Thủ bị quân phòng thủ và đội tuần tra lần lượt xuất hiện, không chỉ như thế còn có một bóng người cuồng bạo, gần như là tức giận xuất hiện.
Cường giả của Hàn trấn, trấn trưởng Thạch Thiên Hải.
“Là ai, rốt cuộc là ai làm!!!”
Thạch Thiên Hải thật sự không thể tin được, đây chính là trang bị ổn định không gian đó!
Căn bản đặt chân của một thôn trấn.
Nhưng hắn ta cũng không gầm thét được bao lâu, ngay sau đó vị trí ban đầu của trang bị ổn định không gian đột nhiên xuất hiện vết nứt.
Khe nứt này gần như là cắt qua chân trời, từ không trung cách trăm mét rơi thẳng xuống đất, rộng tròn mười mét.
【 Tích tích tích tích… 】
Gần như không cần nhìn, bộ đàm của Tần Phong đã run lên dữ dội.
Thậm chí toàn bộ Hàn trấn đều nhận được tin tức.
Ngay sau đó, đã có rất nhiều sinh vật lao ra, Tần Phong cách khá gần nhìn đến đây cũng thay đổi sắc mặt.
Dù là đời trước được chứng kiến, hiện tại vẫn cảm thấy hình ảnh này khiến người ta rất sợ hãi.
Thứ đi ra trước nhất, lại có tốc độ di chuyển nhanh nhất là Thị Huyết giáp trùng, đây là trùng thú cấp F.
Thậm chị là đến cấp F5, không chỉ như thế số lượng của chúng nó còn thành đàn!
Một con đã khó đối phó, dù sao cũng là trùng thú phi hành, huống chi là một đám.
Những năng lực giả cấp F dọc theo quảng trường trung ương bị công kích trước tiên.
“Khai hỏa, hỏa lực áp chế! Đừng để bọn chúng xông lại, nhanh lùi lại!”
Trong đám đông hô to.
Một Thương giới giả nhanh chóng bị đuổi kịp, điên cuồng bắn phá súng tiểu liên trong tay.
Thế nhưng cũng không có cách nào, tốc độ của đám Thị Huyết giáp trùng này thật sự quá nhanh, giết chết một con chẳng mấy chốc lại thêm một con.
Chẳng mấy chốc Thương giới giả này bị một con Thị Huyết giáp trùng đụng ngã xuống đất, ngay sau đó ba con Thị Huyết giáp trùng đã đè đối phương xuống, một cái ống dẫn dài đến cả mét duỗi ra từ trong miệng Thị Huyết giáp trùng, phốc phốc một cái cắm vào trong người Thương giới giả.
“A!!!!”
Thương giới giả này hét thảm nhưng máu tươi trong thân thể nhanh chóng bị hấp thu, trong chớp mắt đã không còn sức lực giãy giụa.
Cảnh tượng này đang xảy ra ở khắp mọi nơi.
Ánh mắt Tần Phong nhìn qua xung quanh, đã thấy bóng dáng Lưu Tuyết.
Không ngăn cản được trùng tộc xâm lấn Hàn trấn, tất nhiên Tần Phong muốn giúp đỡ Lưu Tuyết xông ra khỏi vòng vây.
Lúc này Lưu Tuyết cũng vừa đánh vừa lui, nhưng có hai con Thị Huyết giáp trùng đang đuổi theo đánh nàng, không ngừng quấn lấy, vì không bị thương nên Lưu Tuyết cũng không dám được ăn cả ngã về không chạy trốn.
Ngay lúc này, một quả cầu lửa to lớn gào thét đến từ bên cạnh, chính giữa là Thị Huyết giáp trùng.
“Oanh!”
Thị Huyết giáp trùng lập tức bị đụng bay ra ngoài, một đám lửa tuôn ra, hoàn toàn ngã trên mặt đất không động đậy.
Lưu Tuyết ngạc nhiên nhìn về phía ngọn lửa bắn ra, dù sao rõ ràng ngọn lửa kia là có người giúp nàng.
Nhưng Lưu Tuyết hoàn toàn không ngờ nàng lại thấy Tần Phong.
Tần Phong lao mấy bước đến, vung Thanh Vương đao trong tay về phía một Thị Huyết giáp trùng khác.
“Hỏa diễm đao mang!”
Phù văn hỏa diễm bao phủ Thanh Vương đao lập tức tăng lên lưỡi đao tròn một mét, thoạt nhìn lớn hơn gấp đôi, đao mang liếm lên người Thị Huyết giáp trùng lập tức cắt đối phương thành hai nửa!
Vết thương không có bất kỳ máu tươi gì chảy ra, ngược lại có một mùi thịt bay ra.
“Cảm ơn!” Lưu Tuyết vội vàng nói.
“Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, nhanh trở về đi, thoạt nhìn tình huống không tốt lắm!” Tần Phong vội vàng nói.
“Được!”
Lưu Tuyết cũng đột nhiên gật đầu, lúc này chẳng những trong trấn xuất hiện khe nứt to lớn, toàn bộ trong trấn đều xuất hiện vết nứt có to có nhỏ, tất nhiên Lưu Tuyết cũng lòng nóng như lửa đốt.
Ai biết bây giờ trong nhà thế nào.
Tần Phong và Lưu Tuyết lên đường trở về, trong lúc đó Lưu Tuyết còn giật mình nhìn Bạch Ly, vốn tưởng Bạch Ly chỉ là người bình thường mà thôi nhưng tốc độ của đối phương lại không chậm hơn mình, thoạt nhìn còn thoải mái thích ý, không hề bối rối chút nào.
Hiện tại, cho dù là trấn trưởng Thạch Thiên Hải cũng chạy không thấy bóng dáng tăm hơi.
Chỉ là vết nứt xuất hiện khiến xung quanh đều hỗn loạn điên cuồng, đám người chạy trốn, xe chen chúc trên đường, tai nạn xe cộ nhanh chóng phong tỏa con đường, không ai ra được.
“A!”
Một người hét thảm, trên chân bị một con Hắc thiết trùng cắn.
“Cứu ta, cầu xin các ngươi, mau cứu ta!”
Hắn ta vội vàng xin giúp đỡ từ xung quanh, sau khi thấy Tần Phong và Lưu Tuyết lập tức kêu to.
“Lưu đội trưởng, Lưu đội trưởng cứu ta!”
Là đội trưởng của một chi nhánh đội tuần tra Hàn trấn, một nữ hài tử thực lực cường đại, tuổi trẻ xinh đẹp, người cả trấn đều nhận ra nàng.
Lưu Tuyết lập tức do dự nhưng cuối cùng vẫn dừng bước, móc ra súng năng lượng, bắn một súng vào bên trân của nam tử này.
Hắc thiết trùng thả lỏng giác hút, nam tử kia được giải thoát, chân gần như bị cắn rơi, trong chốc lát vô cùng tuyệt vọng.
Nhưng hắn ta nhìn Lưu Tuyết vẫn có hy vọng, vội vàng nắm lấy gót chân Lưu Tuyết.
“Lưu đội trưởng, ngươi không thể bỏ ta lại, nơi này quá nguy hiểm không chạy ra được, chúng ta đến kiến trúc phòng ngự chờ cứu viện đi!”
Bởi vì vết nứt xâm lấn bất cứ lúc nào, lòng đất của mỗi một tòa thành thị đều có tầng hầm phòng hộ an toàn, bãi đỗ xe kín, tầng hầm phòng địch cỡ lớn, đủ để những người này tạm thời tránh né một thời gian.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.