“Họa!”
Những người trong quán trà chứng kiến cảnh này đều giật mình kinh hãi.
Điều quan trọng nhất là bọn họ nghe thấy Trần gia, chẳng lẽ là Trần đại thiện nhân danh tiếng lẫy lừng khắp Lương Sơn?
Không khí trong sân trở nên ngưng trọng.
!cBịh
áhckh áđm đi. rời ở y Một ửca ngồi hnâ,n với ắhc định hồ gã nuqá àrt nigag chắp tay
giờ byâ lại Soa ủth? gộnđ
h.oet ổiđu Không ngờ người bị yàn ámđ nvẫ
ohPng ỏ.hi Tùy tiếp liên ra hai Lý đưa uâc
tôun ệvt oàr.t ttấ cổ máu từ cổ tươi y xtuấ trên ,máu ồir ềđu ủca trà nhân n,ìđh cả hắc ộtm hniệ nTrgo
ờli còn cưha ưghNn ,tdứ
hipả bcạ đỡ ignườ ra vì này a?so àm ipgú tay ẳhngC
nnâh cắh htiờ hưn gồnđ gxunố ấTt tấđ. ảc y ầgn ãgn
đại và g?ì“ nầrT cáC“ nhân hệ có tệihn quan gơiưn
lo chuyện ẻK“ mệnh!” aob đồng, đoản ườtgnh hhíct
cùng gin.ườ yTù là u,sa hgnoP Diệp iđ ohte ayt Thiên ,đầu Thanh Ttếuy áhxc ầrnT Thanh tộm ốuic Lý
!ừ“ “Ừ
Tyù htnả tiếng. hnniê lnê Lý Phong
kiếm nhâN ra khiếu aunq,g Hắc ápth đâm nàthh ầrnT oàv thẳng bngụ một mi ủca cnựg dài, ab iếkm tongr Logn ba Thủ ệV hơn iướd aóh hn,pầ tay hĩLn. àv Y tâ,m nahhn ođạ tiếng
ê!T
bị lcự ẫnv ựcth háhkc ngoài. đ,ủ knghô chém ra ớms bay gưnợc bị, ùD đao ãđ ãg kia ghònp áđng hồ tmộ ngiag gnnhư ếitc
ố““!Bp
“Vút!”
uTngr binh…” áB boả ộtm nắh dụ ra, at kih “Sau trnố òcn yrut únchg mtì mình đến âyđ ạĐi ndẫ ,bá
ướcb togrn ấyM đi amư. ignườ
!Ầ“m“
tu ẩmhp năc ngằB nàng, đào ểht vào bát vi ỳk ut.ẩ aủc gônkh bnả trung
gờưin ánh bao, pngậ nihk mtắ trnà hnơ àhn.go ghNữn ũcgn ákch gkhnô là áhk
Bịch!
caủ đủ nmgạ ânng nbọ ngàn cả mua nắh! nợlg,ư tất ưlợgn ăNm để
kẻ Hôm ệV q,au với ghnôk chúng ta nhiên người đtộ t“o.thá .rõ ntà agrnt, Lngo rgTnu gia, cđộ otrgn tay nữ và trốn truy “Thân hcỉ ra hơn bọn Tnầr lềiu sá,t mtăr chết hậpn ảc ệv áB có bảo cngũ tiểu
Vệ lộ cượđ thủ nhẫ.n kiên không tấyh Tnầr Long, iềln Lĩnh vẻ thuiế Hắc Tủh hạ ânhN hạ Y
“p!“ốB
eg!“n“K
Pgnoh ùyT ýL tảnh dậy, đứng nhiên:
ờđi ạmgn r“Tên ngươi!” có iphả ng..n.hư kẻ ta, là ôknhg yấl yàn thể óc
đình như àtr norTg ờt. ĩnth ặlgn
ngoL Tầnr uyệt,h gmnạ iThnê ịb ệipD có ệV ỉhc ãiyg Thanh. iagụ điểm ểht ngotr aty nói, ôkgnh thể uềli
p,tạ ạp,T tạp!
ohákc gkhôn acử nrầT ủac phía nThah àtr ềv quán, Tết.yu áo ở riồ ai ênl nìhm ìhnn iơt cihếc đạno, biết để Nói
đạo êiThn nhắ ,lên Vệ Diệp tay hgpno xách Thanh bế ếkim, ầrnT sau. onLg, irồ utệhy ộmt toeh vỏ điểm
cắH y mcầ tginế. đầu lên nlùg lạnh nhân
ginơư là ai?” “Kẻ truy ccá ást
Thanh run, ẽkh thể hcỉ óc bước theo Tnrầ Tuyết s.au
Bh!ịc
cHắ íuhn lùng mày, hNnâ ạlhn ión: hnLĩ Y cũng Thủ
“Soạt!”
ngồn ỏta hatn đnhì umá àrt ỏhn Mùi nặc nal trong bé.
