CHƯƠNG 186 – BA TINH THỂ
CHƯƠNG 186 – BA TINH THỂ
Hai điểm tích phân đổi được hai miếng thịt bò thực sự rất lớn.
Nếu như nó mỏng như mỳ sợi Lam Châu thì không phải sẽ khiến ngươi khó chịu sao? Thà rằng không cho còn hơn.
Thịt bò rất nhiều, cho dù có được bảo quản đông lạnh bằng đá viên mỗi ngày, để lâu ngày không ăn vẫn bị hỏng.
Vì vậy, Trần Lạc rất hào phóng, khuyến khích các thành viên kiếm nhiều điểm tích lũy hơn.
Cao Nguyệt thực chất ở lại căn cứ trong một thời gian cũng không tính là ngắn, biết rõ ai có đủ điều kiện.
Cô gái xinh đẹp có thể hạ điều kiện xuống một chút, 2 tinh thể là đủ.
Có rất nhiều cô gái xinh đẹp bên trong căn cứ, thế nhưng so với việc có nhiều cao thủ còn tăng thêm vài phần.
Trần Lạc ước tính, ngay cả khi họ không muốn một tinh thể, nhiều thành viên nam cũng sẽ ủng hộ quyết định của họ bằng cả hai tay, hai chân.
Một khi nhìn vừa mắt, việc kết hợp lại với nhau sẽ giúp tạo nên sự gắn kết của căn cứ.
Không chỉ có Cao Nguyệt muốn đào người, những người khác cũng có hứng thú, nếu đào được một nhân tài khác như Cao Nguyệt thì sẽ được thêm một trăm điểm tích lũy.
Dù nhanh thế nào cũng phải mất một tháng mới có thể đạt được một trăm điểm tích lũy, dù sao mỗi ngày vẫn còn rất nhiều nhiệm vụ cơ bản.
Ngoài ra, vốn có rất nhiều người ở gần muốn gia nhập nơi này của Trần Lạc, nhưng điều kiện của bản thân họ không đủ.
Sau khi các đoạn đường được thông nối, không ít người đã tập trung tạo thành những nhóm lớn, bọn họ tự phát giúp đỡ Trần Lạc tuyên truyền.
Không có hoạt động giải trí, cái chính là khoe khoang và nói chuyện phiếm.
“Nhóm người trong khu biệt thự quả thực rất lợi hại, không chỉ có thực lực mà còn có rất nhiều cô gái, không biết ăn cái gì, mọi người đều có tinh thần rất tốt.”
“Thật quá nguy hiểm, giao đủ tinh thể chỉ là yêu cầu cơ bản, mỗi ngày phải giao ít nhất năm tinh thể, đồng nghĩa với việc tiêu diệt năm con tang thi.”
“Ban đầu, ta đã thu thập đủ ba tinh thể, nhưng khi ta xem xét điều kiện kia, ta nghĩ, cái này không phải là đang muốn mạng người sao?”
“Này, ta nghe người bên đó nói, đánh giết tang thi là để tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, nếu không tang thi càng ngày càng mạnh, bản thân không trở nên mạnh hơn thì chỉ có ngồi đấy chờ chết thôi, bọn họ cũng thường xuyên giết người, ta không có gan đấy, chỉ ngồi yên đợi bọn họ dọn sạch tang thi.”
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, nếu như có cách, ai lại nguyện ý ở chung với rác chứ?
Tang thi vừa đến, chạy nhanh hơn bất kỳ ai khác, vật tư thu hoạch được còn muốn chia đều.
Những người dũng cảm muốn tổ chức một nhóm người để tấn công một số siêu thị đông đúc nhưng bọn họ không tập hợp được.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetNhững người sống sót không can tâm chịu cảnh như này, vừa nghe đến căn cứ của Trần Lạc, đã chủ động tìm đến vào ban ngày.
Nhưng những người như vậy dù sao cũng chỉ là thiểu số, mỗi ngày họ đánh giết ít nhất năm tang thi, đánh lại không biết bao nhiêu người.
Cũng có người không can tâm, cảm thấy mình lợi hại, không muốn đi làm tiểu để cho người khác.
Trong hai ngày, có hơn ba mươi người gia nhập, cao hơn rất nhiều so với bình thường, ai đến Trần Lạc cũng không từ chối, ngoại trừ năng lực đặc biệt thì đều có kỳ kiểm tra thành viên mới nên không thành vấn đề.
Trần Lạc không thiếu chút cơm đó.
Những người còn lại ngơ ngác, các ngươi đem tinh anh lấy đi hết rồi, để lại đám phế vật chúng ta sao?
Không chỉ Trần Lạc tuyển người, còn có một nhóm người đang tuyển người.
Bên cạnh, đám rác rưởi này nhìn thấy có người tuyển người, lập tức gia nhập và nhanh chóng tìm được phiếu ăn trước.
Ngươi có thể nuôi chúng ta mà.
Thư Vân khi ra ngoài đã gặp qua nhóm người này.
Thủ lĩnh của nhóm người này tên là Trương Khôn, biệt danh là Khôn Ca, trước tận thế hắn là một tên đại ca đầu đường xó chợ, với kinh nghiệm chiến đấu phong phú cộng với thiên phú không tồi của bản thân trước tận thế, phất lên như diều gặp gió.
Trương Khôn mỉm cười nói với Thư Vân:
“Em gái, gia nhập phe của chúng ta, đi theo ta ăn ngon mặc đẹp, thế nào, được không?”
Vừa nói, Trương Khôn vừa lấy ra một túi chân vịt kho mang theo bên người, chuẩn bị tự mình ăn.
Đây có phải là bài khảo nghiệm của ngươi không?
Thư Vân cau mày, trực tiếp từ chối.
Trương Khôn trong lòng khó chịu, vì những người phụ nữ hắn gặp sau tận thế chưa có ai từ chối hắn.
Nhưng người bên phía Thư Vân cũng không ít, hắn chỉ là một phần trong số họ.
Bên phía Trần Lạc số lượng không ngừng tăng lên, đã có 168 người, Thư Vân có bộ đàm, vừa liên lạc liền có bảy tám chục người tới.
Nhìn thấy khí thế hung hãn của Trần Lạc, Trương Khôn cũng không dám ép buộc đến cùng.
Đối thủ không làm gì quá đáng, Thư Vân cũng sẽ không giao đấu một mất một còn với hắn.
Trương Khôn vuốt cằm, nhìn bóng dáng Thư Vân rời đi.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.