Skip to main content

Chương 193 – Kết Giao Bằng Hữu

5:29 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 193 – KẾT GIAO BẰNG HỮU
CHƯƠNG 193 – KẾT GIAO BẰNG HỮU
Lái xe được ba dặm, đi đến một nhà kho tương đối hẻo lánh, Lưu Hạo Vũ run giọng nói:

“Đại ca, là ở chỗ này, ta có thể không đi qua được không?”

Trần Lạc liếc nhìn Lưu Hạo Vũ, từ khi ngươi dám xuất hiện ở trước mặt ta, dụ dỗ ta tới, vận mệnh của ngươi đã định là phải chịu cảnh này.

Lưu Hạo Vũ không sai, đổi lại Trần Lạc đầu tắt mặt tối tìm kiếm vật tư, lại có người nhanh chân đến lấy trước, Trần Lạc cũng nuốt không trôi cục tức này.

Nhưng Trần Lạc sẽ tìm kiếm cơ hội trong tương lai, sẽ không liều lĩnh như Lưu Hạo Vũ.

Lá gan ngươi lớn như vậy, ngươi sẽ phải trả giá đắt.

Không có ai đúng ai sai, không có sự phân biệt người tốt và người xấu, chỉ có mạnh và yếu.

Trần Lạc xách Lưu Hạo Vũ như xách một con gà, xụi lơ, khập khiễng vào cửa chính.

Hơn chục tang thi bước ra, bị Trần Lạc giải quyết như chém dưa thái rau.

Lưu Hạo Vũ kinh ngạc mở to hai mắt, mạnh như vậy?

Trần Lạc dò xét nhìn bốn phía, một bóng người cũng không thấy, kể cả thiết trảo cũng không xuất hiện.

Tiến vào nhà kho, cũng không tìm thấy thiết trảo.

Thể đột biến có thể đi lang thang, khả năng đã đi đến những nơi khác, nhưng nơi mà nó biến thành tang thi lại là nơi mà nó có nhiều khả năng ở lại nhất sau khi đã no.

Trần Lạc gần như tuyệt vọng, cao giọng hô lớn:

“Thiết trảo, ngươi ở đâu, cút ra đây cho ta.”

Không có người đáp lại, Trần Lạc cũng không nóng vội, cách một lúc lại hô một tiếng.

Nơi Mễ Lạp ở có Mễ Phạn, cũng không cần Trần Lạc lo lắng an nguy, tất cả mọi người đang phân lấy vật tư, Trần Lạc nhàn rỗi không có việc gì làm, không bằng chờ một lát.

Mười phút sau, một giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên.

“Ngươi đang tìm ai? Đang tìm ta sao?”

Vẻ mặt Trần Lạc không thay đổi, cũng không kinh hãi, tang thi cấp cao đã tỉnh táo, cũng có thể nói chuyện.

Nhưng ý thức này không phải là ý thức của tang thi trước khi chết mà bị virus điều khiển.

Trời bắt đầu tối đen, Trần Lạc quay người, liền thấy một bóng người gầy gò cách đó không xa.

Hai cánh tay không hề dài, dài là do móng vuốt của nó, móng tay cũng rất dài, ước chừng ba mươi phân.

Trần Lạc biết, móng vuốt này không chỉ cực kỳ sắc bén mà còn rất cứng rắn, muốn phá hủy những chiếc móng còn cứng hơn thân thể của nó thì rất khó.

Đồng thời, nếu làm được, nó cũng rất mạnh khi được sử dụng làm vũ khí.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Trần Lạc híp mắt, cũng không thể phân biệt được trình độ của thiết trảo dựa trên vẻ bề ngoài của nó, nhưng với sự nhắc nhở về thời gian của Lưu Hạo Vũ và cảm giác của Mễ Phạn, chuyện này cũng không có gì nguy hiểm.

Trần Lạc khẽ cười nói:

“Không có gì, ta tới cùng ngươi kết giao bằng hữu, mang đồ ăn cho ngươi.”

Trần Lạc tay trái xách theo Lưu Hạo Vũ, tay phải ngưng tụ hư không chi kiếm, sau khi đến gần, ném Lưu Hạo Vũ cho thiết trảo.

Thiết trảo giơ móng vuốt ra, dùng sức tóm lấy, Lưu Hạo Vũ bị bắt giống như đậu phụ, vỡ thành từng mảnh.

Lúc này, chính là thời điểm thích hợp nhất để đánh lén.

Mặc dù trí tuệ của thiết trảo cũng không tính là thông minh lắm, nhưng cũng nhận thấy hư không chi kiếm trong tay Trần Lạc bởi vì sắc trời mà sáng lên.

Đó là cái gì?

Thời điểm thiết trảo tóm lấy Lưu Hạo Vũ, Trần Lạc liền bước đi trong hư không, lập tức đến một địa điểm trên không cao hơn một mét trước mặt thiết trảo, chĩa thanh kiếm của mình vào ngay cổ thiết trảo.

Thiết trảo mở to mắt, làm sao có thể?

Mặc dù cách đi lại trong hư không của Trần Lạc rất kỳ dị, nhưng sau khi nó xuất hiện, Trần Lạc sao phải sử dụng thanh kiếm của mình?

Chỉ cần tốc độ phản ứng đủ nhanh là có thể chống đỡ được.

Cho nên, một chiêu này cũng không phải là thành công 100%.

Bằng không thì cũng không mất nhiều lần để đánh lén Pháp Vương.

Kiếm này của Trần Lạc ở một góc độ xảo trá, thiết trảo vô ý thức đưa tay lên cổ chặn lại nó.

Trần Lạc thay vào đó mỉm cười, ngươi đánh chính là tay ngươi.

Tay của thiết trảo tuy cực kỳ cứng rắn, nhưng vẫn chưa đạt đến cấp 7, không thể chống lại được hư không chi kiếm ngưng tụ với sức mạnh không gian.

Hư không chi kiếm cũng chặt đứt nửa cánh tay của thiết trảo giống như chặt đậu hũ.

Thiết trảo đau đớn hét lên, đôi mắt vốn đã đỏ lại càng đỏ hơn, tay còn lại nhanh chóng tóm lấy Trần Lạc.

Thiết trảo đã cố gắng hết sức, muốn vồ chết lão Lục này.

Trần Lạc không dám bất cẩn, nếu bị thiết trảo này bắt được, bản thân nhất định sẽ không chịu nổi.

Trần Lạc lại đi lại trong hư không, đến sau lưng thiết trảo, chặt đứt cánh tay còn lại của nó.

Thiết trảo do dùng lực quá mạnh, Trần Lạc lại quay về phía sau lưng nó mà căn bản không kịp phản ứng, toàn bộ cánh tay còn lại bị chặt đứt.

Giờ thì hay rồi, cả hai tay của thiết trảo đều vô dụng.

Những tang thi như thiết trảo này, phần lớn sức mạnh ở hai móng vuốt, hiện tại chúng được coi như là tàn phế.

Bình luận

Để lại một bình luận