CHƯƠNG 499: KINH ĐÔ LẠI ĐÁNH NHAU! ÁM CHỈ CỦA CỐ ĐẠI NHÂN (4) Đây chính là điểm tốt của một quốc gia và văn hóa vững mạnh. Khi bách tính gặp phải chuyện gì cũng tuyệt đối không sợ.
“Thô tục! Bách tính Đại Ngụy thô tục như thế sao? Chúng ta đi ngàn dặm xa xôi đến Đại Ngụy, các ngươi mở mồm nói chúng ta cút, ngậm mồm cũng nói chúng ta cút? Nếu đã như vậy thì còn tổ chức Thái Bình thi hội làm gì? Không bằng cứ thẳng thừng công bố với người trong thiên hạ rằng văn nhân Đại Ngụy các ngươi là thiên hạ đệ nhất luôn đi?”
“Không nói chuyện này còn đỡ, vừa mới nói thì ta lại hỏi một câu. Người giới áo vải như Hứa Thanh Tiêu mà dám giận dữ mắng mỏ Đại nho, rồi sau đến kinh đô, chỉ là một chủ sự nho nhỏ cũng dám đại náo Hình Bộ? Chỉ mới Thất phẩm minh ý mà dám mời thánh ý của thánh nhân? Trong này không có gì kỳ lạ à? Càng như vậy thì ta càng tin đằng sau Hứa Thanh Tiêu hắn có một vị Thiên Địa Đại nho chỉ dẫn cho hắn.
“Hội thi lần này cũng là có người nhắc bài đằng sau.”
ưdới Thế ứHa ơth Ngụy đám ồn hôkgn không aủc hẳngk thẳng ởm hnưgn àbi têrn ngày đây rời àlm này ờLi ihpả ổc chó trước uêTi yàn ám ynà aứH .hit iĐạ mád Hia chơi, ccộu ạli định hahnT thừng ndha od gànc ệming mặt ,yụgN ahnhT thiên ar iuêT iạĐ voà coh grằn ra nói nhgĩ ào. ở r.a làm hknếi náđh
iờưgn igữ đhnị lên óC ưrcớt nayg ilạ ậlp hbcá hnngư đi ítnh có tức.
Làm ếuN này ệhycnu đã đào lmà thích rõ sâu họ iigả thì gà?rn thhíc óc miớ giải voà hểt soa? soa
uáq ”lm.a nà,y “Đám người ttậh tham
gnứ npảh qua tìh thiờ không gờưni kịp uđầ ấyl đến đã lnê, ilạ âdn mkì .ignườ mô ẳngCh từng ọtv ncgúh đã btắ khi ờch ưđợc
àny lại iốr đhán shác ạn.lo hình iờnưg háognt Nóhm ,nauh xúm đọc ntorg tnợgư rtấ một
nơi nkôgh thế tnrog kinh nyuhệc Đại àM rgnot ụyN.g ,yàn ít ùgnc ar đô tộm ở lúc ễndi
tay đi!” “Ra
“Đúng, tắb các ià,đ huynh ầuđ vị ”i.đ
những không thoáng, quan ogtrn ộb yh ùgcn ôgnhk Mcặ hận ciốu vô yxả òlng ủac nhưng Hình một chuyện này. có ra vnọg ọbn điều ý isa dù vẫn yhạc ủca đ,ến thế tí ốs ộgđn ngcũ ộb Trong iigả ọh Binh muốn inư.ờg
ếđn at chó nyà kgnôh các sủa là Hơn nữa, y,vậ chọc ngđộ i“óN ar ậvy nói các chúng chỗ trúng hcó ngươi ,ủas sao?” àl đau. lúc nưh chính hkíc phải là xme ngươi này chuyện
àov gờưin nà,y ìhnn chính tửu cúl bách hấty ềuđ níht ngẩn. rtgon ngCũ gnừt nơg nhcả lâu này,
ích vụ ịhnđ âdn âmx tâm ớms htu thời nghôk asgn óin của hcỉ gồĐn là nhuận quan osa đất tmấ còn ìth n,rọgt chúng măn nay ợli ểth ấhtn ămn ilợ cphụ knghô phạm iđ cma không nyuệgn là tình ibở caủ dù hìt mình cnư,ớ ư.đcợ ạhcoh
ihnệ đâ.y ở xutấ đã ốC gnôN
Nông ngờ Tiêu aThnh hntấ uxtấ ãđ nịhđ hniệ không óc nếu ệuhncy ac.ử ựt Nn,ôg quan ìtm bitế hnìn ìht mình đây ốC ông Hứa gnôhk hắn bất Cố ọgrtn, cũng yhtấ Từ ếnđ là xa ở thì
hểt ếth àyn ihơc Cnò có à?
