1.
Sau khi tham gia lễ trao giải, hình tượng của chúng tôi sập.
Lúc đầu công ty xây dựng hình ảnh cho tôi là trà xanh, đi đến đâu trà đến đó, nói chuyện cũng phải mang theo mùi trà.
Kết quả lúc tham gia lễ trao giải, cả hành trình tôi đều chạy đi chạy lại, hết người này đến người kia đi đến muốn nắm tay nắm chân với tôi, tôi tức đến mức lúc nào cũng kể lể với bạn thân, không chú ý đến ống kính, khẩu hình miệng đều bị quay lại.
Lễ trao giải còn chưa kết thúc tôi đã hot.
Mười hot search đứng đầu thì có chín cái là liên quan đến tôi.
#Rốt cuộc Giản Bạch đã nói gì trong lễ trao giải
#Có ai biết đọc khẩu hình miệng không, mau đến đọc hộ chúng tôi
#Khẩu hình miệng của Giản Bạch
#Rốt cuộc Giản Bạch đã nói gì với Nhậm Thanh
Lúc tôi thấy hot search, tôi thừa nhận, tôi đã rất hoảng.
Bên dưới bình luận đều là:
[Có đại thần nào biết đọc khẩu hình miệng không vậy?]
[Cứu mạng, năm nay tôi tám mươi tám tuổi, trước khi đăng xuất chỉ có một nguyện vọng, đó chính là muốn biết rốt cuộc Nhậm Thanh đã nghe được những gì!]
[Rốt cuộc Giản Bạch đã nói gì vậy, mấy lần máy quay chuyển cảnh rốt cuộc đã nói gì nữa vậy!]
[Chúng ta chung tiền với nhau đi, hết lễ trao giải thuê một người biết đọc khẩu hình miệng.]
Tôi nhớ đến những lời mình từng nói, vô cùng hi vọng cả đời này cũng không ai biết mình đã nói gì.
Nhưng người tài trên mạng nhiều vô kể.
Chưa đến nửa tiếng sau, lời tôi từng nói đã bị các anh tài khẩu hình miệng trên mạng phân tích rõ ràng.
Trong video, đối mặt với ca sĩ đang đứng ở đỉnh cao Trần Phàm.
Trước ống kính, tôi lễ phép bắt tay người ta, ngọt ngào mỉm cười, trà xanh trà đào nói: “Anh hát thật hay, sau này có cơ hội em thật sự muốn hợp tác với anh một lần.”
Sau khi ngồi xuống, tôi lập tức ghé sát Nhậm Thanh nói: “Rõ ràng đã chỉnh sửa âm thanh rồi sao anh ta vẫn hát khó nghe vậy? Mình chỉ có thể nói được hai chữ khó nghe thôi, cả đời này cũng không muốn hợp tác với anh ta! Nghe nói nhân phẩm người này cũng không ổn, hình như có cả con riêng nữa đúng không? Chậc chậc, có con rồi còn chân trong chân ngoài!”
Đối mặt với ảnh hậu, trước camera, hương trà của tôi lại tỏa ra bốn phía: “Chị yêu, chị nhìn kìa, khóe mắt chị có nếp nhăn rồi đó, sau này chị nhớ bảo dưỡng thật tốt nha.”
Sau khi ngồi xuống, khóe miệng tôi kích động đến mức không ngừng nhếch lên: “Nhậm Thanh, mình nói cho cậu biết, bàn tay đã nắm tay ảnh hậu, nửa tháng nữa mình cũng không rửa.”
“Ảnh hậu Đường thơm thật đó! Vì sao công ty lại xây dựng hình tượng rác rưởi như thế này cho mình chứ, hại mình không thể khen chị ấy lấy một câu.”
Còn khi đối mặt với ảnh đế mới sắp lên sân khấu nhận giải, Bạch Tần.
Anh đứng lên, đi mấy bước đến trước mặt tôi, đưa tay ra chờ tôi đứng dậy.
Bạch Tần trước mặt mặc âu phục, đường eo rõ ràng, màu đen làm nổi bật làn da trắng trẻo của anh, đường nét khuôn mặt tinh tế, lúc nhìn về phía tôi còn mang theo ý cười.
