Chương 1168: Huyền Tẫn
“Các ngươi đều là phụ nữ! Các ngươi muốn sống thì tu luyện cho ta! Luyện đến chưa rát họng thì không được dừng! Nếu các ngươi bị thua trên chiến trường! Thì sẽ có hết cục thảm hơn cái chết!”
“Những người ta chọn đều là những người mất hết người thân! Nếu không trụ vững được thì hãy nghĩ đến cảnh người nhà các ngươi bị pháp giáo hại chết! Hãy nghĩ đến ban đầu các ngươi đã thề báo thù cho bọn họ thế nào! Đạo”
Trong tiếng hô hào của nàng, tất cả phụ nữ có chấm đỏ giữa lông mày bắt đầu vừa dậm chân vừa niệm chú thần đả.
Bọn họ vừa hào hứng hô niệm chú thần đả, vừa đi chân trần về phía lò sưởi đang rực cháy.
Phần lớn số người đều đi qua mà vẫn lành lặn không tổn hại, đương nhiên cũng có một số người không tinh thông học thuật, la hét thảm thiết lăn ra từ bên trong đống lửa.
Bên cạnh đã có người sẵn sàng bê một chậu cát đổ lên người họ, những người này chính là người bị đào thải. Bạch Linh Miểu không đành lòng, nhưng nàng không hô dừng lại, nếu pháp giáo chiến thắng, thì sẽ càng có nhiều người bị thường nhiều người chết hơn.
Khi quản lý công việc thực sự, Bạch Linh Miểu mới phát hiện thực sư có những chuyện không có cách nào thập toàn thập mỹ, mà chỉ chọn được cái giá thấp hơn chút thôi.
Bạch Linh Miểu vẫn luôn cảm thấy tính cách của mình không phù hợp làm những chuyện này, nhưng nghĩ đến một triệu tám trăm ngàn người lạnh như băng mà hoàng đế Tứ Tề nói, Bạch Linh Miểu cũng dần kiên trì tiếp tục. Bây giờ nàng không phải vì bản thân mình, mà vì tất cả mọi người của Bạch Liên Giáo.
Nàng còn nhớ mình đã từng nói, phải nghĩ cách để giảm bớt số người mất đi người nhà của họ, không để bi kịch của nàng xảy ra với quá nhiều người.
Bây giờ nàng vẫn luôn cố gắng. Trong lúc Bạch Linh Miểu đang thị sát, trên không trung có một con hạc giấy bay đến.
Sau khi nàng nhẹ nhàng mở ra, suýt nữa cho rằng mình nhìn nhầm, Huyễn Tẫn triệu tập nàng đi bàn chuyện quan trọng.
Bạch Linh Miểu mặc áo dài trắng, với bốn thái giám cầm đèn dẫn đường, chậm rãi đi về phía đại điện.
Nơi này không phải là cung điện của hoàng đế Tứ Tề, mà là nơi hắn dùng để tránh nóng, nhưng đáng sợ là nơi tránh nóng cũng áp dụng theo quy tắc trong cung.
Càng lúc càng đến gần đại điện, tiếng nhạc vui tai từ bên trong truyền vào tai Bạch Linh Miếu.
Nàng vừa đi vào thì đã nhìn thấy có hơn trăm người ngồi hai bên đại điện, bọn họ ngồi ở đó tươi cười vui vẻ cụng ly kính rượu.
Trong đó có cả quan văn và quan võ, thậm chí còn có một số hòa thượng đạo sĩ, một số người trong đó trông vô cùng đáng sợ.
Ở chính giữa đại điện, mấy mỹ nhân chân nhỏ xinh đẹp tinh tế đang đứng trên lòng bàn tay của lực sĩ mặc áo giáp, nhảy múa theo tiếng nhạc du dương.
“Đây là tiệc mừng công ư?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetBạch Linh Miểu không hiểu lắm, đây chính là chuyện quan trọng viết trên hạc giấy ư?
“Thánh nữ đại nhân, mời ngươi”
Với thái giám dẫn đường, Bạch Linh Miểu ngồi vào vị trí đẹp ở hàng đầu tiên.
Chỉ lúc sau, các loại sơn hào hải vị cùng những thứ mà Bạch Linh Miểu chưa từng nhìn thấy được đưa lên cho nàng.
Nhưng Bạch Linh Miểu cũng chẳng qua tâm đến lãng phí lương thực, mà một quái nhân với thân hình to lớn mặc đạo bào màu đỏ ngồi bên cạnh ghế rồng đã thu hút ánh mắt của nàng.
Đó là Huyền Tẫn, Huyền Tẫn đã chết nay lại xuất hiện trước mặt nàng.
Khi Bạch Linh Miểu đang muốn ra chỗ Huyền Tẫn, rất hiển nhiên Huyền Tẫn cũng chú ý đến, bèn nhẹ nhàng lắc đầu với nàng. Cảm nhận thấy chút quen thuộc khó hiểu, Bạch Linh Miểu cau nhẹ mày, hơi nghi ngờ im lặng ngồi tại chỗ.
Khi nàng nhìn sang bàn chính đối diện cửa đại điện, thì nhìn thấy mấy vị hoàng đế ngồi trên ghế rồng, Khả Hãn hoàng đế Thanh Khâu của Đại Lương, còn có hoàng đế của Tứ Tề và Hậu Thục.
Rất hiển nhiên giờ đây Cao Chí Kiên có thân phận cao quý nhất, ngồi chính giữa nhất, Khả Hãn của Thanh Khâu đứng thứ hai, còn hai hoàng đế mất nước vừa giành lại được lãnh thổ là Hậu Thục và Tứ Tề thì ngồi bên ngoài cùng.
Khi Cao Chí Kiên cầm nhẹ ly rượu, thái giám ở một bên lập tức nháy mắt với phía dưới, các vũ nữ nhảy múa trong lòng bàn tay đó nhanh chóng kết thúc bài và lui xuống dưới.
“Hôm nay..”
Cùng với giọng trầm thấp của Cao Chí Kiên vang lên, cả điện liền yên tĩnh.
“Hôm nay, trẫm rất vui, giờ đây nước Tứ Tề đã được các tướng sĩ giành lại được từ trong tà giáo hại nước hại dân đó!”
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều cươi tươi, rất hiển nhiên người nào cũng thích tin tốt này.
Dừng một lúc sau, Cao Chí Kiên lại nói tiếp, tuy Bạch Linh Miểu cũng không phải người có học, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận rõ ràng những lời này không có chút văn vẻ gì.
Đại ý có nghĩa là, pháp giáo sắp bị đánh bại, bảo tất cả mọi người tiếp tục cố gắng bền bỉ, tiêu diệt sạch pháp giáo, tranh thủ năm nay thắng lợi trở về.
Các vũ nữ lại lên biểu diễn, lần này không phải múa trên bàn tay, mà đổi thành nhảy trên trống, đôi chân trắng nõn nà nhảy nhịp nhàng trên chiếc trống lớn trên bàn tròn với dáng điệu duyên dáng uyển chuyển, khiến lòng người thích thú say mê.
Nghĩ đến các tín đồ Bạch Liên Giáo bên ngoài còn đang ăn các loại đồ thừa, nhìn cảnh tượng xa hoa trước mắt, lúc này tâm trạng Bạch Linh Miểu rất phức tạp. Cùng với tâm trạng này, tiệc mừng công dần kết thúc.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.