ẽs đánh ”óđ. chết tục bị a,ữn tiếp ữna Đgừn“ ịv hnáđ nđáh ácc ìht
đờưng rTgon .nâhN Thủ cọh
cơ gụyN rậtn ờingư ũm ylấ uxgốn đá mười thừng t,ấđ Văn àl kia nl,ê iàt asu nhào iộđ yba đầu nhân cớưn đấm á,ci mtộ nhân ắnm dẫn ạx. noàh ,hiộ gtẳnh tộm đẩy đó đó ngã ạĐi lnoạ sua tmộ
inBh Sự cphớ người đọc tmắ người ếnihk ớiv bộ trong ộb hìnH shác nhau .ý đánh Nụgy nước và caủ hács Đại chú ờimư đọc đã iệkn
htế bhác mà là ơniưg ión úcl onc ìth úcgnh ắmgn người iđố thể là cũng không “Khá đài, gnậi tuyệt ụyNg ắgnm nhưng yhnuh Đại ngũc ênn lmắ, tcứ gkhnô mà dmá là Đại ta Hứa vị chém dân ítnh htôi quận dám là tha trước ácC ựmc ìv hôm đọc htín tùy gnưiơ ta hgnưn sách yNgụ bhcá đi, n.ơưgv sách chó giận thứ.” ệtni ta gờưin mẫu ưgơiN à? đọc chó. giết huynh ềuđ lão mád nay chém dữ mắng gnCúh
ếh,t hanu giữ ìht ếht với nhở ỏ.h”n iag nhưng đyâ ểđ gnkhô voà bọn sao àm đả người hatm iờgưn kônhg pảih icvệ h.ntĩ uẨ ếnu ắhcn ìbnh ọh văn mọi Có gữai tìh nânh là
động Người giọgn mở iờưgn thể tộm ếtpi lấy mười lấy ạiđ rtấ ta ớnl kia này, scứ hkgnô iđạ lớn ồri im,gện tài ợth mô sau cực ôm đó tài nên cựtr àl khiến tcấ nước. yậ”đ. óc cho lcự đó rèn, gơưnđ inênh Hắn
aủc ngTro cơ ányh .oic mặt iơh Hứa Thanh ắtm, khó sắc iTuê
đnơ là ốs cho tộm ibở áđ àl ngươi ngươi đại mấđ võ, qua cùng hckị ạx tcúh nhđá at một i.ta nđhá bên tộm giản auhn htì chngẳ đều soa ta vô hỉc bạt ynquề aqu iaH tập cũng ađ ệlit, lạno gừnt duẫ acưh
“Bắt đầu!”
gniườ nhóm tn,ĩh nnâh chính mắng. đã à,ny nómh ựs miườ lúc àit về cnướ giờưn nhbì ồir Cnũg không đcợư thtậ giữ nhìn aíhp có àvo nrogt
ità cgnà hcbá cắch hìt htyấ h.cắn tmhê ếht ờmưi ítnh nói như ớcưn eghn nâhN
iàt có ưcnớ ểhiu óc chút aso knôgh mi ảcm miờư úngđ nặ,lg .lắm âhnN giác không ncũg
á“iB đại â.nnh” ốC kiến
đừng iợđ nữa Điạ“ at,y knôhg bộ lát ,âhnn ìht ar au,nh nháđ ”gnx.o mà Hình gđừn ếđn
aữ”.n naữ, đừng đánh ừ“nĐg đánh
là tmah mười nìhn ờs, trực y,àn là crưtớ tiếp hết quần sau tài gia hhnì uẩ. ìhnt ngsữ đó thấy Nhnâ nước
tặm Thanh ứHa thư .Têiu ủca iago ắSc cho Cố tĩnh, rất một Ngôn hbìn phong
àyn. lcú vào Cũng hhcín
ngươi gkhnô “Ta ,ăgnn tham .t”a ta lmà dự hco mà, ứhcng để nac ovà đnế các
kể iộN yh l,ể dung còn có tmộ hcỉ sm.ớ bọn uđề Đằng lóc nội ớrtưc hohạc tuh ishn trấ có ựs ểđ có và là ợgưnnh bọn câu, htể ộb khóc một dnug họ thực hnơ ửna trong .inềhu thư họ
lên, hkiỏ cớưn hnận caủ irtó toáth uốmn ôkghn mức ukê sự ợđ.cư ộtm ỏđ Điạ đối ar tiếng, ờưmi phương tấb mặt ớnđ nđế mũi giận miớ ártnh àit gnờ cubộ thoát tức bnừg đau
cũng gniươ ẹM“ đó.” biết nó ihcơ chiêu
ếcil cỉh ờli, đaư Hứa Tiêu nhaTh tay cái một ắtm lyấ Thanh hknôg nhận th,ư đổi. sắc uềhni mặt aủc ãđ yhat Tiêu Haứ ũgnc
tím “Ccá ềđu uềđ tếh ,ìg hlnà sách, đọc đánh gđna người xem mặt .ồri” êny cái là ũmi nìhn vị
l,nê này sức là gnkhố ộtm tính ếch đến cưbớ ntiệ tỳu liạ, bhcá mđá nânh người óđ ụgyN sách Mấy buiể có Điạ sau htúc cđọ lợtư năv ptiế diễn.
i.ạl Liờ hntĩ yên dứt, tức lpậ àyn ừav uửt lâu
ứtc nêl đại kia hnpả iưgờN xông óc. tài đầu ờimư của một lại, ứgn váng cho ướnc chóng plậ nnhah hkếin nohágc ặgnt quyền
nẫv đỡ, gknôh chống gNụy ũcgn bách ngẳhC gnđá htì bởi níht nhi,m óc óc chống iạĐ ânhn óc nơi có gnôth biết nhiều chác .kể nơi đỡ vì qau nhơ vnă cúth, ònc ộmt knhgô cốhgn thì itếb
”an.ữ ộmt ta muốn đúng nhìn nngă tgnừr n,hnì về M“au nếtig ạĐi anc âcu ánh yụg,N nhưng lnớ nêl àl Hắn ìnnh ănv àl to mắt hét, mtắ ốtht ncò i,đ cái tư ìth gì đnhá nhân ìnnh ạil gần hai ra thế hò như
nữa, ồđ đánh ừgnđ “cCá gnđừ àml nỏgh ủac vị at.” ưgờni
itộ ơi“gưN dự, đừng với có lnớ là chhní náđh đọc người đó.” nhau sách hamt
trả hội Nh,ân tưngơh ãđ i.l”ờ Thủ“
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.