Muốn giết Trương Hạc?
Chu Nhất Mộc và Quế Phượng đều sững sờ. Quế Phượng còn đứng bật dậy, lo lắng nói: “Phàm, Trương đại phu là người tốt, ngươi đừng làm bậy. Chuyện này thật sự không liên quan gì đến Trương đại phu, ông ấy còn cứu mạng ngươi nữa.”
Chu Nhất Mộc nhíu mày hỏi: “Tại sao ngươi lại muốn giết Trương Hạc?”
Chu Phàm bình tĩnh đáp: “Vì ông ta muốn giết ta. Ông ta đã thất bại hai lần rồi. Lúc này hẳn là ông ta đang chuẩn bị mưu kế để giết ta lần thứ ba. Chỉ là ông ta chưa chuẩn bị xong, hoặc đã chuẩn bị xong nhưng còn kiêng dè gì đó nên chưa ra tay. Ta phải giết ông ta trước khi ông ta kịp ra tay!”
ịb đyâ htì nắm aus gbnằ đầu uas có trong vẻ nlê hnìn inệh một ấNht iơưgn ỗl dừgn inó ạil, ợs cộM huC ọs cái Chu ỡv hãi: to ếnđ y.”at gyá tắm X“ưgơn Phàm, mảnh, một
ra ơnTgư“r thấy ta ungy cũng nhưng áqu ờngiư chút nó:i ểht óc óc ogảhn ta óin ếuQ lý, àl rtì xấu, óc Pợưhng ờli nió nẫv ”.ểmih t...a inêk l,nạo ôgn ạcH
,aừd ổin tượng ảc ad tmộ iát tưgnở ắhn mả,nh tểh óc .uám ậpđ lnẫ ngnưh ặtm hắn óc hấtN ợ,s như không cắS ờgiưn trộn nói ngáđ tyấh Mộc àg. gngắ óc ỡv đầu cả ểht trong được, bị hCu quả ốc với nẫv t,nợh qáu bên Chu Phàm
trn,gọ tni Pgnhượ là cno. tưởng u,nr chuyện atir lỡ này tậht, hưn ùcgn ciốu tất gưnhn noc phiả huịc Qếu ión ghnưn hônkg nihên ngàN nghiêm Môi run ì,nhm áqu gnáh tmấ sẽ uqả nốmu ậhu ẫnv gì. nngà
lập sẽ thể nôgKh“ ,anữ Quế ợgPưnh ẽs thì nkgôh mPhà va ,nió ..ó.n ón răng mắn chặt ”t.cếh ập:c nhau ar inó ònc t,ay àov
uhC ar inhệ yus đó Phàm rất hắn giờnư nếu nàh nêtr páht chú psắ tí hắn ònc ý ngày ngưiờ iđ, hắn đgờnư ỹ,k thì lúc ãgn ,tđấ nhguố hngkô có đến itố hacư chi thương. ban nhìn bị tối, chắc mày ilạ, trời ặtm noC auc nghĩ. qua ãđ ớcưtr
nhkôg ôgkhn Phàm ãh,i Chu T“a bngừ ồir nói: gạo ợs hnỉt cười s,ợ gợưgn ỏihk ta nở soa nụ à”?m niỗ
ờli từ là phát Pgnưhợ i.nt vẻ xtấu lộ thể không nuốm th.ố gn,nà nyà con Quế itn hgnôk thật, ngảho gnNà hôngk tair gnmệi nhưng
vậy, ặmt htNấ “hPmà ìv ưhn ihảp at nó ạcH hco biết thu,ộc viớ nó nđáo nói phiả hCu rưnơgT đối ýl, có nno ón ựs nió đoán .th”ật mà chúng ueqn ahty nói: để chí htmậ àig Mộc không
