Skip to main content

Chương 147: Não tàn thật nhiều

6:11 sáng – 01/03/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Trong tình huống hỗn loạn này, hiển nhiên Lưu Tuyết vẫn do dự!

Lúc này đây một đám người xung quanh cũng phát hiện Lưu Tuyết, lập tức tụ tập bên cạnh nàng.

“Người đội tuần tra, Lưu đội trưởng ở chỗ này!”

“Nhanh, nhanh đến chỗ Lưu đội trưởng, nàng sẽ bảo vệ chúng ta!”

“Lưu đội trưởng, lúc nào đội tuần tra mới đến tiêu diệt đám côn trùng này!”

Những người này bao bọc vây quanh Lưu Tuyết!

Nhưng lúc này mấy Đao Phong đường lang hung ác bò tới, những người này lập tức hét rầm lên, nhanh chóng giải tán, hoặc phải nói bọn họ đều trốn sau lưng Lưu Tuyết, thậm chí có người đẩy Lưu Tuyết vào miệng của Đao Phong đường lang.

Hiển nhiên những Đao Phong đường lang này không quá cường đại, chỉ có cấp G3, Lưu Tuyết công kích mấy lần cũng tiêu diệt được, nhưng nàng bảo vệ mọi người khiến người đi theo xung quanh nàng càng ngày càng nhiều.

Những người này còn muốn Lưu Tuyết dẫn bọn họ đến tầng hầm của siêu thị gần đó.

Tần Phong nhìn dáng vẻ này của Lưu Tuyết, cuối cùng đã biết đời trước đối phương chết như thế nào!

“Lưu Tuyết, nghĩ đến phụ thân và mẫu thân của ngươi đi, bọn họ đều là người bình thường, nếu lúc này ngươi ở lại đây thì ai đến chăm sóc bọn họ?” Tần Phong lạnh lùng nói.

Lần này Lưu Tuyết càng do dự hơn, rất hiển nhiên lời nói của Tần Phong mới là suy nghĩ trong lòng nàng.

Sao nàng có thể yên tâm về phụ mẫu.

Nhưng lúc này những người kia lại không muốn để Lưu Tuyết đi.

“Ngươi là cái gì, sao có thể ích kỷ như thế, vì sao muốn Lưu đội trưởng đi!”

“Đúng vậy, hiện tại nguy hiểm như vậy, để Lưu đội trưởng rời đi mới là nguy hiểm đến tính mạng!”

“Bên Lưu Chấn Sơn chắc chắn cũng có tầng hầm, chờ đến khi đám côn trùng này bình ổn lại mới trở về cũng được!”

Những người này ngươi một lời ta một câu.

Tần Phong cười lạnh một tiếng, đá một cái vào chiếc xe bên cạnh phát ra một tiếng ầm vang.

“Tất cả im miệng cho ta!”

Tần Phong lạnh lùng quát lên, nội lực chấn đến mức đám người này đầu váng mắt hoa.

“Muốn mạng thì đừng nói nhảm, chạy theo ta, nhưng ai muốn chỉ huy loạn thì đứng trách súng trong tay ta không nương tay!”

Tần Phong lấy ra súng năng lượng chỉ về phía những người.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, nhưng sau khi thấy huy chương năng lực giả cấp G trước ngực Tần Phong đều tỏ ra khinh thường.

Hiển nhiên, bọn họ cũng không để Tần Phong vào trong mắt.

“Ngươi là ai, cho rằng ngươi có thể bảo vệ chúng ta? Đừng tự cho là đúng!”

“Đúng, chúng ta đang nói chuyện với Lưu đội trưởng, không nói chuyện với ngươi!”

“Lưu đội trưởng, đây là thủ hạ của ngươi? Không phải hắn muốn bỏ lại chúng ta chứ? Đây là ai…”

Dù sao căn cứ Hàn trấn quá nhỏ, một số người nhìn Lưu Tuyết lớn lên thậm chí cảm thấy đến lúc này Lưu Tuyết nên bảo vệ bọn họ, thật ra trong lòng bọn họ cũng sợ hãi, sợ Lưu Tuyết chạy mất nên bây giờ mới vây quanh Lưu Tuyết để kiềm chế đối phương, không cho nàng chạy mất.

Tần Phong lại giận tái mặt, cười lạnh: “Lưu Tuyết, ngươi muốn ở lại hay đi theo ta, ta còn để một kiện trang bị phù văn nghịch luyện ở chỗ Lưu thúc, ta còn phải trở về đó, nếu biết vậy vừa rồi ta sẽ không thuận tay cứu ngươi, nếu ngươi cảm thấy ở lại đây có thể bảo vệ những người này, vậy ngươi ở lại đây đi, về phần bên Lưu thúc, ta sẽ báo tang cho ngươi!”

Trong lòng Lưu Tuyết giật mình.

Thật ra cho đến bây giờ Lưu Tuyết cũng biết thực lực của Tần Phong mạnh đến mức nào, nếu chỉ có mình dẫn theo nhiều người như vậy, có thể chạy trốn hay không cũng chưa biết được, chỉ có thể đi theo Tần Phong mới có một con đường sống.

Nghĩ đến đây, Lưu Tuyết không do dự nữa, vội vàng nói: “Tần Phong, ta nghe ngươi, nếu mọi người muốn giữ mạng thì đi cùng chúng ta, nhà ta cũng không xa chỉ cách ba con đường, các ngươi đừng sợ!”

“Điều này…”

Những người này lập tức nóng nảy.

Nhưng lúc này mặt đất đột nhiên chấn động, sau đó ở một bên góc đường khác xuất hiện một con ốc sên to lớn.

Con ốc sên này cao bốn, năm mét, gần như đạt đến độ cao tòa nhà hai tầng, hơn nữa phía trước vỏ ốc sên lại xuất hiện hai cái đầu, lắc lư liên tục vô cùng nhanh chóng, có thể trực tiếp cuốn người vào trong bụng.

Dù những người ở đây chưa từng đến học viện cao đẳng, lúc ở học viện trung đẳng cũng được học Dị thú đồ giám!

“Thiết bối oa ngưu!”

“Hai đầu, thú tướng!!!”

Trong chốc lát, tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi.

Mặc kệ là ai cũng biết thú tướng là sự tồn tại có thể lấy một địch mười, cho dù Lưu Tuyết lợi hại hơn nữa cũng không ngăn cản nổi con Thiết bối oa ngưu hai đầu này.

“Mau trốn, chạy mau!”

Mọi người điên cuồng chạy về phía trước, nhưng còn Thiết bối oa ngưu hai đầu sau lưng càng nhanh hơn.

Dưới chân nó gần như hình thành sóng nước, khiến nó như đạp sóng mà đến.

Tốc độ như vậy, không phải hai chân của những người kia có thể chạy qua được.

Huống chi mọi người còn phải né tránh xe cộ, nhưng ốc sên mạnh mẽ đâm tới có thể đụng đổ tất cả trở ngại trước mặt.

Lúc này nam nhân bị thương ở chân trước đó cũng liều mạng chạy trốn, nhưng hắn ta vừa nhảy hai cái đã bị xe hơi do Thiết bối oa ngưu hai đầu đụng đổ ép ngã.

Đầu của Thiết bối oa ngưu hai đầu vươn ra ba mét, rẽ ngoặt một cái há to miệng rộng, vèo một cái nuốt nam nhân kia vào trong bụng.

Bình luận

Để lại một bình luận