Skip to main content

Chương 52: Xem Yêu Ma Ăn Lũ Súc Sinh (1)

1:06 sáng – 26/03/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Editor: Kingofbattle

“Tối qua thành chủ cho đô đầu lén nấp trong viện, nhưng sáng nay phát hiện đô đầu đã chết tại chỗ ẩn núp, không hề có chút dấu vết đánh nhau nào.”

“Cha ta phỏng đoán có thể là do xuất hiện loại yêu ma không có máu thịt .”

Ánh mắt Vệ Phàm trầm xuống, hắn đã giết không ít yêu ma, nhưng chưa từng gặp loại yêu ma không có máu thịt.

Nghe nói loại yêu ma này cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối không được để chúng chạm vào cơ thể, nếu không dù tu vi có cao đến đâu cũng không thể phát huy được chút nào.

“Hiện tại đô đầu đã chết, rất có thể bọn họ sẽ tìm ngươi, ngươi tuyệt đối đừng đi, trong phủ thành chủ không có ai tốt, chết sạch đi thì càng hay, tốt nhất là thành chủ cũng chết, như vậy sẽ đổi một thành chủ mới.”

“Đến lúc thành chủ chết, tự nhiên Trấn Ma Ty sẽ có cao thủ đến xử lý việc này.”

Đây mới là mục đích Hồ Tình nói với Vệ Phàm những điều này.

Vệ Phàm khẽ gật đầu, hắn chẳng muốn xen vào chuyện này, nếu là dân thường chết, hoặc xảy ra trong khu vực hắn quản lý, hắn chắc chắn sẽ không từ chối.

Nhưng chết là người trong phủ thành chủ, vậy thì có liên quan gì đến hắn?

Hắn lập được bao nhiêu công lao, thành chủ Vân Thành lẽ nào lại không biết, nhưng từ đầu đến cuối, thành chủ chưa từng cho hắn chút lợi lộc nào.

Ngay cả chức bộ đầu này cũng là do La Văn giúp hắn đòi, thành chủ sống hay chết, hắn cóc cần quan tâm.

Dù bản thân hắn có hứng thú với yêu ma trong thành chủ phủ, nhưng hoàn toàn có thể đợi cho đến khi toàn bộ người trong thành chủ phủ chết sạch rồi mới ra tay.

Ngay cả Hồ Tình cũng mong thành chủ vô dụng này chết sớm, huống chi là Vệ Phàm, hắn chẳng phải người có tấm lòng bao dung.

“Vệ bộ đầu, trưởng ban bảo ngươi không tuần tra nữa, mau quay về, nói có công vụ gấp.”

Hồ Tình đoán đúng thật, hai người vừa đi được một lúc đã có sai nha đến gọi Vệ Phàm về nha môn.

Tại nha môn, Vệ Phàm gặp sứ giả của thành chủ phủ, yêu cầu hắn ngay lập tức gác mọi công việc để điều tra một vụ án.

“Không rảnh!”

Vệ Phàm nhấp một ngụm trà, lạnh lùng đáp lại vị quan truyền lệnh hai chữ.

“Thành chủ ra lệnh, ngươi dám không tuân, chẳng lẽ muốn bị cách chức điều tra?”

Nghe thấy lời của Vệ Phàm, quan truyền lệnh giận dữ.

Đây là chuyện khẩn cấp mười phần, một đô đầu đã chết, những đô đầu khác không dám nhận nhiệm vụ, nên tất cả nhất trí đề cử Vệ Phàm.

Nếu hắn không đưa được Vệ Phàm đến thành chủ phủ, người bị cách chức sẽ là hắn.

Phủ thành chủ đã có nhiều người chết, nếu còn chết thêm nữa, ai biết có đến lượt thành chủ hay không, một tên bộ đầu nho nhỏ, lại dám không nghe lệnh thành chủ, đúng là ngạo mạn đến cực điểm.

