Cách Hàn Đô Tân Trịnh chưa đến năm mươi dặm!
Có một tòa tiểu thành thuộc Hàn.
Bên trong tòa thành, lác đác vài ngàn Hàn quân đang giương cung bạt tiễn, liều mạng ngăn trở binh phong của Tần quân.
Nhưng khi mà nhuệ sĩ của Tần quân đã áp sát chân thành, theo một kích của xung thành chùy.
Rầm!
Cổng thành bị phá tan tành.
Trần Đào rút trường kiếm ra, quát lớn một tiếng, chỉ thẳng vào tòa tiểu thành: “Toàn quân nghe lệnh, tiến công!”
Ngay lập tức.
Vạn chúng nhuệ sĩ dưới trướng hắn ồ ạt xông về phía tòa thành.
Một tòa tiểu thành như vậy, đối với Tần quân mà nói, vốn dĩ không thể tạo ra được bao nhiêu trở ngại, khi mà Tần quân đã tràn vào trong thành, thì chiến cuộc của tòa tiểu thành này đã sớm ngã ngũ.
Hàn quân trong thành hoảng sợ tháo chạy, Tần quân thừa thắng truy kích.
Triệu Phong đương nhiên cũng dự phần trong đó.
“Giết!”
Triệu Phong hô lớn, tay nắm chặt Long Tuyền kiếm, thần binh gia trì, lại thêm thuộc tính bản thân hắn vốn đã là vô địch, huống hồ đối phương chỉ là một đám tàn quân.
“Đánh chết Hàn binh, thu hoạch 5 điểm lực lượng.”
“Đánh chết Hàn binh, thu hoạch 5 điểm tốc độ.”
“Đánh chết Hàn binh, thu hoạch 5 điểm thọ nguyên.”
“Đánh chết Hàn binh…”
Theo bước chân Triệu Phong tràn vào trong thành, hắn vừa đồ sát tứ phương, vừa điên cuồng thu nhặt thuộc tính trong quá trình chém giết quân địch.
“Theo sát đô úy, giết!”
Chúng quân hầu và nhuệ sĩ sau lưng Triệu Phong gào thét, bám sát Triệu Phong chém giết quân địch, ai nấy đều vô cùng phấn chấn.
Chỉ ngắn ngủi trong một canh giờ!
Trên tường thành của tòa tiểu thành này đã cắm cờ xí của nước Tần, chính thức bị Tần quốc thôn tính.
Trong thành, xác chết của Hàn quân nằm la liệt khắp nơi, số còn sống sót chẳng còn được bao nhiêu.
“Trần tướng quân.”
“Tòa Hàn thành này đã hoàn toàn bị chúng ta chiếm lĩnh.”
Triệu Phong tiến đến trước mặt Trần Đào, ôm quyền bẩm báo.
“Triệu đô úy, lần này ta coi như đã được mở rộng tầm mắt, chứng kiến sự dũng mãnh của ngươi.”
“Cửa thành vừa vỡ, ngươi đã dẫn theo đám nhuệ sĩ dưới trướng liều mạng xông lên, đám Hàn quân kia gần như đều bị đô úy doanh của ngươi giết sạch.”
Một vị đô úy khác cùng thuộc vạn tướng doanh với Triệu Phong ganh tị cười nói.
“Lưu Đô úy quá khen rồi.”
“Những nhuệ sĩ dưới trướng ta luôn trấn thủ hậu phương đều đã buồn bực đến phát điên, hiếm khi có một trận chiến này, bọn hắn tự nhiên dốc toàn lực giết địch.” Triệu Phong cười đáp.
“Được rồi.”
“Binh quý thần tốc.”
“Từ bản đồ mà xem, tòa thành này cách Hàn Đô đã không quá trăm dặm, phải tăng nhanh tốc độ hành quân mới có thể cùng Lý tướng quân hợp quân.”
“Tòa thành này còn cần trấn thủ, chờ đợi hậu cần quân.”
