờ mong.

Lâm Bắc Phàm kinh ngạc: “Ngươi muốn chiêu mộ nữ binh?”

“Được không, bệ hạ?”

Sài Ngọc Tâm ôm một cánh tay của Lâm Bắc Phàm, yêu kiều nói.

Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Vậy không được, nữ nhân đánh trận không bằng nam, ba nữ nhân cũng chưa chắc đánh thắng được một nam nhân, chiêu nữ binh quả thực là chuyện cười! Từ xưa đến nay chưa từng có tiền lệ nữ nhân làm binh!”

“Như vậy sao không được, ngươi xem ta không phải lên làm tướng quân sao?”

Ngọc Tâm phản bác.

“Đó là bởi vì ngươi có thực lực Tiên Thiên, phụ thân là đại tướng quân đương triều, hơn nữa còn có trẫm làm chỗ dựa, cho nên ngươi mới làm được! Nếu không, đổi người khác làm thử xem!”

Lâm Bắc Phàm nói.

“Về phần vấn đề thực lực, ngươi yên tâm! Ta sẽ chọn lựa nữ nhân có thiên phú tập võ, sau đó truyền thụ một bộ thuật hô hấp thổ nạp cho các nàng! Sau khi tu hành, các nàng tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với nam nhân, thậm chí còn mạnh hơn!”

“Vẫn không được, trẫm sẽ không lấy quốc gia của mình ra đùa giỡn!”

Lâm Bắc Phàm lắc đầu.

Ánh mắt Sài Ngọc Tâm ngưng tụ, tràn đầy nguy hiểm nói: “Ngươi thật sự không đồng ý?”

“Chính là không đáp ứng!”

Lâm Bắc Phàm nói.

Sài Ngọc Tâm nổi giận: “Ngươi đừng ép ta động thủ!”

Lâm Bắc Phàm khinh thường nói: “Đừng nói động thủ, cho dù có động miệng, trẫm cũng không sợ!”

Sài Ngọc Tâm tức giận đến mức run rẩy toàn thân: “Được! Đây là lời ngươi nói đấy!”

Nói xong liền kéo Lâm Bắc Phàm vào trong rừng cây nhỏ.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Ước chừng thời gian một chén trà sau, hai người đều đi ra.

Lâm Bắc Phàm mặt đỏ như nhỏ máu, môi đầy dấu vết.

Khuôn mặt của Sài Ngọc Tâm cũng đỏ bừng như máu, đây là đang xấu hổ.

“Ngươi đã đồng ý rồi, không được quỵt nợ!”

“Ngươi yên tâm, trẫm là vua của một nước, miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối sẽ không quỵt nợ!”

Lâm Bắc Phàm khuôn mặt đỏ bừng, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Có điều, tuy rằng trẫm đồng ý, nhưng lực cản vẫn rất lớn! Cho nên trẫm muốn đưa ra mấy yêu cầu, hi vọng ngươi có thể hiểu!”

Sài Ngọc Tâm nghiêm túc gật đầu: “Ta hiểu, ngươi nói đi!”

“Thứ nhất, bởi vì đây là lần đầu tiên thử, sức chiến đấu thế nào vẫn chưa biết! Cho nên, lần thứ nhất chỉ có thể tuyển 3 ngàn binh mã! Sau này quy mô nữ binh, tùy tình huống mà định!”

Sài Ngọc Tâm không chút do dự nói: “Được, ta chỉ chiêu 3000 thôi!”

“Thứ hai, không cho phép tuyển người phụ nữ có chồng, bởi vì bọn họ còn phải sinh con dưỡng cái!”

Sài Ngọc Tâm lại gật đầu: “Không thành vấn đề!”

“Thứ ba, tốt nhất là phải còn trẻ! Bởi vì sức chiến đấu của nữ nhân vốn yếu, nếu như chiêu người già thì càng không đánh nổi nữa!”

Sài Ngọc Tâm nói: “Chuyện này không cần ngươi nói, ta cũng biết!”

“Thứ tư, tốt nhất phải đẹp…”

Sài Ngọc Tâm: “…”

“Như vậy, cho dù không thể ra trận, ngươi vẫn có thể phái các nàng đến thủ hoàng cung thay trẫm!”

Hai mắt Lâm Bắc Phàm sáng lên, nói.

Sài Ngọc Tâm nổi giận: “Rốt cuộc ngươi chiêu mộ nữ binh hay muốn tìm hậu cung cho mình?”

“Điều này gạt bỏ!”

Sau khi nhận được sự đồng ý của Lâm Bắc Phàm, Sài Ngọc Tâm hưng phấn tới dán lên Hoàng Bảng.

Tất cả mọi người đều choáng váng.

“Hôn quân này lại muốn chiêu mộ nữ binh?”

“Nữ nhân này có thể đánh trận cái gì? Có thể vác được binh khí sao, mặc vào áo giáp được không, ở nhà giúp chồng dạy con là được rồi!”

“Đúng vậy! Xưa nay không có tiền lệ nữ nhân đánh giặc, hôn quân này căn bản chính là làm xằng làm bậy!”

“Nghe nói tên hôn quân kia vì lấy lòng Sài Ngọc Tâm cho nên mới đồng ý chiêu mộ nữ binh!”

“Ta đã nói mà, hôn quân sẽ làm loại chuyện này mà!”

Đa số người chế giễu.

Hơn nữa, nữ nhân báo danh cũng rất ít, hầu như có thể nói là không có.

Dù sao quan niệm từ trước đến nay chính là, đánh trận là chuyện của đàn ông, không quan hệ đến phụ nữ bọn họ.

Hơn nữa, hiện tại các nàng đã có một công việc tốt, không cần mạo hiểm đi kiếm khoản tiền này.

Sài Ngọc Tâm đang nhiệt tình sôi trào, nhanh chóng bị giội một chậu nước lạnh.

Chẳng qua, nàng cũng không có từ bỏ dễ dàng, tìm đến Lâm Bắc Phàm: “Có biện pháp gì sao?”

Bình luận

Để lại một bình luận