Vệ Phàm vẫn mặt không biểu cảm: “Vậy thì thành chủ cần phải nhanh chóng hành động rồi, điển lại của chúng ta ra lệnh cho ta trong bảy ngày phải san bằng Hắc Phong Trại, nếu không ta cũng sẽ bị cách chức điều tra, thành chủ và điển lại có thể so tài một chút, xem người nào sẽ cách chức ta trước.”

“Tên Nguỵ Khánh Nguyên này làm cái g·ì vậy?”

Nghe xong câu này, quan truyền lệnh ngẩn người.

San bằng Hắc Phong Trại gần như là không thể, người ta đã chuẩn bị tinh thần bị cách chức, còn sợ ngươi lấy việc cách chức ra đe dọa sao?

“Vệ bộ đầu, chờ đó, Nguỵ Khánh Nguyên đây là công khai tư thù, ta lập tức vào bẩm báo với thành chủ.”

Quan truyền lệnh này rõ ràng cũng biết mâu thuẫn giữa Vệ Phàm và Nguỵ Khánh Nguyên, lập tức vội vàng rời đi.

“Ngươi đây là muốn đắc tội cả với thành chủ à!”

La Văn than thở, nhìn thái độ của Vệ Phàm, dù cho thành chủ có giải quyết chuyện Nguỵ Khánh Nguyên bắt họ san bằng Hắc Phong Trại, Vệ Phàm cũng không định giúp thành chủ phủ.

Vệ Phàm gật đầu: “Lúc ta lập công thì hắn không thèm để mắt, chỉ thưởng 5 lượng bạc cho qua chuyện, bây giờ có việc thì lại nhớ đến ta, hắn đang mơ à?”

“Cùng lắm ta cởi bỏ chức quan, hắn làm đếch gì được ta?”

Vệ Phàm hoàn toàn không có hứng thú gì với việc cứu giúp cả nhà thành chủ.

Một lúc sau, quan truyền lệnh quay lại.

Lần này không chỉ có hắn, mà ngay cả Nguỵ Khánh Nguyên cũng đi cùng.

“Vệ bộ đầu, tin tốt, tin tốt đây!”

Chưa bước vào phòng, truyền lệnh quan đã lớn tiếng kêu lên: “Không, giờ phải gọi là Vệ đô đầu mới đúng.”

“Bộ đầu Vệ Phàm nghe lệnh”

“Bộ đầu Vệ Phàm gần đây liên tiếp chém giết yêu ma, lập công lớn lao, thành chủ quyết định đề bạt Vệ Phàm làm đô đầu nội thành, ngay lập tức nhậm chức.”

“Vệ đô đầu, mau cùng ta nhậm chức đi thôi.”

La Văn sửng sốt kinh ngạc.

Vệ Phàm trước đó rõ ràng đã từ chối, chính là cố ý đắc tội thành chủ, vậy mà thành chủ không những không dám cách chức hắn, lại còn thăng hắn từ bộ đầu lên đô đầu.

Hơn nữa, lại là vị t·r·í đô đầu nội thành, ngang hàng với Nguỵ Khánh Nguyên.

Nếu đổi lại là hắn, chắc chắn đã quỳ xuống cảm tạ thành chủ, nhưng khi hắn nhìn thấy Vệ Phàm thì thấy tên này chẳng có chút phản ứng nào.

Vệ Phàm vẫn điềm nhiên nói một câu hờ hững: “Không rảnh, ta c·ò·n đang bận nghiên cứu cách đánh hạ Hắc Phong Trại, mấy chuyện khác để ta san bằng Hắc Phong Trại xong rồi tính.”

Sắc mặt truyền lệnh quan tối sầm lại, rất muốn nổi giận.

Nhưng trước khi đến, thành chủ đã dặn dò, không được chọc giận Vệ Phàm, phải hết sức nịnh bợ hắn.

Hiện giờ có một yêu ma chưa rõ xuất hiện, Vệ Phàm là hy vọng duy nhất để giết yêu ma, không thể đắc tội.

Mặc dù thành chủ đã cầu viện Tô Thành, nhưng chỉ riêng việc truyền tin cũng không phải là chuyện trong một hai ngày.

Bình luận

Để lại một bình luận