“Các ngươi ai nguyện ý lưu lại thanh lý tòa thành?” Trần Đào nhìn Triệu Phong và Lưu Đô úy nói.
“Mạt tướng nguyện ý suất quân thanh lý tòa thành, chờ đợi hậu cần quân.” Triệu Phong tự nhiên lập tức xin đi giết giặc.
Nói đùa.
Trong thành có mấy ngàn thi thể Hàn quân chờ đợi thanh lý, đây đều là một số lượng lớn điểm thuộc tính.
Triệu Phong chính là muốn thừa dịp cơ hội này đem toàn thuộc tính đề thăng đến hơn bảy trăm điểm, tăng cường thực lực.
“Tốt!”
Trần Đào hài lòng gật đầu: “Lưu Đô úy suất quân đi theo bản tướng tiếp tục tiến quân, Triệu Đô úy tạm thời trấn thủ nơi này, chờ hậu cần quân tới, lập tức tiến quân.”
“Mạt tướng lĩnh mệnh.”
Triệu Phong cùng Lưu Đô úy đồng thời đáp.
Sau đó.
Vạn tướng doanh phân quân, Trần Đào mang theo một đô úy doanh khác vượt qua tòa thành, tiếp tục tiến quân.
Sau khi bọn hắn rời đi.
Triệu Phong lập tức triệu tập năm quân hầu dưới trướng.
“Xin Đô úy phân phó.”
Năm quân hầu khom người hướng Triệu Phong thi lễ.
“Tòa thành này đã định, nhưng còn phải chờ hậu cần quân đến trấn thủ.”
“Chương Hàm.”
“Ngươi dẫn theo nhuệ sĩ dưới trướng thanh lý chiến trường, cứu trị các huynh đệ, chỉ cần còn sống, lập tức đưa đến thương binh doanh cứu chữa, thuận tiện cho mỗi một Hàn quân bổ đao, tránh để sót người sống gây thương tích.” Triệu Phong nói.
“Nặc.” Chương Hàm lập tức lĩnh mệnh.
“Lý Đạo.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Ngươi dẫn nhuệ sĩ dưới trướng đi ra ngoài thành đào hố chôn xác.”
“Ngụy Toàn.”
“Ngươi dẫn theo nhuệ sĩ dưới trướng đem thi thể Hàn quân vận chuyển ra khỏi thành, mau chóng chôn lấp.”
……
Triệu Phong an bài thỏa đáng cho cả năm quân hầu.
Mặc dù là lần đầu tiên chưởng quân, nhưng Triệu Phong không hề hoảng loạn, xử lý đâu ra đấy.
“Đô úy.”
“Chôn cất thi thể chẳng phải là việc của hậu cần quân sao?” Ngụy Toàn có chút khó hiểu hỏi.
“Hậu cần quân xử lý việc hậu cần, quả đúng là như vậy.”
“Nhưng hậu cần quân bị địch nhân giả chết đánh lén giết chết cũng là chuyện thường xảy ra.”
“Việc này, ở các doanh khác ta không quản được, nhưng ở dưới trướng của ta tuyệt đối không thể để tái diễn, sau này Đô úy doanh của ta mỗi khi công phá một nơi, phải chôn cất thi thể xong xuôi rồi mới được phép tiếp tục tiến quân.” Triệu Phong trầm giọng nói.
“Thuộc hạ đã rõ.”
Ngụy Toàn lập tức hiểu ra.
Nghĩ lại lần trước ở Bạo Khâu, địch nhân giả chết, suýt chút nữa đã lấy mạng của hắn, Ngụy Toàn thật sự vẫn còn sợ hãi.
Mà loại tình huống này ở trong hậu cần quân cũng là chuyện thường ngày.
Hậu cần quân không có tinh thần căng thẳng như các nhuệ sĩ chủ chiến, lơ là buông lỏng liền gặp nguy hiểm.
Đương nhiên!
