CHƯƠNG 194 – NGÂN PHIẾU KHỐNG
CHƯƠNG 194 – NGÂN PHIẾU KHỐNG
Thiết trảo lại hét lên một tiếng thảm thiết, người này là ai, hắn vừa tiến lên liền đập nát móng vuốt của bản thân.
Thiết trảo thực sự sợ hãi, hắn căn bản không phải là đối thủ của người này, vừa mới chạm mặt, hai móng vuốt của bản thân liền bị chém đứt.
Thanh kiếm vô danh này không hiểu sao lại sắc bén đến nỗi cánh tay vốn không thể bị phá hủy của nó cũng không thể ngăn cản được, bị cắt như một quả dưa chuột.
Ngay khi thiết trảo đang chuẩn bị bỏ chạy, liền cảm thấy một sức mạnh năng lượng áp vào cổ mình, một giọng nói nham hiểm truyền đến.
“Thiết trảo tiên sinh, ngươi không muốn bị mất cổ phải không?”
“Theo ta mấy ngày, ta sẽ thả ngươi đi.”
Trần Lạc định sử dụng thiết trảo này làm đối tác chiến đấu của mình, thiết trảo không có móng vuốt sắt không thể đe dọa được Trần Lạc, sức mạnh của chính nó lại có thể làm đau Trần Lạc.
Nó thực sự là một đối tượng đào tạo tốt đẹp.
Nếu thiết trảo không có trí tuệ, Trần Lạc chắc chắn sẽ không làm như vậy, nhưng chẳng phải nó có sao?
Kiếp trước, thế mà không thiết người sống sót đã cũng hợp tác với tang thi.
Đương nhiên, loại hành vi này rất nguy hiểm, hoàn toàn là muốn lột da hổ, phần lớn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Thiết trảo này, tuy có trí tuệ nhưng không kiềm chế được ham muốn ăn tươi nuốt sống của bản thân, sơ ý một chút, có thể nó sẽ nhào lên.
Thiết trảo cũng không muốn đồng ý, nhưng người này đích thực quá đáng sợ.
Thiết Trảo nói:
“Đi theo ngươi cũng được, nhưng ta đói bụng, ngươi phải cho ta ăn.”
Trần Lạc cười nói:
“Đương nhiên có thể, chờ ngươi cùng ta kết thúc, ta nhất định sẽ cho ngươi ăn một bữa thật ngon.”
Hừ, thiết trảo cũng không biết loại thể đột biến này sẽ chết bất đắc kỳ tử, dù Trần Lạc không giết nó, nó cũng không sống sót được mấy ngày.
Ngân phiếu khống* cũng không mất tiền.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net*đại biểu cho một loại giấy tờ chuyển nhượng tạm thời trong các giao dịch tài chính được tưởng tượng, được sử dụng để duy trì tín dụng hoặc gây quỹ tạm thời.
*đại biểu cho một loại giấy tờ chuyển nhượng tạm thời trong các giao dịch tài chính được tưởng tượng, được sử dụng để duy trì tín dụng hoặc gây quỹ tạm thời.
Khá lắm, ngươi ngay cả tang thi cũng lừa gạt?…
Trước hết, Trần Lạc nhặt hai cái móng vuốt của Thiết Trảo lên. Ở giai đoạn hiện tại, hai cái móng vuốt này có thể được xem là thần khí. Về sau có thể chế tạo nó thành vũ khí, nếu không cảm thấy ghê tởm thì hiện tại có thể sử dụng nó như một loại vũ khí cũng được.
Dù là dị năng giả cấp một đi chăng nữa, nếu mang theo cái móng vuốt này cũng có thể tạo thành uy hiếp với dị năng giả cấp sáu, còn cấp bốn trở xuống thì không cần phải nói, lỡ bị nó đánh trúng thì chắc chắn sẽ bị xuyên qua. Hai cái móng vuốt có thể để cho hai người sử dụng, tốt nhất là chế tạo thành bao tay và đeo lên tay.
Thiết Trảo sững sờ nhìn hai cái móng vuốt của mình biến mất như bị Trần Lạc làm ảo thuật, hắn không cam lòng gầm gừ:
“Ta.”
“Bốp” một tiếng, Trần Lạc cho nó một cái tát:
“Sao lại của ngươi? Nó mọc ở trên người của ngươi sao? Ngươi không cần cổ nữa rồi đúng không?”
Thiết Trảo bụm mặt, vẻ mặt hung ác giảm bớt mấy phần. Trần Lạc chậc một tiếng, thật là thiếu dạy dỗ. Trần Lạc để Thiết Trảo đi ở phía trước, hắn đi theo ở phía sau.
“Thành thật mà nói, cho dù tốc độ của ngươi có nhanh hơn nữa cũng không chạy thoát khỏi ta, ngươi hiểu không? Ta có thể vận dụng kỹ năng di chuyển trong nháy mắt như vừa nãy một cách không giới hạn. Nếu ngươi dám không nghe lời, ta sẽ cắt thận của ngươi.”
Thiết Trảo cảm thấy sống lưng lạnh buốt, người đàn ông này thật sự có thể làm đúng như những gì hắn nói. Trần Lạc bật cười, trí tuệ của Thiết Trảo chỉ như một đứa trẻ mười hai, mười ba tuổi, nhưng nó không phải là là loại tang thi tiến hóa từng bước như bình thường, là loại chưa va chạm nhiều, thuộc loại mới làm quen với thế giới, không biết chơi bẩn, cũng không biết lừa gạt.
Trần Lạc không dám lái xe, sợ Thiết Trảo đánh lén mình, thế nên hắn lựa chọn đi bộ về một hãng chuyển phát nhanh nào đó.
Khi mọi người biết được thứ Trần Lạc mang về là tang thi thì tất cả đều sửng sốt. Con mẹ nó vậy cũng được sao? Còn có thể làm như vậy được à?
Đám người Triệu Hải chỉ cảm thấy Trần Lạc càng ngày càng thần bí, rõ ràng hắn là một người thanh niên nhưng bọn họ lại hoàn toàn không thể hiểu được.
Thiết Trảo nhìn thấy có nhiều người như vậy thì ngay lập tức có ý muốn vồ lấy bọn họ, nhưng lại bị Trần Lạc trừng phạt bằng hai cái tát.
Trần Lạc chọn một chiếc xe bán tải có thùng xe và nhốt Thiết Trảo vào bên trong. Nếu Thiết Trảo thật sự muốn trốn thì độ dày của thùng xe này hoàn toàn không có khả năng nhốt Thiết Trảo. Trần Lạc trấn an nói:
“Yên tâm, ngày mai ta sẽ cho ngươi ăn một bữa no nê, ngoan ngoãn ở trong đó đi, nếu không coi chừng thận của ngươi đó.”
Trần Lạc hung ác làm một động tác cắt ngang eo, dọa Thiết Trảo choáng váng mất một lúc. Sau khi đóng thùng xe lại, Trần Lạc không nhịn được bật cười, chơi vui thật, hắn cảm giác như đang bắt nạt trẻ con vậy.
Hơn bảy trăm người phải mất hơn một giờ đồng hồ mới phân loại được các loại vật tư hữu dụng và chất chúng lên xe. Có tổng cộng hai mươi ba chiếc xe vận tải được chất đầy vật tư, một nửa trong số đó là đồ ăn thức uống.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.