Trước ống kính, nụ cười của tôi cứng đờ, vừa dối trá vừa khách sáo, tay cũng không muốn nắm: “Có cơ hội rất mong được hợp tác với đàn anh.”
Bạch Tần nhìn bàn tay đang thể hiện sự chán ghét của tôi, nâng miệng cười: “Có cơ hội là lúc nào?”
Bạch Tần vừa đi tôi đã đảo mắt mắng mỏ: “Đúng là đen đủi! Bạn trai cũ trở thành ảnh đế rồi mình vẫn là sao hạng hai! Nhìn dáng vẻ mê gái trên sân khấu của anh ta kìa, không biết thấy ai mà cười thành cái dạng đó!”
Nhậm Thanh nghe xong lời tôi nói thì hiếm khi không đồng tình, ngược lại còn nhăn mũi hít hít khắp nơi: “Bạch Bạch, cậu có ngửi thấy mùi gì không?”
“Trong không khí hình như có mùi chua chua!”
Tôi dùng sức ngửi, trong giọng nói mang theo sự nghi ngờ: “Ý cậu là Bạch Tần bị hôi chân?”
“Có mà mình nói cậu chua ấy!”
Tôi bối rối: “Chua cái gì mà chua! Chua cái gì, anh ta nhìn ai đâu có liên quan đến mình, thích nhìn ai thì nhìn!”
“Người khôn ngoan không rơi vào biển tình, chỉ có đứa ngốc mới giẫm lại vào vết xe đổ! Cậu nghĩ mình ngốc sao?”
Nhậm Thanh nhìn tôi bằng ánh mắt phức tạp, liếc tôi một cái, nhỏ giọng nói: “Giản Bạch, mình nói cậu ghen tị vì anh ta được giải, mình cũng đâu có nói cậu ghen vì anh ta nhìn người khác đâu? Sao cậu lại cáu?”
Video trên mạng dừng lại ở đây, cư dân mạng đọc được khẩu hình miệng thậm chí còn ân cần lồng ngữ điệu thích hợp với từng cảnh cho tôi.
Ghét bỏ ngôi sao âm nhạc nổi tiếng, thích ảnh hậu xinh đẹp, còn cả sự kỳ quái khi nói về ảnh đế mới Bạch Tần.
Hay lắm, hình tượng trà xanh của tôi hoàn toàn sụp đổ.
Bên dưới bình luận đã có người bắt đầu gọi tôi là “chị gái điên”, thậm chí còn có người khích lệ tôi nói thêm những tin tức không thể nói trong giới.
Tôi: Cảm ơn, cơm của giới giải trí tôi đúng là ăn không nổi nữa rồi!
2.
Một đêm này tôi sống chết không yên.
Từ khi tôi lên hot search, người đại diện hoàn toàn biến mất, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi cho tôi.
Nhậm Thanh thì lải nhải tôi đừng đau buồn, nói cô ấy sẽ kế thừa lại fan hâm mộ trong giới của tôi, vừa nói vừa không ngừng dùng acc phụ khống chế bình luận dưới video trên hot search.
Kết quả tôi vừa nhìn đã thấy cô ấy khống chế bình luận kiểu gì mà một nửa là đi sửa sai cho lời dịch của khẩu hình miệng tôi nói.
Thanh Thanh thảo nguyên: [Haiz, câu thứ hai đoạn thứ ba dịch sai rồi, Giản Bạch nói “Nhân phẩm của Trần Phàm cũng không ổn chút nào, còn có cả con riêng”, không phải là “Trần Phàm là con riêng”.]
Thanh Thanh thảo nguyên: [Còn cả câu thứ tư đoạn thứ ba cũng có vấn đề, người khác đòi 50 tệ, tôi chỉ lấy 10 tệ! Để tôi làm chắc chắn không lỗ, tôi có thể phiên dịch cả video, lại còn lồng thêm ngữ điệu đúng cho mấy người xem!]
Từ khi bước chân vào giới giải trí, tôi luôn mong ước được lên hot search một lần.
Nhưng giờ lên rồi lại không thấy vui chút nào!
