“Uống chút nước đi, nôn nghén nặng lắm sao?” Mẹ chồng cũ kéo tôi ngồi xuống ghế, đưa một cốc nước giữ nhiệt sang.
Cốc nước giữ nhiệt này giống với cốc nước của Cố Vũ Sâm hôm phỏng vấn.
“Gần đây không còn nặng như trước, chỉ thỉnh thoảng mới buồn nôn.” Tôi cười từ chối, không đưa tay ra nhận.
Bà mở cốc nước ra, mùi thuốc dịu nhẹ thoang thoảng qua mũi: “Đây là thuốc thằng ngốc kia làm, nói là có thể làm dịu cảm giác buồn nôn, thiếu chút nữa làm nổ phòng bếp.”
Tôi: “…”
Rất ngạc nhiên, so với việc ông nội Cố đòi nhảy lầu thì ngạc nhiên hơn nhiều.
“Hôm đó nó từ viện về đã đi thẳng vào phòng, cơm tối cũng không ăn, cửa cũng không mở, hôm sau vừa ra đã hỏi mẹ phụ nữ có thai ăn gì thì bổ, hôm đó cũng không đến công ty mà dẫn trợ lý đi đến cửa hàng thực phẩm chức năng, mua một đống đồ nó nghĩ là tốt cho phụ nữ có thai. Ha ha ha, ánh mắt của thẳng nam, chắc con bị dọa rồi.” Mẹ chồng cũ nói.
Sự chế nhạo đến từ mẹ ruột đâm thẳng vào tâm hồn.
“Đúng là ngạc nhiên thật, tủ nhà con còn chứa không hết, chỉ sợ ăn từ giờ đến lúc sinh cũng chưa hết, con còn nghĩ là trợ lý của anh ấy mua.” Tôi nói nhỏ.
“Nói ra chắc con không tin, thật ra A Sâm rất thích con.”
Tôi kinh ngạc mở to hai mắt: “Thích con? Không thể nào.”
Anh ở bên tôi phần lớn đều rất qua loa.
“Đứa ngốc kia nhà mẹ cái gì cũng tốt, chỉ có điều EQ quá thấp, thuộc tính thẳng nam, nó chính là một người cuồng công việc, không biết nên ứng xử thế nào trong quan hệ nam nữ, nhưng nó thật sự thích con, có chuyện con không biết, lúc hai đứa vừa kết hôn, nó đã chuyển nhượng hết cổ phần ở công ty sang tên con.”
Sao có thể chứ? Tôi ngạc nhiên há hốc miệng.
“Còn có một số chuyện khác nó không nói nhưng đã làm. Nó sợ nước nhất, khi còn nhỏ bị rơi xuống nước tạo thành bóng ma, nhưng tuần trăng mật lại đi hải đảo với con. Nó ghét đồ ngọt, nhưng bánh gato dứa con làm lần nào nó cũng ăn hết. Tính cách nó nhạt nhẽo, thích trắng đen, con chuyển phòng ngủ thành đủ các loại màu nó lại cảm thấy đẹp mắt. Không phải mẹ bênh con trai mình hay nói mình tốt, mà mẹ cảm thấy cục gỗ kia không nói gì nên sốt ruột mà thôi.”
12.
Tôi nghĩ lại những việc từ trước đến giờ, có, tất cả đều đúng.
Lần nào đi thuyền trong tuần trăng mật anh cũng đen mặt, tôi còn tưởng anh không thích, thấy phiền nên mới vậy.
Về phần bánh gato dứa, anh không nói ăn ngon hay không thể ăn nên tôi cứ làm theo sở thích của mình.
Cố Vũ Sâm đúng là khúc gỗ.
Xem ra những món quà vào ngày sinh nhật hay lễ kỷ niệm không phải là trợ lý mua hộ.
Cách dỗ phụ nữ của anh Cố này đúng là yếu đến phát điên.
Cố Vũ Sâm mua cơm về cho tôi, cơm vẫn còn nóng, đựng trong hộp giữ nhiệt màu hồng.
Tôi ăn thử một miếng, mùi vị không tệ, thoang thoảng mùi cháy.
“Đây không phải là anh làm đấy chứ?” Tôi một câu nói trúng trọng tâm.
