Skip to main content

Chương 71: Đừng mẹ nó nói nữa!

4:22 chiều – 15/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Mọi người đều nói, ngã một lần sẽ khôn hơn.

Lý Nặc ăn một vố, lại ăn một vố.

Không ngờ trẻ con thời cổ đại cũng có nhiều chiêu trò như vậy, hắn là sinh viên đã nhận giáo dục cao đẳng, lại bị một tiểu nha đầu 6 tuổi đùa bỡn trong lòng bàn tay, mà còn là nhiều lần.

Tống Mộ Nhi ngoan ngoãn hiểu chuyện, giận một lát cũng nguôi, liền quơ quơ tay nhỏ: “Được rồi, đều tại Tống Ngưng Nhi quá giảo hoạt, chúng ta đổi ám hiệu khác, lần sau huynh đừng để Tống Ngưng Nhi lừa nữa. . .”

Thật ra, Lý Nặc cảm thấy giảng bài cho Tống Ngưng Nhi cũng không có gì.

Hắn cũng không phải trẻ con 3 tuổi, sao có thể ghi hận một tiểu nha đầu như Tống Ngưng Nhi được, hắn không nhỏ mọn như vậy, với lại, hắn căn bản không nhớ chuyện đó.

Chỉ là Tống Mộ Nhi lại rất để ý đến việc này, giống như đám trẻ con thường xuyên có một loại ý nghĩ, mình quan hệ không tốt với người nào, thì không hi vọng bạn của mình sẽ quan hệ tốt với đối phương, chẳng qua hai tiểu nha đầu này là hai chị em ruột mà thôi.

Cẩn thận nghĩ lại, Lý Nặc phát hiện ra một quy luật.

Tống Mộ Nhi bình thường sẽ xuất hiện cùng với Tống Giai Nhân, nương tử nhà mình rõ ràng cũng thích Mộ Nhi hơn, đây cũng là phụ xướng phu tùy.

Mà Tống Ngưng Nhi thì thường đi cùng nha hoàn Tống phủ, chẳng qua là vừa rồi nàng bảo nha hoàn trốn đi, còn nói ám hiệu trước, bằng không Lý Nặc cũng sẽ nghi ngờ.

Hai tỷ muội học cùng một tiên sinh, nên bài tập là giống nhau, Tống Mộ Nhi cũng đến nhờ hắn giảng bài, Tống Ngưng Nhi chiếm trước tiên cơ, sau khi làm bài xong thì làm mặt quỷ với Tống Mộ Nhi rồi bỏ chạy, Lý Nặc đành phải an ủi Mộ Nhi: “Giảng cho Tống Ngưng Nhi một lần cũng tốt, như vậy khi giảng cho muội sẽ không mắc sai lầm. . .”

Lúc này Tống Mộ Nhi mới vui vẻ trở lại, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, hỏi: “Vậy giữa muội và Tống Ngưng Nhi, Lý Nặc ca ca tốt với muội hơn đúng không. . .”

Lý Nặc không cần suy nghĩ đã trả lời vấn đề này: “Đương nhiên rồi, Tống Ngưng Nhi không ngoan bằng muội, không lễ pháp bằng muội, giảng bài cho muội ấy xong, muội ấy còn không thèm cảm ơn. . .”

Tống Mộ Nhi lập tức hết giận, Tống Ngưng Nhi chạy đến trước thì sao, Lý Nặc ca ca vẫn thân với nàng hơn, mặc dù Lý Nặc ca ca hơi đần một chút, hơi ngốc một chút, nhưng vẫn hiểu được nàng rất ngoan. . .

Lý Nặc nói vậy cũng không hoàn toàn là an ủi, trong quá trình giảng cho Tống Ngưng Nhi, hắn đã thăm dò được trình độ toán học của các nàng, khi giảng cho Mộ Nhi thì không cần nàng hỏi vì sao, Lý Nặc đã giảng cho nàng từ cơ sở nhất, khiến Tống Mộ Nhi thỉnh thoảng lại hét lên kinh ngạc.