Phần lớn ở dưới khu bình luận đều mắng tôi.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetTrần Phàm là chồng tôi: [Có ác hay không? Ké fame của anh trai nhà chúng tôi còn nói anh chúng tôi lạc giọng.]
Tôi: Là lạc giọng thật mà! Là kiểu lạc mà có mười giảng viên thanh nhạc cũng không kéo về được ấy, không thể tin được có fan hâm mộ thích ca sĩ hát được thành như vậy!
Mãi yêu Phàm: [Trà xanh đúng là sinh ra để ăn mắng, đoán chắc là vì anh trai nhà tôi không thích cô nên cô mới cố ý dùng cách này để thu hút sự chú ý của anh ấy, đừng tưởng rằng như thế là anh trai nhà tôi sẽ thích kiểu trà xanh như cô!]
Tôi: Rất là không cần, may mắn đấy tôi cũng không muốn, làm trà xanh đâu phải lúc nào cũng nhẫn nhịn!
Tần Tần đẹp trai nhất: [Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, tôi không tin Bạch Tần từng hẹn hò với thứ trà xanh này!]
Tôi: Có gì mà không thể! Lúc yêu đương với Bạch Tần tôi chưa có đóng vai trà xanh như thế này đâu! Lúc đó tôi đây vừa thẳng thắn vừa điên khùng, có gì nói đó!
Cứ cách một phút tôi lại làm mới hot search một lần, ngóng trông hot search của mình bị đẩy xuống.
Thay vào đó, ca sĩ hàng đầu lại trượt tay thích bài viết “Giản Bạch có bệnh phải không, anh trai nhà tôi hát nghe hay nhất”.
Còn cả ảnh hậu Đường Ý trượt tay thích bài “Dáng vẻ muốn khen ngợi của Bạch Giản, Giản Bạch quyết định nửa tháng không rửa tay đã bắt tay với ảnh hậu”.
Tôi chờ cả nửa ngày, muốn xem Bạch Tần sẽ trượt tay thích cái gì.
Đương nhiên không phải là tôi quá chú ý đến Bạch Tần, chỉ đơn giản là tò mò mà thôi.
Kết quả ba phút sau, tôi và Bạch Tần cùng nhau lên hot search.
Thứ tự từ trên xuống dưới là:
#Bạch Tần Giản Bạch
#Bạch Tần, đang nhìn em
#Giản Bạch, Bạch Tần, bệnh hôi chân
#Bạch Tần không hôi chân, chân cũng không có mùi
Tôi: Cái của nợ gì thế này?
Sau khi vào Weibo của Bạch Tần, cái đầu tiên chính là anh thích video của tôi, cũng bình luận thêm một câu:
[Lúc đó đang nhìn em, dáng vẻ em buôn chuyện với Nhậm Thanh thật xinh đẹp (ông đây không có hôi chân, chân ông không có mùi, đừng giới thiệu thuốc trị bệnh hôi chân cho tôi nữa, cảm ơn.)]
Tôi nhìn bình luận này xong tức muốn phát điên.
Chỉ dựa vào một mình bản thân mà Bạch Tần đã đưa cả tôi và bệnh hôi chân lên hot search, cái này so với trượt tay thích càng quá đáng hơn!
Nghĩ đến những hot search lúc trước, tôi thậm chí còn có chút hoài niệm.
So thế nào cũng tốt hơn “Giản Bạch, bệnh hôi chân”.
Lúc này tôi cũng không đoái hoài đến đây là chuyện tốt hay xấu, trực tiếp trả lời bình luận: [Tôi không quay lại với người không được, đừng có nhìn tôi, nhìn nữa là bất lịch sự đấy, nhìn cái gì mà nhìn! (đừng có nhắc đến bệnh hôi chân nữa, cầu xin, tôi không muốn lên hot search với bệnh hôi chân đâu.)]
Lăn lộn đến ngày hôm nay, tốt xấu gì tôi cũng được xem là ngôi sao hạng hai, vẫn có chút ít fan hâm mộ.
Tôi vốn cho rằng fan của mình có thể nói tốt cho mình, ít nhiều gì cũng nên khen ngợi bề ngoài của tôi một chút.
