“Dạ Dao, chuyện này không có liên quan gì với ngươi, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng xen vào việc của người khác .”
Ngô Chân Kiếm đôi mắt nhắm lại, lóe ra ánh sáng nguy hiểm.
“Nếu như ta nhất định phải quản đấy thì sao .”
Dạ Dao lạnh lùng nói .
Tần Giác mù mịt, hắn vốn dĩ có quen biết với nữ nhân đâu, tại sao phải bảo vệ hắn như vậy?
Nghĩ kỹ một chút, hình như từ sau khi hắn nói mình là sư đệ của Bạch Nghiệp, thái độ của Dạ Dao đối với hắn liền âm thầm phát sinh biến hóa .
Chẳng lẽ hắn sư huynh cùng nữ nhân này có bí mật gì đó không thể cho ai biết?
“Ngươi!”
Ngô Chân Kiếm trong lòng giận dữ, lại không thể làm được gì .
Bàn về thực lực, hai người tương xứng, nếu thật sự đánh nhau, nói không chừng sẽ lưỡng bại câu thương, chỉ là sẽ tạo thành thương tổn phá hủy đi đoạn đường này, đến lúc đó sáu đại gia tộc nhất định sẽ không ngồi nhìn mà mặc kệ được .
Đây là điều Ngô Chân Kiếm không muốn nhìn thấy nhất .
Hít một hơi thật sâu, Ngô Chân Kiếm trầm giọng nói:
“Nếu Dạ chưởng môn vẫn cứ khăng khăng muốn nhúng tay, không bằng như vầy, để đồ đệ của ta cùng người trẻ tuổi này tỷ thí một trận, đồng thời cũng không cho phép nhờ bất cứ ngoại lực gì, người nào thua liền để cho người đó đến dập đầu xin lỗi!”
Dạ Dao cau mày lại:
“So cái gì?”
“Luyện đan!”
“Ha ha, Ngô tông chủ nói chuyện quá buồn cười đi, ngươi bảo đệ tử của Tông môn Luyện Đan cùng người khác so luyện đan? Quả thật vô sỉ .”
Dạ Dao cười lạnh nói .
“Sao, không dám sao?”
Ngô Chân Kiếm căn bản vốn mặc kệ Dạ Dao trào phúng, quay đầu nhìn về phía Tần Giác .
Lúc đầu Tần Giác đang chuẩn bị để Tahm đến xoa bóp toàn thân cho cái tên tông chủ Thảo Đan Tông này, nhưng đề nghị của Ngô Chân Kiếm lại khiến Tần Giác cảm thấyhứng thú .
Hắn còn chưa từng luyện chế đan dược, có lẽ có thể nhân dịp này mà thử một chút?
“Được, ta đồng ý .”
Tần Giác gật đầu đồng ý .
“Tần Giác, ngươi …”
Dạ Dao khẩn trương .
“Yên tâm đi, ta sẽ không thua .”
Tần Giác tự tin nói .
Với tu vi của hắn, coi như luyện chế thất bại, cũng có thể dùng linh lực cưỡng ép ngưng tụ ra một viên, với lại phẩm cấp cũng tuyệt đối không thấp, căn bản không cần lo sẽ thất bại .
“Người trẻ tuổi, không biết trời cao đất rộng .”
Ngô Chân Kiếm nhịn không được xùy cười:
“Trương Dương, để hắn kiến thức một chút sự lợi hại của Thảo Đan Tông chúng ta.”
“Vâng, sư phụ!”
Trương Dương ngẩng đầu ưỡn ngực, lỗ mũi hướng lên trời, dường như đang tưởng tượng đến cảnh tượng lát nữa Tần Giác quỳ trước mặt hắn dập đầu xin lỗi.
Thân làm nhất phẩm luyện đan sư, Trương Dương có năng lực này .
“Tiểu tử, chờ để dập đầu nói xin lỗi đi .”
Trừng Tần Giác một cái, Trương Dương từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một lò luyện đan màu đỏ để dưới đất, sau đó lại lấy ra mấy loại dược liệu, cất giọng nói:
“Đan dược mà ta muốn luyện chế là đan dược nhất phẩm cao cấp, Tiểu Nguyên Đan!”
Lúc này Trương Dương có thể nói là tinh thần phấn chấn, nghiễm nhiên đã quên chuyện vừa rồi mình bị Tahm đánh bại .
“Ách … Dạ chưởng môn, người có lò luyện đan không? Có thể cho ta mượn dùng một lát .”
Tần Giác lúng túng nói .
Dạ Dao: “? ? ?”
“Ha ha ha, ngay cả lò luyện đan cũng không có, ngươi xác định bản thân mình biết luyện đan?”
Trương Dương cười to .
Ngô Chân Kiếm cũng nhịn không được mà mỉm cười, người trẻ tuổi chính là ưa cậy mạnh .
“Ta quả thật có một cái, nhưng mà ngươi biết luyện đan thật sao? Nếu như không được mà nói, cho dù bây giờ ngươi từ bỏ, ta cũng có thể bảo đảm ngươi bình yên vô sự .”
Dạ Dao lo lắng nói .
Liễu Bình cùng Mộc Tiểu Vũ đứng bên cạnh hai mắt nhìn nhau, đây là người sư phụ trước đó không muốn xen vào việc của người khác, bị hai người bọn họ cầu xin rất lâu mới đồng ý xuất thủ đây sao?
Chẳng lẽ sư phụ vậy nhìn trúng thân hình của thiếu niên?
“Tin ta đi .”