Anh cố tỏ vẻ bình tĩnh: “Đồ ăn bên ngoài không sạch, nhiều dầu muối, không tốt cho sức khỏe.”
Tôi ăn từng miếng một, đột nhiên cảm thấy ấm áp trong lòng.
…
Ông nội ở trong bệnh viện làm loạn ba ngày, một khóc hai làm loạn ba lăn lóc đều đã dùng hết, gần đây bắt đầu nghiên cứu ổ điện trên tường, bệnh viện bị dọa cho bọc kín hết ổ lại.
Cố Vũ Sâm tức giận thì bị lửa giận to hơn của ông nội chặn lại.
Cuối cùng không biết hai người đã ký kết xong hiệp nghị không bình đẳng gì với nhau, ông nội đồng ý xuất viện nghỉ ngơi, cũng kí giấy cam kết không gây tổn hại bản thân.
Tôi về công ty làm việc, đồng nghiệp cũng bắt đầu nịnh nọt, mặc dù trong lòng tôi rất khinh bỉ hành động này nhưng cảm giác được người khác lấy lòng đúng là rất thích.
Lúc tan làm Cố Vũ Sâm đến đón tôi, lần đầu tiên anh lái chiếc xe thể thao sang trọng dừng trước cổng công ty chúng tôi.
Trai đẹp lái xe sang, vẻ mặt người sống chớ lại gần, tỉ lệ quay đầu 100%.
Nói thật tôi cảm thấy rất xấu hổ, cầm túi che mặt chạy đến.
Đưa tôi về đến nhà anh lại muốn lên tầng với tôi.
“Anh mua nguyên liệu nấu ăn, anh về nấu ăn cho em.” Anh lấy hai túi thịt và đồ ăn lớn từ cốp ra, vui vẻ lên tầng.
Ông chủ lớn mười ngón tay không dính nước xuân đổi nết, xuống tận đến phòng bếp rồi.
Nhưng tôi lại lo lắng cho căn bếp của mình, không biết có bị nổ do xào rau hay không.
Cạch cạch cạch.
Tôi đứng dựa vào cửa ăn táo, nhìn anh thái thịt nấu cơm.
Người có IQ cao học gì cũng nhanh, lần đầu ăn cơm anh làm còn ngửi thấy mùi khét, lúc này đã khá ra hình ra dáng.
Trên bàn ăn có ba món mặn một món canh.
“Ăn ngon không?” Anh đeo tạp dề con thỏ, mong đợi hỏi tôi.
“Ừm, không tệ, rất thơm.” Tôi gật đầu tán thưởng.
“Ăn ngon thì ăn nhiều chút.” Anh cười ngốc nghếch, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.
Chính là loại khói lửa khiến người khác ấm lòng này.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetMấy ngày liên tiếp anh đều đến nhà tôi nấu cơm, ăn xong cơm tối thì dọn dẹp đi về, tôi không giữ anh lại, anh cũng không lên tiếng yêu cầu.
Tối hôm đó trời mưa, bên ngoài sấm chớp đen xen, anh vừa rửa bát vừa đáng thương nhìn tôi.
“Thần Tinh, hôm nay trời mưa.” Anh vừa nói vừa mếu.
Đàn ông mạnh mẽ làm nũng, sức sát thương nhân 10.
“Vậy ở lại đi, ngủ sô pha, rõ chưa?” Tôi xoay người về phòng.
“Rõ rồi!”
Có một số việc chỉ cần có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, ví dụ như chuyện ở lại qua đêm.
Anh từ nấu cơm dọn dẹp, bây giờ đã chuyển thành xem tivi chung và xoa bóp cho tôi.
Có đôi lúc tôi cảm thấy mọi thứ phát triển quá nhanh, tôi vẫn chưa làm xong công tác tha thứ cho anh.
Nhưng tiếp xúc thân mật cũng chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Anh dựa trán vào trán tôi, hơi thở rối loạn, tay chống hai bên không dám chạm vào tôi.
“Để anh hôn một chút, một chút là được rồi.”
Sự ngọt ngào trong trí nhớ như chiếm trọn cảm xúc.
Hai chúng tôi đều rung động, hô hấp quấn quýt, ngay cả khi có người đi vào cũng không biết.
13.
Lúc hai chúng tôi đang khó có thể tách ra, Tiểu Vũ đúng lúc mở cửa.
