Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

2:36 chiều – 17/11/2024

3.

Nhưng một con tiện nhân như ta, lập tức liền muốn chiếm lấy vị trí của nàng ta.

Thấy ta trở về bình an vô sự, đích tỷ trợn to mắt.

Ngay cả tiên quân cũng chú ý đến ta: “Uyển Uyển tựa hồ lại xinh đẹp thêm mấy phần?”.

Quả thật, mặt ta hồng hào như hoa đào, cả người đều tỏa sáng rực rỡ.

Hắc Hổ vốn dĩ là người có nhiều khí vận, đêm qua ta với hắn tiếp xúc da thịt trong thời gian dài.

Mượn ta không ít khí vận, liền dung mạo cũng được cải thiện mấy phần.

Tiên quân lập tức thưởng cho ta một bình đan dược:

“Cái này làm từ ngọc long thủy, có thể dưỡng nhan, khuôn mặt thủy linh này nên dưỡng thật tốt.”

Đích tỷ tức giận đập nát lò luyện đan quý báu.

Còn chưa đợi đến nàng ta xử lý ta, còn có điều càng đáng lo ngại hơn ập đến.

Bạch Diệu tiên quân phong lưu thành tính, không chỉ trêu hoa ghẹo nguyệt, mà còn từng có hôn ước.

Nàng ta vốn dĩ cho rằng mình có dung mạo phi thường, lại sở hữu dòng máu thiên nga cao quý.

Nhưng không ngờ rằng, ở trong Trích Tinh môn, nơi nơi đều là nữ đệ tử có dung mạo tươi đẹp.

Thậm chí còn có huyết thống càng cao quý hơn chính là phượng hoàng nữ, long nữ, đều có vài người.

Bạch Diệu đưa nàng ta trở về chỉ mới mẻ được vài ngày, bèn không bước đến Quỳnh Hoa đài nữa.

Đích tỷ đã không còn tông môn làm chỗ dựa, nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng ta chỉ có thể trở thành dã thú quý hiếm được Bạch Diệu nuôi dưỡng ở hậu hoa viên.

Nàng ta gấp đến mức khóe miệng nóng giận lên mụn nước, lại càng không dám gặp người.

Nhưng còn chưa đợi nàng ta nghĩ ra biện pháp, người bên cạnh nàng ta liền xảy ra chuyện rồi!

Hôm đó Bạch Diệu tham gia yến tiệc trở về, say bí tỉ nhìn thấy ta đi chân trần trong đầm sen trước cổng núi.

Đích tỷ cố ý làm khó, nói bản thân nóng trong người, muốn ăn canh hạt sen.

Muốn ta ở trong mua thu mát lạnh này xuống nước đem hạt sen mang về.

Ta để chân trần, xắn ống quần lên đến đầu gối, bàn chân trắng nõn hồng hồng vì lạnh.

Giật mình khiến nước bắn tung tóe làm vấy bẩn chiếc áo choàng hạc trắng như tuyết của tiên quân.

Ta hoang mang hành lễ tiến đến lau, liền bị một bàn tay nâng cằm lên:

“Ngươi không phải là nha hoàn Uyển Uyển bên cạnh Tuyết Quân à?”.

Sáng hôm sau khi thức dậy, nha hoàn thân cận của chân quân đều nhìn đến ta một thân không chỉnh tề bước khỏi giường tiên quân.

Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp Trích Tinh tông.

Đích tỷ tức giận đến mức đập nát hết đồ sứ trong phòng.

Nhưng chưa đợi nàng ta phát hỏa xong, tin tức càng khiến nàng ta sắc mặt trắng xanh truyền đến: Tiên quân đã thu nhận ta làm thị thiếp thông phòng của hắn.

Lại không biết rằng vì mỗi lần đến phòng ta, ta đều cho hắn một chút khí vận.

Lại cũng không biết hài tử sáo bất trứ lang* , hệ thống nói với ta:

“Uyển Uyển, đây là một chân mệnh chi tử, ngươi cần phải bám chặt lấy hắn ta!”
*Hài tử sáo bất trứ lang: bỏ con bắt sói, muốn đạt được điều gì thì phải trả bằng giá đắt.

Một thời gian ta nổi trội độc nhất vô nhị, tiên quân tựa hồ mỗi đêm đều ở phòng của ta.