với anqu ta hệ hai vtế ểđ iờnưg aủc ốnv hnư tểh tcựh uC“nyệh lo inưgờ nkôhg thế ơtghnư ựs Nhưng hánrt này người, ahi mối iha ghôkn viớ nói ,ta lắng. được.” ,ta của nên ông
sống mà được? ònc vậy như oas Hắn
ỉhc đầu: úhcgn ôn.”ht ờnưđg nêrt lắc trong pgặ ờiưgn hg,n“Kô mấy Nhtấ ta huC ộMc
sua gáy hnkôg g“hnNư dậy. đó ốung,x uốcc tếv àb ơignư âtm ưgơnht ấ,y at vứt ư.g.ơ”ni. hỉc ếđn ncũg ỡđ nauq Vừa ìnnh lúc
ạli hbnì ynà ccắh Phàm nào Chu lời Thế Tưg“nrơ ưgi.ờn Hạc ưnờig hnĩt ahi iờ:l chắn nghe tiếp aign khngô đang có nxog alừ khnếi inó at t.”ếhc
thấy thả ợhưPng căng ẹhn ẳnthg mới ậyv tim áitr gỏln. nm,õh cũng htở phào Quế angđ đưcợ
đặt aT“ lại ưiggờ.n ngươx auS ặthn ó,đ hnmả aửc dùng ủac ở kê ơinưg, ọs giường.” mpé qauy êntr gối ngươi, ta ơưgni ặtđ nằm tánr
àhPm ta òtrn.g obả Quế tại phiả nước .”.ihơ.c nuế gnưl không hPợưng đi “Cũng mắt ,ta
ìnnh ,irồ úncgh đến ión cứ Nấht đã ta nàb Qếu t.ếib” huC nó ynà Phượng, cộM hPà“m cho ớcưn cạb: óni
Quế “ưNhgn Trương… ilạ nuốm Phượng i?ơn”gư hỏi: oas iạt hốt ơgưTrn cạH ảognh ếtig
ấvn đến ờli. đyâ ah,C“ ngắt thôi, ềđ hỏi.” mPhà Chu ốnmu at inó óc
ngày huC Mộc đến đó, iỗm ngươi cảhn ớnh hia Thời hỏi nghĩ lại nắh mhô gàny ,“Ừ ,óđ khi lại Nhất yat iơh tnhì rnu. sợ. yhệncu ũgnc đi.” ynà thấy ômh aing
óđ ờgưin hCu thấy “Lcú ikh hít ngiờư ở rưtớc tộm hai ịb Pmàh ta cha ơnưgn nào ạl trở hiện sâu và ”ôhn?gk ptáh iơh gần thưn,ơg có về, hỏi:
này. ọs óC là ợđcư. dù Phàm tình hco đó, hủc thể ắhn u,ngt tnrog uênygn ốgns mà ủch ở ừgđn ơXưng cũng ,rồi hếtc thế là rontg nyuêgn không coh hcết ũgcn óc dù nhưng iạl uas coh giiớ rằng gáy gạtnr như ứuc ổn đã khó xcá e uCh sống ikh ikpế nâth rằng vậy, ớrưtc, nói nào ịb à,yn
vngà pụh ộvi gnàn. ẫum hátn nngàh hnẹ vốn ht,ốgn ắHn ỉhc yềrtnu mtộ lắm. gan hCu nữ an àl Phmà iủ htôn gnnô nthâ mình ibết
hnge gPưnhợ knhếi ồĐng óni xong không Hắn .iốd ạil nió ắnh hgônk ,ểihu mà có oc ờil nHắ tử ấtm mạng? thể hmPà Quế gì yhất uhC lại.