Nguyên nhân này chỉ là một phần, nguyên nhân căn bản vẫn là Triệu Phong muốn lợi dụng lực lượng của khí vận quan ấn để đề thăng thực lực.
Theo năm quân hầu tản ra.
Bắt đầu từng bước thanh lý thi thể trong thành.
Số lượng Hàn quân của tiểu thành này không nhiều, hơn ba ngàn binh lực, trong đó còn có một nửa là nô lệ, thanh lý tự nhiên cũng rất nhanh.
“Một phần mười thuộc tính gia tăng, hy vọng lần này có thể khiến toàn bộ thuộc tính đột phá bảy trăm.” Triệu Phong tràn đầy mong đợi nghĩ.
Gần tối.
“Bẩm Đô úy.”
“Tất cả thi thể trong thành đều đã được chôn cất.” Chương Hàm cung kính bẩm báo.
Theo tiếng nói của Chương Hàm vừa dứt.
“Kết toán bộ khúc nhặt được thuộc tính điểm.”
“Nhặt được lực lượng 56 điểm.”
“Nhặt được tốc độ 48 điểm.”
“Nhặt được thể chất 53 điểm.”
“Nhặt được tinh thần 59 điểm.”
“Nhặt được thọ mệnh 60 ngày.”
“Chúc mừng ký chủ toàn thuộc tính đột phá 700 điểm, khen thưởng một rương bảo vật nhất giai.” Mặt bảng xuất hiện nhắc nhở.
Giây tiếp theo.
Triệu Phong có thể cảm nhận được toàn thân lại lần nữa nghênh đón một loại thăng hoa biến đổi về chất, thực lực lại lần nữa tăng cường.
“Bảng thuộc tính.”
Tuổi: 16
Lực lượng: 1056 (Lực lượng càng mạnh, có thể bộc phát ra lực lượng tương ứng.)
Tốc độ: 712 (Chỉ số càng cao, tốc độ càng nhanh.)
Thể chất: 716 (Thể chất càng mạnh, tốc độ hồi phục vết thương càng nhanh, thể lực dồi dào.)
Tinh thần: 702 (Tinh thần càng mạnh, đầu óc càng minh mẫn, suy nghĩ càng rõ ràng, tinh thần lực có thể phóng ra ngoài, khi tăng trưởng đến một trình độ nhất định có thể cảm ứng được thiên địa linh khí.)
Thọ mệnh: 86 năm cộng 360 ngày
Không gian tùy thân: 7 mét khối
Công pháp tu luyện: Long Tượng Quyết
Võ kỹ: Hàng Long Chưởng, Bạo Liệt Quyền… (Nắm giữ sơ cấp, một quyền đánh ra có thể bộc phát ra lực đạo gấp đôi lực lượng bản thân).
“Toàn bộ thuộc tính đều vượt qua bảy trăm rồi.”
“Đơn độc từng thuộc tính tăng cường nhiều như vậy còn chưa cảm nhận được sự thư thái tột độ, nhưng mỗi một lần toàn bộ thuộc tính đột phá lại giống như được thăng hoa.”
“Lực lượng này, thực lực này.”
“Thiên hạ này, ai có thể chống đỡ được một quyền của ta?”
“Hạng Vũ, còn chưa ra đời sao?”
“Có lẽ hắn có thể lực bạt sơn hà, nhưng đợi hắn sau này ra đời trưởng thành, ta đã trở thành tu luyện giả chân chính rồi.”
Cảm nhận được lực lượng khủng bố tràn ngập khắp cơ thể, Triệu Phong tràn đầy tự tin.
“Hậu cần quân đã đến chưa?” Triệu Phong lấy lại tinh thần, nhìn Chương Hàm hỏi.
“Đã đến rồi.” Chương Hàm gật đầu.
“Truyền lệnh của ta.”
“Bảo hậu cần quân chôn nồi nấu cơm, Đô Úy Doanh nhuệ sĩ nghỉ ngơi một đêm, sáng mai khởi hành tiến quân.” Triệu Phong lập tức nói.
……
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.