Tần Giác uống một ngụm rượu, chân thành nói .
“Được .”
Dạ Dao bất đắc dĩ, đành phải lấy lò luyện đan đã để lâu không dùng trong nhẫn trữ vật ra cho Tần Giác .
Nàng đã nghĩ kỹ, nếu như sau khi Tần Giác thua không nguyện ý dập đầu xin lỗi, coi như cùng Ngô Chân Kiếm trở mặt, cũng phải bảo vệ hắn.
“Ách …Còn nữa, Dạ chưởng môn, còn có một việc, người có thư tịch luyện đan không?”
“? ? ?”
Lần này không chỉ là Dạ Dao mà toàn bộ người ở đây trên đầu đều là dấu chấm hỏi.
Có lầm không vậy, bây giờ mới xem thư tịch luyện đan?
Nói cách khác, trước đó, căn bản chưa từng luyện đan?
“Ta ở đây chỉ có Luyện Đan Bản Chép Tay căn bản nhất thôi …”
“Không sao, chỉ cần có liên quan tới luyện đan là được .”
Tần Giác cao hứng nói, hắn hiện cần nhất chính là loại tri thức căn bản này, với lại càng căn bản càng tốt .
Tần Giác tùy tiện lật vài trang nhìn Luyện Đan Bản Chép Tay, ghi chép trong này quả nhiên đều là tri thức luyện đan căn bản nhất.
“Tiểu tử, ngươi nhất định phải thua .”
Trương Dương không nghĩ tới Tần Giác vậy mà chưa từng luyện đan, nội tâm lập tức càng thêm khinh miệt .
Hỏa diễm dần dần ổn định, Trương Dương lần lượt cho dược tài luyện đan vào, bắt đầu chậm rãi luyện hóa chiết xuất .
Một bên khác, Tần Giác còn tại say sưa lật xem Luyện Đan Bản Chép Tay.
Quần chúng ăn dưa xung quanh nhao nhao lắc đầu, cạn lời với Tần Giác.
Kết quả lát nữa không cần nghĩ cũng biết, một người chưa từng luyện chế đan dược, thậm chí ngay cả kiến thức luyện đan cơ bản cũng không hiểu, làm sao có thể thắng được?
“Ai, người trẻ tuổi quá vọng động rồi, lại tùy tiện đáp ứng trận đấu này, Trương Dương chính là luyện đan sư nhất phẩm đó.”
“Ta thấy không phải vọng động mà là ngu xuẩn .”
“Nếu đổi lại là ta, nhất định sẽ không đồng ý .”
“…”
Đám người thấp giọng thảo luận, dường như không có người nào nghĩ rằng Tần Giác có thể thắng, ngay cả Dạ Dao cũng không ngoại lệ .
Ngay lúc Trương Dương vất vả lắm mới luyện hóa xong dược liệu,lúc chuẩn bị ngưng đan, Tần Giác rốt cục cũng xem xong Luyện Đan Bản Chép Tay.
“Ta hiểu rồi, thì ra luyện đan lại đơn giản như vậy .”
Khép lại quyển Luyện Đan Bản Chép Tay, Tần Giác nhẹ nhàng nói .
“Ha ha, ngớ ngẩn .”
Trương Dương cười nhạt .
Dưới tình huống bình thường, một người muốn trở thành luyện đan sư, nhất định phải học tập kiến thức căn bản mấy năm, khổ tâm nghiên cứu .
Sau đó dưới sự chỉ dẫn của danh sư, trải qua hơn nghìn lần thất bại, lại thêm sự cố gắng không ngừng, mới có thể trở thành một luyện đan sư nhất phẩm.
Lúc trước Trương Dương xem hết kiến thức căn bản của việc luyện đan, lúc coi thì thấy rất đơn giản, kết quả chờ hắn tự mình động thủ, mới phát hiện khó khăn cỡ nào.
Đầu tiên là làm sao để nắm giữ hỏa hầu, hắn cũng mất ròng rã hai tháng .
Tần Giác mới nhìn kiến thức căn bản chưa đến một nén nhang, coi như là kỳ tài ngút trời, vậy nhiều nhất chỉ có thể đảm bảo không bị nổ lô mà thôi .
Nghĩ như vậy, Trương Dương vô ý thức xê dịch cái mông về sau, để tránh chút nữa Tần Giác không cẩn thận nổ lô lan đến chỗ hắn .
Xem hết quyển Luyện Đan Bản Chép Tay, Tần Giác bắt đầu suy nghĩ nên luyện chế đan dược gì, dù sao hắn cũng không có đan phương, chỉ có thể tưởng tượng không không.
Nửa ngày qua đi, Tần Giác đột nhiên vỗ đầu một cái, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hơn một nửa bình linh tửu ngàn năm cùng mấy khỏa linh quả, sau đó nhét thẳng vào trong lò luyện đan .
“Ta không nhìn lầm đi, cái kia hình như là … Huyết Linh quả?”
“Còn có Ngọc Nguyên Yêu quả, Nguyệt Quất …
Trời ạ, những linh quả này không phải đều đã tuyệt tích rồi sao?”
Nhìn thấy Tần Giác lấy ra linh quả, đám người xôn xao, thậm chí có không ít ánh mắt nóng bỏng của võ giả, xém chút nữa nhịn không được mà xông lên cướp đoạt .
Phải biết, những quả này đều là linh quả cấp bốn, theo suy nghĩ của bọn hắn, bị một tên không hiểu luyện đan lấy ra luyện, chính là phung phí của trời .
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.