Đột nhiên có một con yêu ma hô lên, tiếng cười nói trong thung lũng lập tức biến mất.
Ngay sau đó là những tiếng hô loạn xạ, có người hô gọi lão tổ tông, có người kêu chưa từng thấy người của Trấn Ma Ty, có kẻ thì khen ngợi Hùng Nghiễm Năng và mấy tên yêu ma, có người lại chạy về phía bọn Hùng Nghiễm Năng.
“Đại ca Hùng Nghiễm Năng, huynh vất vả rồi, để đệ vác giúp một chút, đệ chưa từng thấy người của Trấn Ma Ty trông thế nào.”
nhơ, Ban tyhấ tấr hắn n.ờưig ,gì ,àhPm càng thật không hấn tás hề đã àyn thần ợs nớl àPhm sợ của ắnh ầđu Vệ dạo giờ Vệ ãg nỗi
kim nlớ sắc iôđ lông ệV ngùH gùhnt anhn to gtiế giống yêu th,pé hànT.h htể bnê ngoài từng tay ưhn hgùn mà olã àmPh ciếhc có so pgấ với ệmnig ,ướnc như to răng ộ,nrg Vân nọhn, những iác ơc chán Yêu
nhgù chạy, ọngn từ núi óc ma ảgnuQ ưdiớ ớưcb của nọB một cự hn.ỏ hgônk lgn,ũ năgN iởb con ộgnđ vì ùnHg usâ lúc một ưhn r,a nôtgr yêu rưntớg hngut tnogr này angh
aưđ là nVâ ãđ uyê uyê ủac Vệ nùhg nùgH thách hhànT ắHn olã ấđu ếđn .hmPà níhhc ilờ với ênt
chưa ma aóh chí đgná iuềhn Hồng ưD scắ một cúl, á,đ nghnư ảc vyậ ậtmh Trên àv ,ico con yêu dù iNgh ốs tểh nhúgc lớn đều sợ, .hìhn gùcn niuhề là mặt iah ấcp tgản hưn pầnh phtấ, tngừ ma dù thật tyấh Phượng Lý yêu lưnợg khó ưach rất
ệV nrằg nạV iệtn gkhnô ấly nnhì Pmàh ệV thể Ngmễih P.mhà tay hgônk đón ùgnH Năng, Hùng nói viu chạy tmắ clếi ẻv ến,đ Hưng từ
hmP,ẩ Lục thtị Chân ảhnC [Hùng người Y:uê ăn luyện] tu
sao thần ãđ vậy. đnoạ không hcỉ vác ,cả đi cả ầđu grTno tê ad Nngă Nghiễm tấhy này nắh ảkhnoh sát d,iạ ốstu như Hùng cảm hkcắ gờnưđ àid óđ, mình hcníh
“...tốt Vệ ôhngk .“.ệ.V htì .ngà.i. ,iga sao
uêy nùhg tếig cho Phàm nật mắt àPmh ú.st ợs ở chết lại hnngư mà ùd ảmgi ựs agmn àhhnT ãlo Vệ mđá Vân Mặc hôngk ệV hãi yhất ma ềh yêu, gkhnô
Vạn hcối,u Hgnù Sắc ưnh chảy. irtô lá ờli utà ặtm óni Hưng nkhgô naxh
đất như xuống cạnh uaq lướt nờgưi bàng Vệ và tặm ênb iHa đại chmi hàPm. ápđ
etro Nưnhg rgnto trên ủlng úhc ý ồli gđna thu như ưgn,l Hgnù là nờdgư lưng hút ểirtn lại gì rổ giống tấnh hnư htáp cục ệV của ựs ó.đ ứth bóng bên thịt lẳng usa hia hia êuY, uqả nlê Phàm tứh
ặpg cũng nhưng Vệ am yêu hnắ ngữhn sợ ừVa nVâ Phàm, hắn mcặ ùd ừt ,cthế ahưc tgnor riồ àhnT.h nốum ừgtn là trốn hcyạ một
lão còn hắn!” ngtô đánh i:hunề nđgồ táo nhơ hai ùgnH vậ,y bọn â,yđ “Đúng óc nạV ynà của nthỉ g,ì ta tổ sợ ở cúhgn đang úC ữig gHưn hnơ ữan ếinhk Pmàh làm ệV ta
con một hnátr khí tốhi tỏa ưđờng hKi theo ma khắp iơ,n x.a hùng xấtu lập cự khiếp nhủkg cnhắ hiô mùi trên lan kèm êyu stá gnnồ đứng ứct nặc ệhn,i gnữhn
nhgkô ghcẳn lên, ộtm màPh anử tảng .nắh đã đá nhìn, ộMt thẳng ưicờ chỉ tyhấ Vệ angđ àlnh yuaq gmhNiễ Hgnù lớn, ilạ anử dâng nbọ vội rêtn ănNg gnđứ nhìn hnli cảm
àlm bà ổt đây àl ôn,gt n,ó ứvt ạiđ lão gnùH ádm Hngư aủc ợcdư vậ,y iơgưn gnùH gì nổi Vạn no“C ihgNễm ơưngi ngăN gni:ậ “?đi lại
nhắ về énm hnìn đậy ệV cếh mở yhất chằm àmhP urn như ểđ ryẩ ụtc ípha ợs giễu ủac ạVn vãi Hưng sắp định ì,hmn mắt bỗng lớn ar. Hùng hai điá, hec ãhi ếpti mchằ sự agnĐ ịb
aM àyn đây, thìnr :ặtm lpậ nhàth iđạ‘ khó hoàn ikh ’ưcdợ Ty dụ hip tộl để rnTấ iNhg ón đến quá n“Co ùHng đang ón ếk ,gùhn aóh nPợhưg ýL nghiêm nẩhcu trách cần Yêu thành bị xác.”
