Skip to main content

Chương 51: Chuyện Lạ Nội Thành

1:05 sáng – 26/03/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

Editor: Kingofbattle

Sáng sớm, Vệ Phàm đã ra k·h·ỏ·i cửa.

Với thân phận hiện tại là bộ đầu, thực ra hắn không cần đến nha môn điểm danh đúng giờ, nhưng nhiều năm làm việc theo chế độ 996 đã khiến hắn quen với việc đến đúng giờ.

(996: có nghĩa là làm việc vào 9 giờ sáng tới 9 giờ tối từ thứ 2 đến thứ bảy)

“Cho một tô mì Dương Xuân, thêm hai quả trứng gà!”

Hôm nay hắn không ăn bánh bao thịt lớn nữa, thứ gì ngon ăn nhiều quá cũng sẽ ngán.

“Vệ đại nhân ghé thăm, thật đúng là rồng đến nhà tôm, mời đại nhân ngồi, đồ ăn sẽ có ngay.”

Người bán hàng quen mặt Vệ Phàm.

Con đường mà hắn thường xuyên “đi làm”, số người không nhận ra hắn đã ít dần.

Sau khi ăn xong, người bán không lấy tiền, nhưng Vệ Phàm vẫn kiên quyết trả.

“Không nghỉ ngơi thêm vài ngày?”

Bước vào nha môn, hắn liền nhìn thấy Chu Thất vừa trở lại, sau khi bị Ngạc Thần bang đánh hội đồng, Vệ Phàm đã cho hắn nghỉ vài ngày dưỡng thương.

“Vết thương ngoài da thôi, đã lành gần hết rồi!”

“Vậy lát nữa cùng ta đi tuần tra!”

Vệ Phàm gật đầu, rất nhanh đã đến chỗ làm việc của La Văn, tìm một chiếc ghế và ngồi xuống: “Thanh yêu đao của ta hỏng rồi, đổi cho ta cái mới.”

La Văn gật đầu, vẻ mặt đầy lo âu.

“Sao thế? Tâm trạng không tốt, Nguỵ Khánh Nguyên gây khó dễ cho ngươi à?” Vệ Phàm nhướn mày hỏi.

Không hỏi thì thôi, vừa hỏi La Văn càng thêm lo lắng: “Chẳng phải tại ngươi sao, ta mang xác Hoàng Đại Tiên đến để đòi phần thưởng cho ngươi, kết quả không được phần thưởng gì mà chỉ nhận được thứ này, ngươi tự xem đi.”

Nói rồi, hắn ném qua một tờ công văn.

Vệ Phàm mở công văn, đọc nhỏ: “Lệnh cho trưởng ban khu đông La Văn, phối hợp với bộ đầu Vệ Phàm trong vòng bảy ngày phải tiêu diệt Hắc Phong Trại, quá hạn sẽ bị bãi chức điều tra.”

“Chỉ vì chuyện này mà lo lắng sao? Đây là chiêu trò của Nguỵ Khánh Nguyên à?”

La Văn trợn mắt: “Chẳng lẽ không đáng lo sao? Hắc Phong Trại đã đóng quân ở Vân Thành nhiều năm, bọn cướp trong trại đông đảo, ngay cả yêu ma cũng không dám động đến bọn chúng.”

“Ba năm trước, Vân Thành đã điều động hơn ngàn quân, cùng vài đô đầu Ích Huyệt Cảnh d·ẫ·n đội, cũng không thể hạ được Hắc Phong Trại, còn thiệt hại nặng nề.”

“Hiện giờ, nha môn khu đông của chúng ta chỉ có khoảng bảy tám chục người, làm sao hạ được Hắc Phong Trại?”

“Nguỵ Khánh Nguyên đúng là vô liêm sỉ, việc mà quân đội cũng không làm nổi, lại giao cho đám sai nha chúng ta làm.”

La Văn thở dài, diệt cướp vốn là công việc của sai nha, nhưng còn phải tùy vào quy mô.