Đích tyrt tức đến xanh mặt, đến phòng ta, lệnh thị tỳ giữ ta lại, liền tát ta mấy phát:

“Ngươi cái đồ tiện nhân, ta cứu mạng ngươi nhưng ngươi lại không biết cảm kích, vậy mà dùng thủ đoạn hèn hạ để leo lên giường, quả nhiên là đồ hạ tiện!”

Ta cười lạnh: ”Đích tỷ luôn mắng ta hạ tiện, bản thân còn không phải muốn làm Thiên phi của tiên quân ư? Chính phi cùng với thị thiếp, khác biệt chính là leo lên giường càng quang minh chính đại hơn. Lại nói, nếu không phải đích tỷ ép buộc toàn bộ tộc tự sát, tiểu muội bọn họ căn bản không muốn chết, ơn cứu mạng lại đến từ đâu? Tỷ tỷ địa vị đích nữ, miệng luôn nói chính trực ngạo cốt, thực ra lại là kẻ quỳ gối nhanh nhất, rốt cuộc là ai không biết xấu hổ?”

Đích tỷ tức đến nổi run rẩy toàn thân, chỉ vào ta nhưng không nói nên lời, rút kiếm định giết ta.

Nhưng không hiểu sao nửa đường trượt chân, bị lưỡi kiếm chém vào mặt, để lại một vết máu.

Dung mạo mà đích tỷ tự hào nhất đã bị tổn hại, càng tức giận hơn, dùng kiếm muốn đâm vào ngực ta lần nữa.

Thị nữ nhanh chóng giữ chặt lấy nàng ta:

“Tiên tử bình tĩnh ah, nếu như giết cô ta, tiên quân sẽ truy tội! Tiên tử chẳng phải còn có chuyện càng quan trọng phải làm ư?”

Đích tỷ được nhắc nhở liền lấy chai rượu ra đặt trước mặt ta:

“Đêm nay ngươi liền đem tiên quân chuốc say, sau đó lặng lẽ ra ngoài đổi ta đi vào! Ngươi dám làm trái, thanh kiếm này…mạng cũng đừng muốn nữa!!”

Ta giả vờ bất đắc dĩ, lúc đưa tay nhận lấy chai rượu liền chạm vào những ngón tay được bảo dưỡng của đích tỷ.

Vận khí của thiên nga quả nhiên thuần hậu, ta thoải mái đến mức toàn thân thông suốt.

Trên mặt giả vờ không bằng lòng, ủy khuất cất bình rượu đi.

Đích tỷ không để ý đến, làn da của nàng ta đã đen đi mất mấy phần.

Đêm đó, tiên quân uống say khướt.

Ta đưa hắn ta vào trong phòng, thổi nến rồi lặng lẽ đi ra.

Đích tỷ sớm đã ăn mặc như một nha hoàn đứng một bên liền leo lên giường.

Đích tỷ trước giờ khinh thường ”nha hoàn leo lên giường”, bản thân giờ lại chủ đông mặc y phục nha hoàn!

Ta ngồi ngoài cửa, nghe tiếng rên rỉ trong phòng, khóe môi nở nụ cười nhẹ.

Đích tỷ không biết rằng, từ bây giờ, vận xui của nàng ta liền sẽ bắt đầu.

Không lâu sau, liền truyền tin đích tỷ mang thai, Bách Diệu tiên quân muốn cưới nàng ta làm Thiên phi.

Cũng không biết vì sao, sau đêm đó trên mặt đích tỷ liền xuất hiện những vết mụn đỏ, làm sao cũng không thể loại bỏ được.

Nàng ta sợ vì đang mang thai nên không dám dùng thuốc bừa bãi.

Nhưng càng ngày càng nghiêm trọng. Khuôn mặt vốn trắng nõn giờ lại trắng trắng đỏ đỏ, làn da trái ngược phía trước, nhìn liền thấy đáng sợ.

Cứ như vậy, Bạch Diệu cũng không muốn gặp lại nàng ta nữa.

4

Ngày cưới đích tỷ, quạnh quẽ vắng vẻ.

Tuy là Thiên phi, nhưng căn bẳn không có tiệc hôn yến nào cả, chỉ lặng lẽ được khiêng bằng một chiếc kiệu nhỏ đi qua cửa bên của Hành Vô cung nơi tiên quân ở.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Bạch Diệu tiên quân đối với bên ngoài nói rằng là vì lo lắng đích tỷ có thai sẽ vất vả.