cM,ộ óin àPmh uếQ tật.h Nhất ra nìhn xúc ý. Chu Chu gnọv gnđồ đầu yh ựs động gật ợnhPưg hắn
gkônh nếu ắnh Chu onTgr ắchc ãđ hmPà nió .ar lngò ghknô chắn, đã
at uhC không ahi hênmgi ờginư óđ nẩ yạd nhất mhPà hco hai Hcạ uốnm đcư.ợ ibế.”t phải chaứ ờnigư nió nói: Biết đâu ông mnốu ggiọn ịhđn tin tni ơ,Nn“gư nào liờ t,a t,a trong giết hại at thông thể ưgrơnT đó
bất ra na gnkôh trách ũncg cũng :ủi ảyx ”nhìm. n,giơư tự ta ,gì ểk nũgc tácrh Chu ngươi chuyện đừgn Phmà ,ư“ơgNn
ygà,n gyá suýt ảc chúng rộn ntào àl tặm nữa thấy vậy ấhtN ấđ.t at etho vì xnốug tục tấgn hyảc xỉu tiếp yhất máu, rởt ngươi ngNơư uCh c,aử nói: ềv, rớcưt “ậBn ngưiơ sau nằm Mộc ợ”.s hia
ứmc đi bẩy, ogtnr cứu đuầ liạ, noà ắggn ngươi ùd cnâh ra, aT ngươi, ngươi gnhkô iữg đó run aT thấy nnê oàv gniơư “Lcú lật vậy, phào at .tnĩh thở hyảc Nấht ưnh tứh Phàm thế cố Chu vàng i.nổ bế ĩghn nhà.” ếct,h nuốm uhC hẹn phải đến nhõm: ộMc htnĩ ợs nêgnhgi cũng ơgnưi vội cũng nương sợ ạych ìnbh ẩly sợ nhbì
“Không ầhmn Chu được.” hmàP đáp: thể
nđừg mPàh vuốt nhẹ uhC má run nru nọggi im tay hắn, đưa lặng, đừng sợ, Qếu Pm,h“à ưPhợgn .sợ” ấyth óin.
vnố myấ việc vào ộcM thuc,ố đi q,áu ưNgơi ra y,hác Chu nó:i và àml mtộ àN“gy ihơ mlà ưngiơ ngươi ngày.” trước chằm rtầm nàgy tcuốh ợsi gađn ơưngi nhcúg mệt đi ta, mằch nnươg tấhN ra ưngnơ inó để ta một .rnugộ cùng nhà hôm tír nhìn nệhu,cy giơnư gnưnh yảx ọnggi đó chơi àoign cũng
gơTnưr mi ặngl Nhất hCu à“Pmh ãđ có hct,ế achư rồi lẽ ión: một lúc chắc c.H”ạ.. Mộc
ết,ib cạH ytấh hnmi htNấ được ảmc sai, tigế đã mặt nghiêm coh ?nô”gkh ệnuyhc gưinơ Có rgTơnư nió sao? iơgưn khi ứhgcn at Mộc onà óc óđ P“à,mh gì huC gơinư ốnmu sia rồi ó:in nhầm àl
ấy, ừngng phu.” ra ảnhog, Lúc mắt aiv utrộ ắlc nương óđ mời đi Trương bà ở ,acử ,uáq stố ta ưngơi bà điạ ta ri.ơ đứgn bảo iđ đừng “Ta goni,à ấy ẫvn ghnôk cướn
mât auqn knôgh ta ươgTnr óN“i cũng oxgn ra àngoi nếđ tmì bà aol ấy, điạ hu.p”
gknôh chế nnhì sau mọc hết nơi vào đã ótc đầu ộMc ,“Cha ,ìhmn Nấth chạm hỏi: Phàm mkiề gắng ắ,nng uhC óđ ốc hCu ?o”àn
mật Phàm đang hiuể hCu uy coh không ốicu Trương óha Hạc cũgn htní ibết. gnạm nùgd hiếp nhắ ùgcn ắhn giữ hca ra, ar để mẹ nhắ aủc bí
nnê ưiờgn ớim lắc b,ếit iờl ộucc Chu gì. mhPà :ầuđ ôngkh rtnog tậht õr ệynchu mà hai gườni ta rtố “Ta đang câu ”g.uiấ iha ựs at mằn ẽl đnag Có l,ắm nuốm gấiu trả
ớiv cũgn gàno lung ìg biết Pgnợưh ca?hư” iNưgơ không Qếu ãđ nẹngh hứa dù sao rồi, enhg gnưiơ ,ưgnnơ gĩhn đừng hytấ sợ, cũng ngđừ Pmh,à“ nug.t ó.in
mắt thô ếđn đầy ưcớn lo cũng tmặ lắng lấy nắm ,àmhP đôi rơi. trước tay nắ,h bước mắt Pnhượg uCh Quế tuôn sợ orgtn yta hãi, dngù pár vẻ
àym ngờ sao Chu nyà không rồi, tới nói uca Mộc ư”?cợđ ngơưi lại hcárt ai yunchệ ợcđư, “Đã Nhất inó:
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.