Skip to main content

Chương 182 – Bất Tỉnh

5:18 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 182 – BẤT TỈNH
CHƯƠNG 182 – BẤT TỈNH
Xung quanh chỉ mang tính chất tương đối, Thần đô có 14 khu, mỗi khu đều có một nơi bên ngoài ít người.

Sau khi dọn dẹp một chút chướng ngại vật trên đường, toàn bộ người sống sót trong Thần đô có thể liên lạc với nhau.

Trần Lạc ước tính rằng hiện tại có khoảng 500 nghìn người sống sót ở Thần đô.

Trần Lạc nói:

“Cẩn thận một chút, có một số người sống sót còn đáng sợ hơn tang thi.”…

Trong hai ngày qua, Mễ Phạn đã thuận lợi đạt cấp 4 thành công dưới sự trợ giúp của tinh thể cấp 6.

Trần Lạc vội vàng dò hỏi:

“Mễ Phạn, có học được năng lực gì mới không? Hoặc là nhìn ta xem, gần đây ta có gặp rắc rối gì không?”

Mễ Phạn suy nghĩ một chút rồi nói:

“Ngươi ngày nào cũng ở nhà thì có thể xảy ra chuyện gì được?”

Ý của ngươi có phải ám chỉ ta lười biếng không?

Cũng không hẳn là sẽ học được những kỹ năng mới sau khi thăng cấp, năng lực nhận thức của Mễ Phạn có thể được nâng cao nhưng không thể quan sát được.

Sáng hôm sau, Trần Lạc ôm Mễ Phạn như thường lệ, đưa mắt nhìn các thành viên rời đi.

Mễ Phạn nhìn chằm chằm vào một người, giọng điệu không chắc chắn nói:

“Ta cảm giác, người này sẽ chết.”

Trần Lạc giật mình, trước đây Mễ Phạn chỉ có thể cảm nhận được an nguy của người ở gần mình, bây giờ lại có thể cảm nhận được an nguy của người xa lạ?

Để xác minh những gì Mễ Phạn nói có chính xác hay không, Trần Lạc đã đích thân đi theo người đó.

Đội đó là nhóm người Trần Quang, có Trần Lạc đi theo, bọn họ trở nên dè dặt hơn rất nhiều.

Trần Lạc không có hành động gì, chỉ ở phía sau quan sát.

Người được Mễ Phạn dự đoán về cái chết tên là Từ Minh Thanh, là hệ Gió.

Trần Lạc cách hắn không xa, nếu gặp nguy hiểm, có thể cứu hắn.

Quả nhiên Mễ Phạn đã dự đoán đúng.

Từ Minh Thanh đi đến sau một gốc cây, cách mọi người một đoạn, khi Trần Lạc ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy trên cây có một con mèo tang thi.

Đây là một con mèo đen đang ẩn nấp trên cây, nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó nhận ra.

Nó bổ nhào xuống, ở trên mặt Từ Minh Thanh điên cuồng cào cấu, nhưng bị Trần Lạc nhanh tay nhanh mắt một nhát hất bay nó đi.

Từ Minh Thanh chưa kịp hoàn hồn, quay sang cảm ơn Trần Lạc.

Ở căn cứ, Pháp Vương bắt chước Trần Lạc, nằm xuống chiếc ghế bập bênh.

Mễ Phạn nằm trên người Pháp Vương.

Pháp Vương rất bất mãn, ta gần như đã trở thành chó đàn anh, sao có thể để người khác nằm trên người ta?

Mễ Phạn nói:

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Để ta nằm một lát, ta xin Trần Lạc cho ngươi mười điểm.”

Pháp Vương: Thành giao.

Mễ Phạn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, bất tỉnh. …

Pháp Vương đang nằm sấp xuống và nhìn xung quanh.

Đột nhiên cảm thấy một trận lạnh lẽo phía sau lưng, vô thức đứng dậy để xem chuyện gì đang xảy ra.

Khi Pháp Vương khẽ động, trong tình huống bình thường, Mễ Phạn sẽ biết dùng móng vuốt túm lấy bộ lông của Pháp Vương để không bị rơi xuống hoặc là trực tiếp nhảy xuống dưới đất.

Nhưng Mễ Phạn đã bất tỉnh nên rơi thẳng xuống đất.

Pháp Vương quay đầu nhìn, đôi mắt chó lập tức trợn to, trái tim xém chút nữa là nhảy ra khỏi cơ thể.

Bị dọa một phen.

Nếu Mễ Phạn xảy ra chuyện gì, làm sao biết ăn nói như nào với chủ nhân đây?

Mấu chốt là Mễ Phạn ở bên cạnh nó, không có ai ở xung quanh, ngộ nhỡ chủ nhân cho rằng ta làm tổn thương Mễ Phạn thì sao.

Ta cho dù có mấy trăm miệng chó cũng không giải thích được.

Nếu như không thể trở thành chó trưởng lão, có thể sẽ trở thành thịt chó.

Khóe miệng Mễ Phạn vẫn còn máu tươi, Pháp Vương cho rằng Mễ Phạn không phải đang giả vờ.

Pháp Vương sợ hãi tới gần Mễ Phạn, sờ nhẹ Mễ Phạn nhưng không có phản ứng gì.

Trong lòng Pháp Vương cứng đờ, thử lại mấy lần, vẫn không có phản ứng.

Phải mau chóng nói với chủ nhân.

Pháp Vương ngậm mảng da mềm quanh cổ Mễ Phạn, đặt Mễ Phạn lên ghế rồi quay người chạy ra ngoài.

Lúc Trần Lạc rời đi, Pháo Vương thế mà còn vẫy đuôi vui vẻ tiễn Trần Lạc.

Chủ nhân không có nhà, ta chính là thủ lĩnh.

Vậy nên, Pháp Vương biết Trần Lạc đi về hướng nào, hơn nữa khẳng định chưa đi được bao xa.

Ngay cả khi không tìm thấy, Pháp Vương cũng có thể dùng mũi để dò tìm.

Pháp Vương trực tiếp phi như bay, trong lòng sốt rột càng khiến tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, tốc độ rất nhanh đã vượt qua cấp 5 của Trần Lạc.

Dường như thấy có một tia điện lóe lên, Pháp Vương di chuyển ra xa hơn mười mét.

Cũng không phải là nó di chuyển ngay lập tức mà là quá nhanh, thật giống như một tia điện.

Pháp Vương ở trong loại tình huống tia điện lóe lên này thế mà đã khám phá ra một năng lực mới.

Sau khi Trần Lạc cứu Từ Minh Thanh, cảm thán dự đoán của Mễ Phạn đã trở thành sự thật, năng lực này cũng thật dị thường.

Về sau có thể đưa ra giấy thông báo tử vong, nói ngươi chết thì ngươi sẽ chết không?

Những người vốn dĩ không chết nhưng bị Mễ Phạn báo tử, cũng sẽ gặp phải cái chết bất ngờ?

Bản thân Mễ Phạn không có bất kỳ năng lực chiến đấu nào, nếu muốn giết địch, xem ra nó chỉ có loại năng lực này.

Bình luận

Để lại một bình luận