Thực thế thì tất cả mọi người trong Trích Tinh tông trên dưới đều biết.

Tiên phi trên mặt đều là mụn đỏ, dung mạo hoàn toàn bị hủy, làm sao có thể gặp người?

Tiên quân thái độ lãnh đạm, kẻ dưới tự nhiên cũng hầu hạ qua loa.

Nên phòng cưới của đích tỷ bên trong quy cách toàn bộ đều không đủ số lượng, liền màn cưới cũng đều là màu hồng, giống y như phòng của thiếp thất vậy.

Đích tỷ tức giận, rưng rưng nước mắt nắm lấy tay tiên quân đặt lên bụng mình:

“Ta vì mang thai đứa con của chàng, thế nhưng phải ăn nhiều khổ! Chàng xem xem, nó còn đang cử động đây!”.

Bạch Diệu trước giờ tự phụ, đối với mưu kế của đích tỷ vốn không thoải mái, nóng nảy nói:

“Cái gì gọi là mang thai con cho ta? Đứa trẻ này là bản thân ngươi tính kế mà đến, chẳng lẽ không gọi ngươi là mẫu thân?”

Sau đó ghét bỏ nhìn thân hình mập mạp của đích tỷ nói:

“Được rồi được rồi, có thai cũng không cần dùng hương lộ, một thân mùi vị dơ bẩn!”

Đúng lúc này, có người đến báo:
“Thị thiếp Tô Uyển Uyển phát hiện có thai, đang nôn mửa không ngừng, thỉnh tiên quân ghé qua!”

Bạch Diệu lập tức vui mừng, xoay người rời khỏi giường.

Đích tỷ nhanh chóng tóm lấy hắn: “Tiên quân…”

Bạch Diệu vốn dĩ có vài phần mềm lòng, nhưng quay đầu lại, nhìn đến trên mặt đích tỷ toàn là mụn đỏ.

Bèn đầu cũng không thèm ngoảnh lại mà đi rồi, để lại đích tỷ khóc ở trong phòng.

Ta vốn dĩ đang bình tĩnh uống trà linh chi, vừa thấy Bạch Diệu đến liền nhanh chóng lấy khăn tay che miệng lại.

Lặng lẽ kích thích cổ họng, nôn đến độ ra cả nước vàng.

Bạch Diệu nhìn khuôn mặt gầy gò của ta, đau lòng không ngừng: “Sao mang thai lại vất vả như vậy?”

Ta rơi lệ nói: “Nghĩ đến chắc là do huyết thống bá đạo của tiên quân, tu vi của thiếp không đủ, nên mới có phản ứng lớn như vậy.”

Bạch Diệu lập tức nói: “Ta giúp nàng độ một hơi chân khí, nghĩ tới có thể bảo hộ đứa trẻ không có việc gì.”

Ta liền hôn lên Bạch Diệu, trong lòng bị dòng vận khí vô tận không ngừng truyền đến kích thích đến mức hét lên.

Liền mới vừa rồi, hệ thống thông báo đã vượt quá 30%.

Trong đêm tân hôn, tiên quân lưu lại phòng của ta rất nhanh được truyền khắp tông môn, nga cả nô bộc cũng đều xem nhẹ đích tỷ.

Ta được khí vận nuôi dưỡng xuống, dung mạo ngày càng thịnh,

Bạch Diệu càng đến thăm ta thường xuyên hơn.

Đích tỷ vốn dĩ đã không nhận được ân sủng, nhìn thấy bụng ta ngày một lớn, càng sợ ta sẽ trước tiên sinh ra trưởng tử.

Nàng ta liền uống hết một bát thuốc chuyển dạ, cưỡng bách sinh ra cái thai trước một tháng!

Tộc điểu cùng tiên nhân yêu đương, quả trứng được sinh ra cần mất mười tháng linh lực mới có thể ấp nở sinh ra đứa trẻ.

Quả trứng tỷ tỷ sinh ra bị thiếu chất, vỏ vừa xỉn màu lại vừa mềm.

Nhưng nàng ta đã tìm được một phượng hoàng nữ thay nàng ta ấp nở, bắt buộc phải nở ra trước khi quả trứng của ta.

Còn bắt đặt quả trứng của ta ở một nơi âm khí phía sau núi tông môn, quả trứng của nàng ta thì đặt ở trong lò luyện kim, nơi chứa dương khí.

