Ngay khi toàn bộ Nam Châu dậy sóng phong vân,
Lý Tùy Phong mang theo Diệp Thiên Thanh lặng lẽ rời khỏi Minh Châu phủ thành, hướng tới sơn động nơi hắn có được Thập Tự Tuệ Kiếm Kiếm Quyết mà đi.
Đối với những gì Tam phẩm Đại Tông Sư Nguyên Thiên Thần lưu lại, hắn vẫn có chút hứng thú.
Dù sao, trừ Nhân Nghĩa Trang, còn có Hồng Liên Giáo cũng đang tìm kiếm, ắt hẳn vật này không hề đơn giản!
ơc htnệi “Trần Hniệ nguyện ờhti gnũc ệhtni ngúđ hnân là òsng iỗm ia yâđ ó:ni ý tuchố nrầT côgn nầl năm ânhn hai ơtgưnh Trần đều ,tiạ đại nnâh nhân. đại hệint bộ ở àml hiá niưgờ Sơn icệv nẳhg,p ynà ạli trước. ảnb hắn hnị đại đều ếđn iạđ àlm onàt trả gúpi iườc hạn, coh yhcuển gơưLn mới việc.” ểTui
cơ vào iàV năm úcth nhơ Phong, aủc cânh có Gia êhinT khó có any nắH Cnug itạ Tyù ữa,n ait mhẩP Diệp tgếi cũng ắSc ắnh ợưhn,gN ioc. Cảh.n n,ắh ộih chém páph ãđ ặmt ữ,an khi Pngoh ingườ hahTn ntiế ừt vốn ướbc dmậ ỗh,c là Lý của tại óc một bộ. kếim hiện Ngũ
Ha ah ha!
àv e“Đm rượu!” hcút ịtth
nlê ,niú Tyù sờ vách đưa đục mép inbế cvhá soạng ớcưb tnảh :nói đến yat ãđ ýL hokét nếđ oPgnh êinhn gdn,ạ bị niú
“Chắc nơi y.“nà ãđ ignườ nhẳ tìm thấy óc
ị.d của còn tử iLờ chưa qiáu ngoài lớn ờcưi nngà bnê gnàrt một ứt,d avgn đầy lên ãđ
đầu?” “Thạch
ềnr mấS a!gnv
nhìn Dpiệ iđạ Tùy Phong ầr“nT h?nâ“n nThiê n.aThh itệhn ýL lcếi
ẽkh Lý mày. huín Tyù Phong
một tử ớmi Thiên lạnh nồgi rồi Thh,na Dipệ hnnì Nam tếngi, ugx.nố ếilc hừ
hkông nềil vào bớcư ngưiờ còn ythấ hcỗ Hai ràt mày. igồ,n uíhn uqá,n
ẩphm rồi. thủ àl cao hđnỉ đợcư ở đã ấtTh âyđ ệutty coi
nhồ đã dạng rTcướ Gia nsơ hùng etho aik tnàhh hắn ờng gonhP gkhnô bị cđụ ,yđâ gđộn ếđn kothé nagm ciá y.àn
tìm cếh“!t đường Tự“
giấu kiếm. ácokh tử hình hnơ ếim.k ơiưm gcũn lăm ncgũ một ba hơn dù tầm aty lệ, lả chừng ndug tcặh áo thanh yat mnắ ânht ôđi moạ ơti ehc kia ălm Ngnà khó thanh tú ươmi, ớcư tuổi, một lướt, ớmi ờngtưr trường tử nHá
nvòg, mà xuống lượn động Hia ềlin .iđ đợcư không gưniờ ờl ớghưn nrogt n,ào manh vài êthm tmì nơs mối úin
ơưnig gai ácc vnệi có S,ơn nhân Sơn ạych hướng thủ gơLnư Lgno, theo ơnLgư lẽ ngươi?” trốn amgn ầ“Trn ềv Vệ nrầT này noà ònc ữn của
nuqá àov Thiên chờ đầy ườngđ ritờ gnux,ố mtộ env ốuxgn tàr ghé nàhđ .útr hnPgo và nêtr người Tnhah ừva mưa pDệi ,neđ ahi Lý ớnl yâm giăng đổ tạm đã hccự ểđ Tùy in,ú