“Thì ra là vậy!’

“Tiên sinh không dạy như vậy. . .”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Nếu tiên sinh giảng như vậy, muội đã hiểu từ lâu rồi. . .”

“Nếu Lý Nặc ca ca dạy toán, nhất định sẽ là tiên sinh giỏi nhất!”

. . .

Tống Giai Nhân đứng ở một bên, lặng lẽ nhìn Lý Nặc, nàng cũng tán đồng với Mộ Nhi.

Trước kia gia đình đã mời mấy tiên sinh dạy toán cho nàng, nhưng nàng nghe không hiểu, khiến cho mười mấy năm qua, nàng vẫn luôn cảm thấy toán học là thứ khó nhất trên đời này.

Nhưng bây giờ, dưới cái nhìn của nàng thì. . . toán học cũng chỉ có vậy. . .

Lý Nặc chỉ cười cười, cũng không để ý đến lời nói của Mộ Nhi, thật ra nói vậy cũng không quá chút nào, Lý Nặc dù sao cũng từng được học toán học hiện đại, các câu hỏi trong Toán Kinh của Đại Hạ chỉ là trò trẻ con với hắn.

Tiên sinh toán học của Tống Mộ Nhi có thể nghiên cứu triệt để cả Toán Kinh, nhưng không thể dạy hay hơn Lý Nặc.

Dù sao, vị tiên sinh kia dạy nhiều nhất là mấy chục năm mà thôi, mà phương pháp dạy học của Lý Nặc là sự kết tinh của vô số giáo sư tiến sĩ toán học, nó có hệ thống và khoa học hơn, quá trình suy luận rõ ràng dễ hiểu, cũng thích hợp với trẻ em hơn.

Giỏi hơn tiên sinh toán học của Tống Mộ Nhi không phải là Lý Nặc, mà là Newton, là Gauss… là vô số nhà toán học ở thế giới kia.

Tống Mộ Nhi đã giải được bài tập về nhà, đôi mắt to linh động bắt đầu đảo vòng vòng, nói với Lý Nặc: “Vừa rồi huynh làm muội giân, phạt huynh phải trang điểm cho muội. . .”

Hiện giờ Lý Nặc không có năng lực đó, năng lực này phải dùng mạng để đổi, hắn tìm lý do, nói: “Không được, mấy ngày trước huynh đã thề, sau này chỉ trang điểm cho nương tử của mình. . .”

“Vậy à, được rồi. . .”

Tống Mộ Nhi rất hiểu chuyện, nghe vậy cũng không làm khó Lý Nặc, liền chạy đi chơi.

Lý Nặc thì tiếp tục nghiên cứu ‘luật Đại Hạ’, mấy ngày nay, mặc dù hắn phán quyết không ít bản án, nhưng những vụ án này đều là án dân sự thường thấy nhất, chỉ liên quan đến một bộ phận trong luật Đại Hạ như ‘luật hôn nhân’, ‘luật trộm cướp’, ‘luật đấu tụng’, ‘luật hình ngục’.

Trừ những thứ này ra, bên trong luật Đại Hạ còn có ‘luật vệ cấm’, liên quan đến bảo vệ an toàn của hoàng đế, giữ gìn chủ quyền và biên giới quốc gia an toàn; ‘luật chức chế’ liên quan đến thiết trí, lựa chọn và bổ nhiệm quan viên, trừng trị tham quan; ‘luật thiện hưng’ liên quan đến thu thập binh sĩ, điều động quân đội, công tác của tướng soái, cung ứng quân nhu, khống chế lao dịch, vân vân. . .

Những pháp lệnh này mặc dù cũng thuộc về luật Đại Hạ, nhưng không thuộc phạm vi chức quyền của huyện nha Trường An, bởi vậy Lý Nặc không tiếp xúc đến.

Bình luận

Để lại một bình luận