tmộ nhận “Vệ… nắh ,ciá ỉCh ệV ?ig“a ìnhn đã ar mhPà: Vệ
ở hmPà ?hnàhT Vệ nVâ
lớn guấ cái. con yêu ướcb Vạn Hưgn tMộ gùnH ỗv ovà uầđ ot it,ớ một
nơgưi ácc vào Vệ ngHư đcượ ở ệV àThh,n nhau lập “Hắn nạV ăgrn sao bắt là à,mhP là Vnâ Hùng nắ!h“ cập: àm va àPhm àml
ctụ nơi mình ùd i,đ đã đnịh ảgi màhP đ,á sao không Vệ rồi. voà giả ốnv vờ, bị ốunm đầu tục đpậ đến nùHg ưngnh tiếp tiếp hắn ờv ,aữn gHnư ũngc mén ênn ôhkng nạV
ểth 240 được nnhậ cgnô [iGết nó, có ămn lc]ự
ấxtu iơưgn c,hết ádm tha ạli “Hùng trước cướtr mạng ta Vạn lần ngươi, ặmt lần gưn,H hiện “a!ữn numố hoc
một ũcng ovà đã iùl ắhn đnế ícnhh gờn qhnua mđá bước gxun i:ạl am Ty kih ớrcưt Hùng hgNe uêy Ph,àm sao.” icá ệV Ma lnoạ, tên hntầ định ợs ạli gNmhiễ nếđ mcứ Tấnr chạy tán này, gyna ồir ảc là ôghK“n nNăg
cả htcự đến nhkôg nạV việc ahy Hgưn guấ nHùg man ươing, ·b·ế·i·.·t“ uyê tức sự Lũ“ các có Nghiễm bị mê nhđá ámđ Nnă:g ậgin bới cũng bọn Con nùgH ôhnkg vừa hiửc gốnc ọh
mà aọd tộm lũ này.” vậy đã ngươi mê là ắnH ag,n vnẫ ịb ìht áhtn các osa àlm Vệ thần coh hPàm ghưnơ thế êm cáC“ ươign cứ?h gđún sợ man,
mức gnđa nm,hì ayt tás tyấh êtnr nHưg hmPà ì·n··Nh đến ýtsu run nạV đất. ryẩ phách, sợ uxống ằnm Vệ Hùng nầth àmPh hồn Vệ rơi náđh énm
,ớnl áđ ba ahíp yêu ảC đứng dưới. ma tnrê gxốun đám nhìn tảng ngờiư
đưa ộtm Nnăg hyutệ ì.mnh là ngốc, nật àPmh hntầ Đám sát ủac Quảng ádm voà Vệ àos lũ ùngH
gnkôh ệV cả gì. Phàm bọn ồđng cẳnhg cnũg hề nôgKh ,oas àm hnấ ngay nhắ ỉhc của
âđy àl ôhkgn noc tổ núgđ nụ,gd ìht ưđờgn lão ngtô ct,hế chứ, ânV có có ưig“Nơ nũcg pảhi Phàm ở hnắ chỉ àl ệV một Thành!” đồ đây, vô aos
đã nạV vừa lại. lại lyấ trở mảđ ưHgn can bị sợ chút ìht iớm ọad Hùng
ưnh õv innhê hânn họ. ựt ma, cợ”dư ạiđ“ ọbn chính với những ốiĐ yêu àl
lên, tiếng ma ,ilờ anvg Dư ngồH hnpu nưgợc ưhợngP ar nghe bỗng đgna onc ihgN và vác ythấ bay hia máu nói hai Vaừ ax. yêu ứdt ýL nổ
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.