haíp bên tử ợnglư áđm àbn ề,v tử về htu Ngàn nam ờciư ở ưnghớ ngăn cạnh Hán nâgn ,ạli tử :inó
nếđ ncò cũng thân naữ ịv gcnóh, mời ưam ấm iđ uống aưM“ cứ chút các hhann, lmà nưghn có ht“.ể àtr nớl ógnn, átl lẽ hn,ỏ
vui xtiế. ứ!“hc trên ộl mừng cđượ ẻv iVà rõ “Đ,ưcợ ôknh ườnig mặt
tuử n.ấu tự rượu ,àyn mễ dã nhà óc ơni iloạ có nong dĩ nào, nsơ ẳghcn chỉ qáun ràT hêinn
!Ầm
ai hnmì tmộ ùTy mễ têrn một “Tiểu ac, núi ábt đá iah từ nhị yna nxgốu Lý yhểnuc ạshc. hoc năm vận hơi óc cạn ử,tu ótr ngô“k?h och Phong tự ,hiỏ
ohc tnhì Tiểu Tyù Lý hia ,đnó àv hytấ hnhTa quán, trà bớcư trà. iDệp vào một nhiệt rót énhc chào ịhn ênThi iờgnư linề Phong
Giám, đứng Dịch Lâm Hứa ặt,m Lý riT khó cgũn Liên Tyù dù hctuộ nhận cho hnogP óc kẻ gDnu tgonr Hao trước uqne hnư lgnò hậuTt ra. oBả
atyh ếtit đổi tậht nhanh!” “Thời
ừH!““
gừĐn“ nòc chuyện, ưgn.ờ..i“ êtmh có gyâ
đục naig ôhkgn oékth “hiờT lâu!” bị
ộ!pB
Hi“a kcháh ốvn thu ihtờ v.y“ậ mùa quan, dĩ ếtit vị hnư Lưngơ nơS
iunềh thu ệil.u mua iớt nhân lớn àl ydã một cngũ cuộht nơS rtnấ Lnươg ilu iún gơhtưn Nam aịđ hậnp ưdới chân Châu, mấy dược hgtnờư núi
iỏh sao!” ốnXgu“ thăm mex úin
bạc vụn. ýL ùyT một khối uxốgn nmé hnogP
úrt mắt kếm.i nạgo, ,nhạng tử ương với nêl enuq ứct ukêi ậpl hnểi việc amN ánh lóe nhiên hàn kia qgaun, đã
vào hệni ácch ơsn ạit ápph tòa ếnđ hợp ặ.md truy áts, ar Lương nS,ơ Cuhâ Môn nơh hcáv Hắn ớr,ưct kếmi đá. trăm uyêdn tâhm và phát bị động, mnô xoả trốn oca hnaTh Kếmi tmộ ơc cùng hêiTn một vô đó, hiTết đợcư khắc tiến ihK trên Dpệi ủph Minh nhhtà
ngcù .ợurư uar ,ỏnh hai ĩađ bgnư hai lâu, ht,ịt gCnẳh đĩa một bao gã vò ar
“ig!ươn ra, uhtộc ẽs “Tránh ngân số ềv àny ượngl
inơ một ồli Vách nhở. ắckh ệTu thức ờiưng mõ,l vẻ mnga lại ng.ạc trong nham ỉch Tự éktoh hnTah phTậ sơn vcáh êhciu ta động, yầđ hmnả Kimế, inú còn Diệp đá đã Tnihê đi, kinh bị cđụ gcnũ
yv,ậ nấrt ưgLnơ đến không ơnS gờnưi cũng iướd Bởi t.í yấm
.ipết hnư gnôhk Nam cnò i.p.“.hả gì gênik inó ỵ,k nên ưngdờ iềđu không đó tử “Nếu
nhị đón người iđ Tểiu nói ữnngh x,ngo ptếi lnềi ách.k
chưa ahnTh kia nhân ệiDp ở Thiên hạ tgnừ Lương “Trước ầđu. ơn,S nghe tại lcắ vật này!” qua
“Cút!”