Tôi thấy cô ấy trước, trước sô pha đột nhiên có người đứng khiến tôi giật mình.
Cố Vũ Sâm cũng bị dọa, anh nhanh chóng lấy chăn trùm kín tôi lại.
“Ra ngoài!” Anh ngang ngược quát.
Lúc này Tiểu Vũ mới kịp phản ứng, cô ấy không những không sợ mà ngược lại rất vui vẻ.
“Chị, chị may mắn thật đó, không chỉ bắt được rùa nạm kim cương như tổng giám đốc Cố mà đứa nhỏ cũng là của anh ấy. Sau này phát tài rồi đừng quên em nha, em đi trước đây, hai người tiếp tục đi.” Tiểu Vũ bỏ đồ trong tay xuống rồi bỏ trốn.
Ồn ào như vậy khiến ai cũng mất hứng, Cố Vũ Sâm chán nản ngã xuống sopha, ôm chặt lấy tôi.
“Sao cô ấy lại vào nhà em được?”
“Tiểu Vũ là trợ lý của em, có vân tay của cô ấy.” Tôi trả lời.
“Anh cũng muốn để lại vân tay.” Anh ôm chặt tôi, môi mỏng hôn lên gáy tôi mấy lần.
“Anh còn muốn ở lại thường xuyên à?” Tôi sợ buồn, rụt cổ lại phía sau.
“Cô ấy lúc nào cũng có thể đến, tại sao anh không thể? Anh muốn nấu cơm cho em mỗi ngày.” Anh làm nũng.
“Đừng như vậy, không giống Cố Vũ Sâm chút nào.”
“Hả? Cố Vũ Sâm là ai vậy?” Anh cười hỏi.
“Lạnh như băng, không thèm để ý đến chuyện gì, trong mắt chỉ có công việc, vừa về là vào phòng đọc, sẽ không dỗ em, cũng sẽ không biết chuẩn bị những thứ lãng mạn bất ngờ, còn nữa, có chuyện gì anh ấy cũng đều giấu trong lòng không nói…”
Anh cúi đầu hôn tôi, ngăn hết những lời lên án kia lại.
“Người này đúng là xấu xa.” Sau một nụ hôn, anh đưa ra lời kết.
“Biết là tốt rồi.”
“Sau này sẽ không như vậy, anh đảm bảo.”
14.
Cố Vũ Sâm cầu hôn tôi, bữa tối dưới ánh nến, hoa hồng và nhẫn kim cương, vẫn là những thứ quen thuộc.
Nhưng tôi vẫn rất vui vẻ.
Anh bao cả nhà hàng, sau đó nghe người thân nói có ba cách cầu hôn, hai cách trong đó là ở bên ngoài, cầu hôn giữa đám đông, chắc chắn đủ rung động.
Nhưng tổng giám đốc Cố làm mưa làm gió thương trường, trả lời phỏng vấn lưu loát linh hoạt, đến lúc cầu hôn lại sợ hãi.
Anh lựa chọn cầu hôn trong bữa tối dưới ánh nến không có chút sáng tạo nào.
Khi anh quỳ một gối xuống trước mặt tôi, lúc anh cầm hoa hồng và nhẫn kim cương đến trước mặt tôi, tôi thiếu chút nữa bật khóc.
Mặc dù là khuôn sáo cũ nhưng lại có tác dụng.
“Thần Tinh, từng có một tình yêu ở trước mặt anh nhưng anh lại không biết cách diễn đạt, nếu như em đồng ý cho anh thêm một cơ hội nữa, anh nhất định sẽ không che giấu, anh sẽ lớn tiếng nói với em anh yêu em, yêu rất nhiều năm. Thần Tinh, gả cho anh, có được không?”
“Được, em đồng ý với anh.” Tôi nắm chặt tay anh, nhiệt độ ấm áp từ lòng bàn tay anh truyền đến người tôi, bây giờ người thân của tôi không chỉ còn đứa nhỏ mà còn có thể Cố Vũ Sâm.
Sau đó chúng tôi tổ chức hôn lễ rất lớn, con của chúng tôi rất ngoan, không ồn ào gây chuyện, bé cứ như vậy ngoan ngoãn nằm trong bụng tôi.
Đêm động phòng hoa chúc, chú rể khó khăn kiềm chế.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.