Bọn họ chỉ có bảy tám chục người, không đủ để nhét kẽ răng cho Hắc Phong Trại, chưa kể lúc hành động không thể mang hết tất cả mọi người đi, rất rõ ràng, Nguỵ Khánh Nguyên dùng việc công báo thù riêng, đưa ra một nhiệm vụ không thể hoàn thành để rồi cách chức bọn họ.

Vệ Phàm dĩ nhiên cũng biết tình hình của Hắc Phong Trại, nhưng hắn không có phản ứng gì, chỉ cần Nguỵ Khánh Nguyên tuân theo quy tắc, hắn sẽ tiếp nhận, sau khi diệt được Hắc Phong Trại, hắn sẽ đi đòi công lao từ Nguỵ Khánh Nguyên.

Đến lúc đó, nếu không đưa ra được thứ gì tương xứng, hắn sẽ tính sổ với Nguỵ Khánh Nguyên: “Đây vốn là nhiệm vụ của chúng ta, chuyện này ta đã biết rồi, dạo này ngươi thu thập thêm tài liệu về Hắc Phong Trại cho ta.”

Thấy Vệ Phàm không có phản ứng gì nhiều, La Văn cũng có chút tự tin: “Ngươi có chắc chắn không? Nếu có thì tốt, ta sẽ thu thập thêm thông tin về Hắc Phong Trại cho ngươi.”

“Tên kia nói, nếu diệt được Hắc Phong Trại, phần thưởng giết chết Hoàng Đại Tiên cũng sẽ đưa ra, nếu thất bại, ta và ngươi cùng thu dọn đồ đạc về nhà.”

“Giết Hoàng Đại Tiên, cộng thêm diệt Hắc Phong Trại, đến lúc đó ta xem hắn lấy gì để thưởng, có khi ngay cả chức điển lại hắn cũng phải nhường.”

La Văn cũng bắt đầu hiểu ra, Vệ Phàm mang xác Hoàng Đại Tiên về, để hắn đến gặp Nguỵ Khánh Nguyên đòi công lao, chính là cố tình gây rắc rối cho Nguỵ Khánh Nguyên.

Người khác có thể không hiểu, nhưng La Văn thì hiểu rõ Vệ Phàm, tên này đối với kẻ thù, hận không thể diệt cả nhà.

Có mâu thuẫn với Nguỵ Khánh Nguyên mà không tìm cách giết hắn mới lạ.

“Ngươi cứ thu thập tài liệu đi, ta đi tuần tra đây!”

Lấy thanh yêu đao mới từ kho, Vệ Phàm cùng Hồ Tình đi tuần tra.

“Ta nói cho ngươi nghe chuyện này, hôm qua nội thành xảy ra chuyện lớn.”

Chuyện lớn?

Vệ Phàm nhìn Hồ Tình: “Xuất hiện yêu ma à?”

Chỉ có yêu ma xuất hiện mới có thể gọi là chuyện lớn.

Hồ Tình gật đầu: “Chuyện này do cha ta lén kể lại, ông ấy nói nếu dạo này có lệnh điều vào nội thành, đánh chết cũng đừng đi.”

Nói đến đây, giọng Hồ Tình nhỏ lại: “Nói cho ngươi nghe tin tức chưa truyền ra ngoài, tối q·u·a tứ đại đô đầu đã chết một người, thậm chí còn chưa biết yêu ma trông như thế nào.”

“Chết như thế nào?”

Vệ Phàm có chút động lòng, bốn đại đô đầu của Vân Thành, kém nhất là Tống Kính Tùng, chỉ mới chân khí tầng chín.

Còn ba người còn lại đều đã làm đô đầu nhiều năm, sớm đã là cao thủ Ích Huyệt Cảnh, cao thủ như vậy mà chết, chẳng lẽ là do yêu ma trả thù vì hắn đã giết Hoàng Đại Tiên?

Cũng không đúng, nếu trả thù thì không thể giết người khác mà bỏ qua hắn.

“Cũng không rõ chết như thế nào, nghe nói lúc đầu là người trong phủ thành chủ chết, thành chủ phái đô đầu đi điều tra nhưng không ra kết quả, phủ thành chủ vẫn tiếp tục có người chết.”

Bình luận

Để lại một bình luận