Tương truyền rằng trứng chim ấp nở trong môi trường nóng nực thì con non sinh ra sẽ là dương (nam), nơi lạnh thì sẽ là âm (nữ).

Đích tỷ nghĩ đến nhi tử phát điên, muốn ta sinh hạ ra nữ nhi.

Một ngày nọ, khi tiên quân không có ở đó, đích tỷ quyết định muốn ta đến dự tiệc.

Đích tỷ khi chuyển dạ bị thương thân mình, mặt nàng ta vàng sậm lại và sưng tấy, khuôn mặt vốn trắng nõn lấm tấm những đốm màu nâu.

Nàng ta ban đầu cẩn thận chế tạo ra một bộ trang phục Thiên phi màu đỏ tươi, nhưng màu đỏ tươi lại ngày càng khiến làn da vàng sậm của nàng ta trông đen hơn mấy phần.

Nhìn thấy ta một thân xuyên váy hồng cánh sen càng ngày càng xinh đẹp, bèn cảm thấy tức giận nói:

“Uyển trắc phi quen làm đồng bóng lẳng lơ, hôm nay tiên quân không ở, ngươi trang điểm như vậy cho ai xem?”

Tôi vừng vững đứng đó:

“Người mặc trang phục, dù không cố ý trang điểm, người dễ nhìn tự nhiên mặc gì cũng đẹp! Trái ngược bộ đồ Thiên phi của tỷ tỷ là do tằm nữ thêu dệt, nghe nói loại này do tằm nữ liều mạng tạo ra, chỉ khi nhuốm máu mới có thể trở thành màu đỏ thuần khiết như vậy, bộ váy đỏ quý giá này của tỷ tỷ không biết đã hy sinh biết bao nhiêu sinh mạng?”.

Đích tỷ vừa nghe, càng tức giận đến mức đập nát chén trà:

“Ngươi bất quá chỉ là một tiểu nha hoàn nho nhỏ, mới nạp làm trắc phi được hai ngày, vậy mà dám trở nên cấc láo?”.

Ta như thể vô tình sờ vào bụng mình:

“Mẫu bằng tử quý, nếu trước tiên sinh hạ trưởng tử, ai biết được tiên quân có nạp ta làm chính phi hay không?”.

Đích tỷ bị ta chọc vào chỗ đau, hét lên:

“Phản rồi phản rồi, chẳng qua chỉ là một tiểu thiếp đê tiện, vậy mà dám lấy hài tử ra uy hiếp ta!”.

Bèn mệnh lệnh người hầu đi lấy trứng của ta:

“Đi, đem trứng của nàng ta đến đây, ta muốn tự tay bóp nát cái phôi hạ tiện đó!”.

Một bên thị nữ không nguyện ý ra tay:

“Thiên phi nương nương, trứng đã được năm tháng đã thành hình người, nương nương có đức tính sống tốt, liền tha cho nàng ta đi.”

Toàn bộ Trích Tinh tông trên dưới đều biết tiên quân hiện tại sủng ái ta.

Tiên quân cho đến nay vẫn chưa có con cái, nếu đứa con này của ta là con trai, lại bị đích tỷ tự tay giết chết, tiên quân trở về nhất định sẽ xử lý bọn họ!

Hơn nữa giết trẻ sơ sinh là một điều cấm kỵ, vì nó sẽ làm ảnh hưởng tu vi, đều là người tu chân giới, ai lại muốn tay mình dính máu chứ.

Đích tỷ nghĩ ra một kế, sai người hầu ra con suối sau núi lấy quả trứng.

“Mang trứng của trắc phi lên đỉnh Lãm Nguyệt cầu phúc cho hài tử.”

Đỉnh Lãm Nguyệt là ngọn núi cao nhất ở Trích Tinh tông, đỉnh núi bị mây bù bao phủ, linh mạch tụ lại.

Tôi tái mặt:

“Đích tỷ đừng mà, vỏ trứng rất dễ vỡ, nếu như không chú ý, khẳng định sẽ bị đập nát!”.

Đích tỷ nhìn thấy ta sợ hãi, càng đắc ý hơn:

“Đi! Chuẩn bị kiệu, để cho Uyển trắc phi đi theo, tận mắt nhìn thấy hài tử của mình!”.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Shopee nào
Bình luận

Để lại một bình luận