Skip to main content

Chương 151 – Thiết Quyền

4:47 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

CHƯƠNG 151 – THIẾT QUYỀN
CHƯƠNG 151 – THIẾT QUYỀN
Thể chất mỗi người không giống nhau, hiệu quả tiêu hao dị năng để rèn luyện cơ thể cũng khác nhau.

Như Tô Đại Trụ, sức mạnh tăng lên không nhiều, nhưng hiệu quả cải thiện khả năng phòng thủ thì thật đáng kinh ngạc. Tô Đại Trụ có thể cứng rắn chống lại dị năng giả hệ nguyên tố cùng cấp bậc. Loại nghiêng về phòng ngự này, thích hợp đứng phía trước trong cuộc chiến ác liệt với đám tang thi.

Dù sao, sau này tang thi cấp bậc cao cũng có trí tuệ không thua kém con người bao nhiêu, thậm chí còn cao hơn, không có cách nào mưu lợi, chỉ có thể lấy đá chọi đá.

Hạ Hạo Nhiên thì ở một thái cực khác, hiệu quả của việc tăng sức mạnh thật đáng kinh ngạc. Đặc biệt hắn còn dồn phần lớn sức mạnh trong cơ thể để rèn luyện nắm đấm của mình.

Hai nắm đấm này được mệnh danh là Thiết Quyền, đã dạy dỗ rất nhiều người, còn chưa từng thất bại. Cho nên, Hạ Hạo Nhiên có danh hiệu Thiết Quyền vô địch.

Tốc độ tăng cấp của hắn nhanh hơn những dị năng giả cấp Vương khác, chắc chắn có tư chất cấp Vương. Đáng tiếc, kiếp trước chết sớm, lúc đạt tới cấp mười, Hạ Hạo Nhiên đã chết trong một trận đánh hội đồng.

Hơn nữa, trước khi mạt thế bùng nổ Hạ Hạo Nhiên là quán quân vật lộn tán đả toàn quốc, có rất nhiều kỹ năng đánh đấm. Cho nên Trần Lạc rất ấn tượng với nhân vật này.

Lúc này, Hạ Hạo Nhiên đang cầu xin:

“Anh Long, ngươi có thể cho ta con gà đó được không?”

Tối hôm qua, trong lúc ngủ Hạ Hạo Nhiên nghe được, người mẹ đang bị bệnh tật hành hạ, nói mớ vài câu canh gà. Mẹ Hạ Hạo Nhiên cũng hiểu lý lẽ, sao có thể làm khó Hạ Hạo Nhiên mà nói muốn uống một chén canh gà được. Đây không phải là làm khó sao?

Nhưng trong lúc vô tình nói mớ lại bị Hạ Hạo Nhiên nghe được.

Biết mẹ mình cũng không chống chọi được mấy ngày nữa, trong lòng Hạ Hạo Nhiên hạ quyết tâm, hắn sẽ làm mọi cách để hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của mẹ.

Hạ Hạo Nhiên nghe nói anh Long bắt được một con gà sống chạy ra từ trong chợ, thế là một đường đi tìm hắn.

Anh Long sửng sốt, đòi gà mái bảo bối của ta sao? Đây là gà mái biết đẻ trứng, mỗi ngày đều đẻ một quả trứng gà, Kim Kê, bảo vật vô giá.

Bản thân hắn cũng không nỡ ăn, định giữ lại đẻ trứng. Hay lắm, giờ ngươi còn muốn ta cho ngươi sao? Ngươi nghĩ mình là ai chứ. Trong lòng anh Long khó chịu, nhưng vẻ mặt không lộ ra, xua tay:

“Xin lỗi người anh em, thứ lỗi cho ta không thể đồng ý.”

Anh Long nói chuyện khách sáo nhưng người phía sau hắn nói chuyện rất thô lỗ.

“Ngươi nghĩ hay thật, đòi con gà của anh Long à, nói dễ nghe quá. Cái mạng này bán cho anh Long, không phải là muốn anh Long nuôi ngươi cả đời sao?”

“Mã Đức, tên này lấy mặt mũi đâu ra vậy, còn phải nấu canh gà cho hắn, mặt mũi lớn thật.”

“Có cần anh Long giúp ngươi vào động phòng luôn không?”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Hình như người này là quán quân tán đả Hạ Hạo Nhiên, rất có bản lĩnh đó.”

Có người nhận ra Hạ Hạo Nhiên.

“Chậc, có ích lợi gì chứ, ta ném ra một chiêu lôi điện, chả lẽ không giật chết được hắn sao?”

Hạ Hạo Nhiên nắm chặt tay, chuẩn bị khống chế anh Long, ép hắn phải phục tùng, chỉ cần có biện pháp, hắn sẽ không thể để mẹ mình ra đi trong tiếc nuối.

Đúng lúc này, Trần Lạc mở cửa sổ xe ra, ngắt lời:

“Chỗ ta có gà, cũng có đầu bếp, có thể đáp ứng yêu cầu của ngươi, như vậy là mạng của ngươi sẽ bán cho ta đúng không?”

Hạ Hạo Nhiên sửng sốt:

“Đúng vậy, chỉ cần có một chén canh gà đạt yêu cầu thì cái mạng này của ta sẽ bán cho ngươi.

Trần Lạc cười:

“Được, giao dịch này ta làm.”

Một chén canh gà đổi lấy cao thủ hàng đầu sao, giao dịch này mà không làm, thiên lôi sẽ đánh xuống đó.

Ánh mắt Mễ Linh thoáng nghi ngờ, đây không phải tính cách của Trần Lạc. Bình thường gặp phải kẻ ăn xin như vậy, Trần Lạc không lập tức bảo hắn cút đi đã là chuyện tốt rồi. Chẳng lẽ là bị lòng hiếu thảo của người này làm cho cảm động sao? Có lẽ là vậy, không nhìn ra, đôi khi hắn cũng rất lương thiện.

Trần Lạc quay đầu nói:

“Đại Trụ, Mễ Lạp ba người đổi sang một chiếc xe khác, ta đi cùng Hạ Hạo Nhiên xem thử.”

Trần Lạc định đón Hạ Hạo Nhiên và mẹ hắn đến căn cứ.

Ba người gật đầu rồi lên một chiếc xe khác.

Trần Lạc nói:

“Hạ Hạo Nhiên đúng không, lên xe đi, đón mẹ ngươi về chỗ ta.”

Hạ Hạo Nhiên nhìn ra người thanh niên trước mặt có địa vị rất cao trong đám người này, có lẽ hắn sẽ không đùa giỡn với mình. Nếu đến lúc đó không có, lại tìm anh Long cũng không muộn.

Hạ Hạo Nhiên gật đầu, hai đàn em của Trần Lạc khiêng xe máy của hắn lên ô tô.

Anh Long còn định nói thêm gì, vốn dĩ hắn nghĩ sẽ mất một tuần từ từ nghiền nát lũ tang thi trong chợ, nhưng không ngờ rằng Trần Lạc lại đến trước một bước. Trong thời gian ngắn, chắc chắn không thể đánh từng chút một như hắn nghĩ, thực lực này thật đáng sợ.

Bình luận

Để lại một bình luận