đnạo sẽ Nếu h.ỏa gơnưh tuyệt này hnắ mạch chết,
Nă“m nhgôk ãđ gnnà là lượng ít…”
mgna hínk: nbê mắt àiv Diệp cạnh Thiên ohàp rTần cnug õn,hm trong hởt hpnầ hteo Long đnế Vệ bước Thanh, hnẹ
lại tìm iphả đụng iạđ đầu gnờ nTrầ hắn bọn iđ k,ia ĩd kgnôh mốnu nhân g!nús ốnV nhtệi
ú!tV
nhắ r!ồi chắc htcế ọnB
ắnh gãy của Vệ đánh ũgnc ,điô kiếm rTần Y nườtgr aby ra Lgn,o đánh tay iva quang ấ,tm ngnó làm bị knihế Ba rTần Nnhâ ếkim Vệ Lnĩh ođạ Hắc ogni.à nếib pảhi của ovà oLgn ayt trong ủhT
“Keng!”
kiếm pDiệ ỏv nahTh Long. Trần lên mặt êiThn vung Vệ
aủc Tuyết ngang: hhTan Vệ ắtc còn chưa đã Trần Lgon ịb nrTầ Lời tứ,d
ảbo g“ợlnư! gnnâ ,ưnlgợ ụph ịv gnàn ncầ ă“mN dâng at àgnn ccá at cỉh cứu pi,úg ănm sẽ ợưlgn áb
nếđ ạli còn nhắ Mhạc ộ,mui h.ụp là yàn nờh âđy ỉch caủ ũncg ờgđưn để hắn lnầ àv ơnưng bá
ucứ biố “Đa tạ ềnit đã úig“p.
hia rẩy người chân ngừng. hgôkn àn,b ít trốn ôhngK aus rnu
C“htú mọn!” iàt
Vút!
mkiế đnơ giản chí Điố nhoáng. póh chớp hanTh êTihn m,Kếi mhật Diệp àl với ngôhk quang gdùn cần này, ô aỉx, ỉhc đâm, ếnđ ợph Tự lũ Thập cmé,h Tệu
ácc ưnh ệV Tầrn cợưđ :inó ,cọc định ớv ahi at hpụ Cỉh“ vị nưg,iờ cuứ ấthn Long ầnc nình .“gưtởhn ẽs trọng at, bá
gărn ra hãi nrTầ ttộ n,oLg nẫl uMá ắhn imgện độ. gvnă kinh tiươ Vệ ừt
..ố“i.b n“Tiề
Thanh ânng lượng ngân lại iố.“b gnợlư c,bạ trốn nọb uphiế hết điợ vàn,g phụ, ợgnlư. hềinu ba nốt rnầT ar, Đây“ bỏ hco àngn ngân phủ Bá Tuyết lyấ gcnũ sẽ là họ còn iộv etoh tnềi gônkh đến ngâd amng
kiếm ngụm rTnầ ,tơưi Vệ tộm nuph ugxnố gnũc ra trường nửa ấđt. áum rơi yat nLog ogrnt ạnođ
!tVú
“Theo chnúg “v!ề at trở
cựrt kẻ xoay tộM muốn hắc đi. tiếp đao, ờir canh cméh âhnn caử gunxố y ở trường iữg
y này, ôgcn hóa võ yunệch ikỏh ảob nàot trước thở Trnầ uấtx dù cũng gạnc người may tính yut soa ếtyuT mắt, nhgnư thần mạng óc aTnhh mn,hõ thể kinh pậnh đmá m.nắ aủc ắhc là nhân nẹh opàh trước
bét. átn bị trà cémh ànB
bnắ gonL tay, ba tay má orgnt Tầnr miũ tiễn Vệ từ phất áo a.r
iv Vệ hỉc Long. óc thủ iah hânn gnLo phẩm, hắc y thất chưa ghnnư ỉhc ệndi xấut óc ba Vệ hạ ầTnr Trần itờh vẫn hnững ũncg ckáh đạt ốiđ nlhĩ thất ut ưniờg ủth, hmẩ,p thể đám ụgc gnờiư không hấnt tuy
“Hống !a“
thưởng aqu âyđ ,ôhti ở thấy nghkô tự iổn kếnih Long hắn dưới người ệV aty kiếm rồi aủc hkó êhu.ic ba mọi ừaV Trần ar nát
acủ htấn thtấ yvâ hhynu ẩmph y,at Thủ bị bộ đường Lĩnh nyà Y uah,qn Hắc nquá trà ít ulôn nnhưg Y nàng hủT âhnN àl ĩnLh h.ogpn sớm ãđ irồ hắc ằgnb pảih một ncgũ kỳ, ,iul ơs aVừ y đường hcỉ thất đỉnh Hắc iạb ânhn nháđ vi mìt ntoà bị ẩhmp ónng tu Nhân nàng
ht!“Pụ“
ẻv trong đình nhưng mật, tấm vẫn kgnhô lộ gồni hữngN ưcớ ỏkih ùd o.a sợ trà ẻk
ầnrT bại Long bị Vệ itạ nệhi ógnn hưnNg y.ta bằng Y một ủTh ânhN đáhn cHắ ilạ Lhnĩ chỉ
“Keng!”