âđy iThên ùD ơhn ơgLnư ộmt ahThn aso ở ãđ Diệp mới rời ơnS. ănm,
naThh lạnh lùng pDệi Thiên .tquá
Lúc hai mạo à,yn yaht i.đổ dung cả ãđ
gcnứ thân uến dại, gnhốc àl ãđ này lại hnưgn iàg thoát ũngc tàn ccá không iồ“r. yma cuối hôngk tìh đào mmồ ,ắml còn nơigư để ợ,đưc “Lão cho miệng ma ùngc
ưnh thú thanh, Vị óc vị. coi gũcn tgnọ úcth
àl viớ thể đối a,b liền ớnl quả nhgờnư inồg hắn riơ nêrt ốbn bạc, được Chỉ lợi một món cỗh ưglnợ bnọ ờtir tuh xuống! có từ tmộ ầcn
bếp. oàv mặt chân vậy, thyấ nhnha ạbc uiểT ớnh àym ộiv thu nhị ,ởh rồi
nKh“ố quá!” hnahn kiếp, đến yàn mưa
,nuhyh bỏ hiôt đi!” “Sư
ồh mấy nggia ẳncgh aođ óc gman iếkm ai. ũgnc háchK
ưul hạ! cũng Cho och nảb có nhôgk thiếu thể dù thủ thnâ lại ,thừa uềtrny
loe òlng núi hnbì mtộ hơn cốhtu rất lên bí phát Sơn dây u.ktấh bị iệh.n hek có hẹp, ũcng dù núi ẩn, hái giữa Ngưiờ che óhk động gưnhờt aữn nằm
nmo êinn nờưig tnugr ákhh,c hơn gmna hồ mtộ theo Từ aih iha ưmơi iat giang tuổi, ênni tuấn ba tiuhế ,út chừng hóa phong thhàn ntêr r.tnầ
này tàr vì quán éb bao ởiB đã nhỏ sau, ớln, người. chật cái cính nhôkg uâl aưm
ịv tr?í nbọ ạli cệiv gkônh yan tmhê từ ãđ iếtb tới mád ĩd ékhto ịb nVố khiến hắn óhk kẻ người nờnghư cvhá hai uhịc, âđu bảo hắn ta gcùn áđ cđụ ôv
nóg gnađ vô phủ. ,ra số vô ốs náh nit cứt tànhh nytềru Cuhâ óc ạti, ẽs uxtấ ắt kẻ .diõ iMhn iHện uếN hắn mắt dòm oeth
Chỉ lăm ộmt bịt ,ặmt ấhty lăm trà ngthẳ tay người đám vũ àov khí ánqu. ôxgn
ộmt ràt náuq, ãg ỗch ánH tmì tơi ửt vào Mấy cmặ iồng xuống. oá đi
hgntá trên àyn. vả ắnh achư bcạ đưcợ mếik ọnB iún ihá utchố vất cũng ốs rờit ảc ccắh
mang àm vách ữan ý, như dm“iế! ắt guấi ơnH“ xuống úch khó đá ẽs âgy lớn núi vậy,
qua sơn ốicu động nàgy nahTh mà cùng nửa được iộl, nặl ờirt iảrT nói. ngiờư pệiD đến đã iha cũng iêhTn
nnh,ẫ Nam ấtc iknê Lý vẻ cưbớ vừa ặmt hgonP ộl õr nình ,àvo ệpiD sự tử uhiết Thanh, và Tùy ilcế Thiên giọng i.ón
hTu ạli ivộ iđ ghế. còn tgọi nêtr nờiưg ệtin cớưn alu hnữgn aưm ứgđn yấm nòc no,gx dậy, cbạ đọng yat vàng
m,aư ,àyn vẫn iùm nigoà bọn người ònc vẫn bên thấy ngPho Lý hưngn gnửi cặn Tùy ểth tênr ờtir húgn.c có Lúc umá gnnồ ntah
y nhân mtộ cắH ấcp hlạn mén lùng tủh đ,ất nói: nạhm dẫn uđầ xốugn
niú trên y,rẫ trước iênv iạđ hnớ nghe “Mấy nhân ừt óđ ở gố,xun ốugxn cười vào… ừt iún có, âđu gamn óc đầy kỳ ừm… óni nầTr ểđ iớưd nyà tmộ “Thứ thạch nhị thèm quan!” “àm. Tiểu iak uâđ nốmu chân cũng ạto ión: đá ia đặt ừhgcn ểhucyn Lương Sơn êntr grtna thiện ơc núi máng đợt ậnv ưgln chnả ấly còn hòn
bạc caủ Tùy tộM Diệp nvụ khối iêTnh iơr nha.Th và hPgon Lý àbn ốxgun
tạ như “ốS chút oic àny bạc ễl n.ọ“m là
nhưng ợưdc oab ở yđ.â không yut hồ người gniga ềv liuệ, giếnt óc nrgot êinhu tụ ớigi nơưgL Sơn thtậ ựs ậtp ổni
!oà oÀ
.nộđg ờgưni nếit Hai hke yxnêu qau ,úin ovà sơn
cơm Khi oá nữ àvo. cmặ ngôx nam có tơi nử,a tộm một ilạ điô ượđc ướcn
…
Bộp!
ộtm tậrn trtú đó ớnl mưa .xốung yagN là sau
hnìb phần đều niườg hỉc là thường. Đa
yâđ, àm ưgnnờh xong! giờ là ỗch ồngi ỉch Vậy cần
,ba nauqh nikhế lộ hốiK àny gn,lợư vẻ ước cgnhừ nốb ữghnn nHá nuxg ước kgnôh ạbc ao. ửt khỏi
trận cnah ua,q hnkgô ơi“N i!ớt“ àl Mã hBcạ trnấ cchá giờ ưma ynà nửa điợ này ax, naữ
gngọi gàNn nói: hnỏ ,ymà kẽh tử hníu
cho vị thể điạ ấ“yM at rít a,c cghún có ôkghn?“ vị cợđư nưnhờg
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.