CHƯƠNG 99 – MỤC SƯ CHƯƠNG 99 – MỤC SƯ Dương Hiên đang lái xe khoa trương nói:
“Ngươi cũng nhìn thấy rồi? Tại sao không đánh bất tỉnh rồi mang về?”
Tô Đại Trụ cũng nói đùa:
“Phong Ca đã nói rồi, một khi tắt đèn thì đều trông giống nhau cả thôi.”
“Ầm” một tiếng, chiếc xe tải hạng nặng đâm đổ một chiếc xe tải màu trắng đang chắn giữa đường, để nhường đường cho người khác đi qua.
Lần này điểm đến là chợ bán buôn quần áo cách đó không xa.
Các cô gái đều không có quần áo để thay, Tô Đại Trụ vẫn đang mặc quần áo của Trần Lạc, mặc dù quần áo không quan trọng bằng đồ ăn nhưng nếu có thì vẫn hơn.
Nhân tiện, để mọi người trải nghiệm trận chiến, trau dồi khả năng hợp tác, Trần Lạc cũng có thể nhìn xem mọi người có những khuyết điểm gì.
Có xe tải hạng nặng mở đường nên cuộc hành trình không mấy khó khăn.
Trần Lạc nhìn thoáng qua, phát hiện trong chợ bán buôn quần áo cộng thêm tang thi vây xung quanh, ước chừng có ba đến bốn trăm tang thi.
Trước tiên hãy để các cô gái tự mình động thủ, đến khi bọn họ sức cùng lực kiệt thì bản thân cùng Pháp Vương mới ra tay.
Trần Lạc hét lên:
“Mau bố trí đội hình.”
Đội hình tất nhiên là khiên pháp mục, mặc dù chỉ có hai mục sư(*).
(*) mục sư: là “linh hồn” của các trận chiến. Sự góp mặt của họ sẽ giúp cho các đồng đội thêm mạnh mẽ trong chiến đấu. Với sức mạnh tinh thần cao, lực tấn công và phòng thủ chỉ ở mức trung bình, mục sư được xem như những “y tá chiến trường” tận tụy có nhiệm phục hồi máu và hỗ trợ cho đồng đội.
(*) mục sư: là “linh hồn” của các trận chiến. Sự góp mặt của họ sẽ giúp cho các đồng đội thêm mạnh mẽ trong chiến đấu. Với sức mạnh tinh thần cao, lực tấn công và phòng thủ chỉ ở mức trung bình, mục sư được xem như những “y tá chiến trường” tận tụy có nhiệm phục hồi máu và hỗ trợ cho đồng đội.
“Khương Phong, khống chế tốt số lượng tang thi, nếu như cùng lúc có hơn 30 tang thi, ngươi sẽ dụ dỗ một ít trong số chúng đi.”
Hệ vật lý là khiên, nếu tang thi đến gần, dựa vào bọn họ để tiêu diệt tang thi đòng thời bảo vệ những người có nguyên tố dị năng giả để bọn họ có thể di chuyển an toàn.
Các pháp sư thành thục có thể tự mình hành động, nhưng hiện tại không thể trông cậy vào bọn họ.
Đại quân lần lượt quét sạch tang thi, Khương Phong chịu trách nhiệm dẫn dắt tang thi chạy đi, nếu không số lượng tang thi lớn sẽ vượt quá năng lực chịu đựng của đại quân.
Đối mặt với tang thi, tất cả mọi người không ai hoảng sợ.
Nhưng Trần Lạc nhìn xong lại lắc đầu, tỷ lệ trúng đòn của pháp thuật không cao nên chỉ có thể đánh trúng một số ít tang thi.
Trần Lạc nhìn thấy một mũi tên rõ ràng đã nhắm vào một thanh niên tang thi, nhưng cuối cùng lại bắn trúng vào một bác gái tang thi.
Có nhiều pháp thuật cùng chồng lên một tang thi tạo ra sát thương tràn lan.
Thời điểm vừa mới thức tỉnh, tùy vào từng hoàn cảnh của mỗi người, có thể sử dụng hai hoặc ba lần pháp thuật, có thể làm tang thi bị thương nặng nhưng không thể giết chúng ngay lập tức.
Khi đạt đến đỉnh cao của cấp độ đầu tiên, có thể sử dụng nó sáu hoặc bảy lần.
Thời gian phóng thích pháp thuật cũng chậm hơn một chút, chỉ cần đủ thuần thục thì hoàn toàn có thể phóng ra pháp thuật trong một hoặc hai giây, thay vì năm sáu giây như hiện tại.
Nhưng cũng có những người tài năng, chẳng hạn như Mễ Linh, người có thể bắn những quả cầu lửa nhỏ vừa nhanh vừa chuẩn xác, đồng thời có thể phóng ra ngọn lửa không dứt để nướng cháy tang thi.
Nếu cấp độ của cô ấy cao hơn một chút, cô ấy sẽ có thể nhanh chóng thành thạo các pháp thuật tinh vi hơn.
Nếu chỉ có mấy người Thư Vân dám đến nơi này, e là họ sẽ bị đoàn tiêu diệt.
Trần Lạc và Pháp Vương đều không hành động, chỉ đứng sang một bên, nếu như có bất cứ ai gặp nguy hiểm có thể dùng lời nói để chỉ dẫn, chứ không ra tay.
Khương Phong bỏ ra rất nhiều công sức, nếu không có hắn, có lẽ sẽ phải cùng lúc đối mặt với hàng trăm tang thi.
Đám tang thi gần như đã bị quét sạch, mọi người bắt đầu chọn lọc quần áo phù hợp rồi đem bỏ lên xe tải hạng nặng.
Không phân biệt nam nữ, ai cũng phải làm việc, nếu là trước khi tận thể xảy ra, e rằng chỉ có nam lao động còn nữ thì đứng một bên trò chuyện.
Thấy không có người chú ý, Trần Lạc nhét một ít lụa đen vào trong không gian như một kẻ trộm. …
Nếu muốn cho người khác không biết, trừ khi đừng làm.
Có ai có thể trở thành kẻ trộm mà không bị bắt?
Trần Lạc tưởng rằng không có người nhìn thấy, cũng không ngờ rằng, lại bị Mễ Linh đang mặc quần áo nhìn được.
Mễ Linh không tự chủ được lén liếc nhìn qua.
Đó là???
Mễ Linh: Ngươi mặc cái quái gì thế? Chưa từng nghĩ ngươi lại có loại sở thích như vậy.
Quá đáng sợ rồi!
Không đúng, hắn không có biến thái như thế mà?
Cái đó dành cho ai mặc chứ?
Mễ Lạp?
Trong đầu Mễ Linh hiện lên một ý nghĩ kỳ lạ, hình như không hợp với phong cách của muội muội ta, màu sắc tương phản.
Hơn hai mươi người chất quần áo lên xe chiếc tải hạng nặng, đám người Khương Phong lại còn cố ý thể hiện, rất nhanh, một chiếc xe tải hạng nặng đã chất đầy quần áo.
Đều là quần áo dành cho giới trẻ, trong mùa này, quần áo được bán ra cơ bản đều là đồ mùa hè.
Áo sơ mi, quần soóc, áo phông denim, … đều không thiếu loại nào.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.