“Giết!”
Nhnâ ềv uđầ, nĩL:h clắ Phong yTù Hắc Y Lý hủT ìnhn hpaí
eKg“!“n
kiếm cắH ovà Lĩnh ẻv tmắ ,mệit quang. ộl notgr ânNh Y khnih hủT aty gnúb
li,ờ ra. Dứt gã cớbư
nàng chỉ lượng măn “Mạng thôi ágđn ưinơg sao?“ của
rTogn .động àrt kiếm qgnua pớhc ỏhn ,éb qnáu
“Phụt!”
a!“t “ểĐ
và ahhTn liếc iệDp không Lý động. inêTh nình yùT hnhà hu,na Pnhog
tha ubgôn kỳ àny muốn btấ áĐm nhiên ai! người nhkgô ểinh
tụ ưnh ạli. y đao imũ Một hnpả nhhna eđm ờnưgtr hắc ễtin nhạc chóng, nhân múa ứng ba lĩnh tya đứng bên ủht bưng, nảc kín ntgor
P!“tụ“h
ư“hC v,ị nùcg chúng không anqu.“ ta chúng bọn hề nêli
‘ậphT Kiếm!’ ựT Tuệ
ivộ :pđá ấtyh rầTn tyếuT vậy, anhhT
ầnc Đ“iạ ề!đ“ ỉch vấn người ứcu hnkôg thành niềt ệhpi, bạc gúip,
ịv Diệp pchắ noghP tương tya p!“áđ về ạiđ ,ợtr aus xni yàn yãh boá Trần piệ,h đnịh íhpa “Hai Tùy yta và gưnớh nhất ahnhT Lý ra hinêT ếuytT hhnT.a sẽ
thân cả lại trong nên cũng như còn ểth agyn cầy rnu ryẩ ,ấys inó người àtr ngNữh nkhôg li.ờ hìđn,
tắm tMộ ụmng puhn ra, tiươ tràn hãi. umá ầđy trong sợ
hảpi để nơi chỗ này thôi, ôghkn Đ“i b.àn“
ênrT sợ mtặ đầy hãi. rntà hắn
atự nhào Lĩnh còn Hắc hồn, Diệp Y ắohtt êxuny qua ìnhh nộđg hủT âhtn pkị ãđ ,ủht Tniêh ràt otăhn Thanh Nhnâ n.hđì ưcha hnắ ỷqu ,ịm
ta ôh“Kng Sơn, tiền!” ờgiưn bá ấrt ệ,t ở tệ, nhiều có tihện pụh ưnơgL iạđ ầTrn nghôk nânh là
rơi. nBê amư vẫn oginà
gvnu lập đầu ệV Long, nhắ bặt. vỏ ahnhT vào kiếm Diệp Trần tức nTihê mi đập
sợ hiảp gnmắ hỗc điềm dạ hề yâđ cố,ng rõ nàng, ữNhgn vẻ dựa. đường chắc này không rêtn ở dạ ườgni kcáh tĩnh, ahi ếnu lộ trước quát gờinư kẻ ônkgh uđề óđ ắchn àl vâng của hunhy gâ,vn óc có ẻv mặt hiã, igờưn thì aih ộl hỉc
rtú tục Vệ ygaN lui quang lêni Lgno sau. ỏhik đoa về kiếm đó, pớhc lùi đgnộ, kiếm ra hắc rnTầ sua nnhâ bức vỏ, vừa hpía y
“Kg!“ne
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.