Kết quả, fan tôi bình luận đủ loại nhưng lại không lấy một câu khen tôi.
Bạch Bạch khỏe mạnh hơn: [Một số 6 (1), ảnh đế Bạch vậy mà cũng không được, chuyện này ai dám tin chứ.]
(1) Số 6 thường có nghĩa là chiếu lệ, chế nhạo hoặc không nói nên lời. Cụm từ này bắt nguồn từ “666”, ban đầu có nghĩa là mạnh mẽ và tuyệt vời, nhưng chỉ riêng việc nhúng số 6 thôi đã mang một màu sắc cảm xúc khác. Nó có thể thể hiện sự không hài lòng, bất lực hoặc chiếu lệ đối với một cái gì đó hoặc ai đó.
Hoa đầu thôn yêu cỏ trong thôn: [Thêm một 6 nữa.]
Nhị Cẩu trong thôn yêu hoa trong thôn: [Giản Bạch, cô đã thành ngôi sao mà tôi không thể với được nữa, hi vọng cô làm những gì tốt nhất cho chính mình. Còn cả ảnh đế Bạch nữa, tuổi còn trẻ mà sức khỏe đã không ổn, bên nên tìm anh ấy làm người đại diện không phải thuốc trị hôi chân mà là thuốc chạy thận.]
Thanh Thanh thảo nguyên: [Hóa ra lý do Giản Bạch chia tay với Bạch Tần là vậy, khó trách lúc trước tôi có hỏi thế nào cô ấy cũng không nói…]
Nhiều chuyện là bản năng: [Lầu trên có thể nói tôi nghe được không? Không nghe đêm nay mất ngủ chết mất!]
Thanh Thanh thảo nguyên: [Chuyển cho tôi 50, tôi nói từ đầu đến đuôi cho cậu nghe.]
Tôi nhìn hình nền và nickname quen thuộc bên dưới bình luận.
Không sai, là tài khoản phụ của Nhậm Thanh.
Chỉ là tôi đọc đến mấy lần cũng không hiểu được cô ấy trả lời cái gì, lúc trước tôi đã nói rõ lý do chia tay của mình và Bạch Tần cho cô ấy rồi còn gì!
Nhìn fan hâm mộ nhao nhao hỏi “Bạch Tần không được cái gì”, khu bình luận dần trở nên lệch lạc.
Tôi lại lần nữa quay về dưới bình luận của mình nhìn kĩ.
Trong bình luận tôi đăng ban nãy, hai chữ “nhân phẩm” của tôi chạy đi đâu mất rồi!
Tôi còn chưa kịp giải thích, người đại diện vốn biến mất kia của tôi đột nhiên gọi điện thoại đến.
Bên kia điện thoại, giọng chị La khó có thể diễn đạt thành lời: “Giản Bạch, em sao vậy, sao chuyện tư lại tiết lộ ra ngoài, mấy chuyện này mình em biết là được rồi mà!”
“Em không có, chị, tuyệt đối là ai làm hại em! Ý của em là nhân phẩm không được!”
“Chị không quan tâm những chuyện kia của em, chương trình mấy ngày nữa đã được sắp xếp xong rồi, sinh tồn ở hoang đảo, sinh tồn ở ngoài trời, em chuẩn bị đi, còn nữa, hình tượng ngày trước của em sập rồi, bây giờ công ty cổ vũ em nói thật nhiều hơn, đỏ thẫm cũng là đỏ.”
Tôi: “…”
Tôi: Tôi muốn tặng cho công ty một số 6 xinh đẹp.
Lúc nhận được tin, cả người tôi đều muốn sụp đổ.
Tôi còn tưởng chương trình chị La nhận cho mình lúc trước là chương trình yêu đương, dù sao bây giờ chương trình yêu đương cũng đang hot.
Kết quả lại là sinh tồn nơi đảo hoang?
Ngủ đến nửa đêm tôi cũng phải bật dậy mà chửi một câu: Không phải chứ, công ty lên cơn đấy à!
Cũng may thời gian quay không dài, tổng thời gian quay cũng chỉ có ba ngày, nếu không nửa đêm tôi sẽ đến tận nhà người đại diện để bàn luận về cuộc sống.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.