Chương 1166: Thông Thấu
Trong đầu Lý Hỏa Vượng lóe lên từng chút ký ức ngày xưa, nhà trẻ, tiểu học, cấp hai, cấp ba.
“Đó đều là hình chiếu ư?”
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
“Tại sao ngươi lại nghĩ không thể nào? Không có gì là không thể, chỉ là trước đây ngươi không phát hiện ra thôi”
“Thế này đã là gì, người thông minh luôn luôn thuộc số ít, ngươi xem, ngoại trừ số ít người ý thức được mình là hình chiếu ra, hàng tỷ người đó đều đần độn ngu ngơ sống một đời”
Lý Hỏa Vượng nghe điện trầm mặc, Thanh Vượng Lai an ủi nói tiếp:
“Yên tâm đi, ngươi cũng không xuyên không, họ vẫn là họ của ngày xưa, họ vẫn luôn ở bên cạnh ngươi. Mọi thứ không hề thay đổi, chỉ cần ngươi có thể hiểu giả thuyết này là được.
So với sự tuyệt vọng trước đó, giả thuyết này tốt hơn nhiều, tất cả đều không thay đổi, dù họ vẫn luôn là hình chiếu.
Sau khi trầm mặc một lúc, Lý Hỏa Vượng lên tiếng nói:
“Chứng cứ đâu? Ta cần chứng cứ chứng minh, ngày xưa và hiện tại ta đều là hình chiếu, ngươi chỉ nói miệng vậy, ta không tin!”
“Thế ngươi có chứng cứ chứng minh trước đây ngươi không phải là hình chiếu không?”
“Ta có!”
Lý Hỏa Vượng nói chắc như đinh đóng cột, khiến Thanh Vượng Lai cảm thấy bất ngờ.
“Thế sao? Ngươi nói ra nghe xem “Tuy ta là Ti Mệnh, nhưng ta là Ti Mệnh vừa được tu chân ra, cũng có nghĩa là bản thân ta trước đây không phải là hình chiếu!”
Bất kể là người nghe điện hay người bên ngoài, lúc này đều chìm vào im lặng.
“Lý Hỏa Vượng, chúng ta nên nói theo thực tế thì hơn, ngươi cứ tranh luận tiếp như vậy, sợ là không kết thúc được.
“Thôi bỏ đi! Ta tự nghĩ cách!”
Lý Hỏa Vượng nói, trực tiếp tắt máy.
Tuy ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng rõ ràng tâm trạng của Lý Hỏa Vượng tốt hơn vừa nãy rất nhiều.
Thanh Vượng Lai đề ra một giả thiết, quá khứ và hiện tại của mình đều là hình chiếu, Lý Hỏa Vượng không quan tâm mình có phải hình chiếu hay không, hắn chỉ muốn người nhà hiện giờ của mình là người nhà ngày xưa, bất kể họ là gì.
Nghe có vẻ rất hoang đường, nhưng hiện giờ Lý Hỏa Vượng đang trải qua chuyện hoang đường hơn, hắn tạm thời gác vấn đề này lại, cần mình đi tìm câu trả lời.
Sau khi dùng áo lau sạch máu trên màn hình điện thoại, Lý Hỏa Vượng trả lại cho Dương Na.
Nhìn đối phương, Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một lúc nhưng không hỏi gì, nếu đối phương và Dương Na ngày xưa là hai người hoàn toàn khác nhau, thì mình hỏi cũng như không hỏi.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Đi thôi, chúng ta về trước rồi tính.
Lý Hỏa Vượng dìu Dương Na, đi về phía cửa.
Đúng lúc hắn đi ra cửa, Lý Hỏa Vượng quay người, nhìn hai chị em họ Ba đó.
“Ba Hủy, chúng ta cũng coi như người quen cũ, nếu ngươi có thể giúp được ta chuyện này, giúp ta làm rõ rốt cuộc chuyện là thế nào, thì ta có thể kết minh với ngươi, tránh để một mình ngươi bị người khác tấn công, không có người giúp đỡ.
“Mục tiêu của họ là Ti Mệnh, đã có Ti Mệnh chết, ngươi xác định như vậy, người chết tiếp theo sẽ là ngươi”
“Đồ ngốc.”
Hai chị em vốn không quan tâm Lý Hỏa Vượng nói năng linh tinh, hằm hằm đóng cửa lại.
“Kỳ lạ, rõ ràng Ba Hủy quen ta, thậm chí hắn còn gặp ta mấy lần rồi, chẳng lẽ là ta nhớ nhầm thật?”
Suy nghĩ mấy giây, Lý Hỏa Vượng lắc đầu.
“Không đúng, chắc chắn họ là Ba Hủy! Thậm chí trước đây nó còn nhắc nhở ta, chắc chắn không sai! Nhưng tại sao hắn không giao lưu với ta chứ?”
“Chẳng lẽ là vì hình chiếu? Hình chiếu sẽ làm sai lệch ý trong lời nói của ta ư? Hình chiếu này là có ý gì, tại sao sau khi ta biến thành Ti Mệnh, thì lại cách một lớp với hình chiếu chứ?”
Lại nghĩ đến những người đó trước đây ra tay với mình, vẻ mặt Lý Hỏa Vượng trở nên nghiêm trọng.
Vừa nãy vẫn luôn hoang mang về vấn đề thân phận của mình, vẫn luôn không nghĩ đến họ, nếu họ đều là Ti Mệnh trong Bạch Ngọc Kinh, vậy thì những người trước đó là ai? Những người có thể uy hiếp được nhiều Ti Mệnh như vậy, Lý Hỏa Vượng cũng phải cau mày.
“Lý Hỏa Vượng, về nhà thôi, mau uống thuốc, có phải vì dạo gần đây ngươi không uống thuốc nên mới biến thành như vậy không?”
“Sao phải uống thuốc gì, hiện tại, cuối cùng ta đã nghĩ thông rốt cuộc là thế nào rồi! Ta cũng hiểu ra cuối cùng họ là thế nào rồi! Xem ra họ chính là Vu Nhi Thần chắc rồi!”
Lý Hỏa Vượng cảm thấy tất cả đều liên quan đến nhau, dẫn theo Dương Na rời khỏi phố đi bộ nhộn nhịp này.
“Thịch thịch thịch, thịch thịch thịch!”
Tiếng trống vang lên theo nhịp điệu.
“Bài trí thiên bàn vào thì trời có thể xoay chuyển, bài trí địa bàn vào thì đất có thể xoay chuyển, dưới có hắc ngư đỡ đất, trên có cương khí đỡ trời, hắc ngư đỡ đất, đất có thể động, cương khí đỡ trời, trời có thể xoay chuyển, sau đó bài trí tinh đẩu”
Trong tiếng trống của Bạch Linh Miểu, làn khói bốc lên từ hương trầm được cắm ở bốn góc nhà mau chóng vờn quanh đứa trẻ sơ sinh thoi thóp trên giường.
Cùng với khói trắng chui vào trong cơ thể của đứa trẻ thông qua bảy lỗ mắt mũi tai miệng, Bạch Linh Miếu lấy da cái kéo, trực tiếp cắt lòng bàn tay trái của đứa trẻ đó.
Dồn lực vào bốn cánh tay, ép thứ đông đặc màu vàng sẫm bị khói trắng quấn quanh từ bên trong ra.
Cái thứ còn đang nhúc nhích bị ép ra, sắc mặt đứa trẻ nhanh chóng hồng hào lên, và chỉ lúc sau đã đau đến òa khóc lớn oa oa.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.