Chương 1175: Manh Mối
Mà lúc này ở nơi sâu năm vạn trượng bên dưới họ, Lý Hỏa Vượng mà họ đang nói đến đang đi dọc theo hành lang nhỏ hẹp, chậm rãi bước vào trong.
Dù gần đó không một bóng người, nhưng Lý Hỏa Vượng rõ ràng cảm giác được có không ít người đang nhìn mình chằm chằm, bởi vì chỗ này là trung tâm cứ điểm của ti thiên giám, chỉ không nhìn thấy được những phòng bị kia thôi, đâu có nghĩa là không có.
Khi Lý Hỏa Vượng đi đến trước mặt một cánh cửa bằng tre, sau tiếng ken két vang lên cánh cửa mở ra, điện dưới lòng đất cực kì rộng rãi, xung quanh cắm đầy đuốc.
để lộ đại Lý Hỏa Vượng ở chính giữa đại điện, tìm người mình muốn tìm, chưởng đàn tạm thời thay thế Huyễn Tẫn làm việc.
Bốn sào tre dài bọc vải đỏ được mấy đại hán khiêng lên, đan xen giao nhau hình thành hạt gạo khổng lồ rộng ba truong. Mà giờ phút này chưởng đàn đang ở trên bốn sào tre, hoặc nhảy hoặc quỳ nghi thức rước thần theo tiếng nhạc bên cạnh.
Lý Hỏa Vượng theo đội Lữ gia suốt đoạn đường đến đây, hắn cũng từng xem không ít vở hí kịch, nhưng cảnh tượng trước mắt, rất khó để gọi là hí kịch.
Chỉ thấy nửa thân trên của chưởng đàn bị mặt nạ gỗ khổng lồ che phủ đang uốn éo cơ thể, nương theo sào tre cực kỳ dẻo dai, bật lên bật xuống làm những động tác mà người bình thường chắc chắn không thể làm được. Khi thì hai cánh tay khép lại sau lưng, lúc lại móc chân phải lên sào tre, vặn vẹo phần cổ ba vòng nghiêng sát mặt đất.
Chính vào lúc này, tiếng chiêng trống bỗng dồn dập, hai cái bóng một trắng một đen nhảy thẳng lên sào tre. Lý Hỏa Vượng tập trung nhìn kỹ lại, kinh ngạc phát hiện, hắn đã từng gặp hai thứ kia, vậy mà lại là hai con sư tử của cung Vũ Sư!
Trông thấy vũ sư, Lý Hỏa Vượng còn tưởng mình nhìn lầm, nhưng khi thấy chân người dày đặc dưới lớp vải trắng, Lý Hỏa Vượng vô cùng chắc chắn mình không nhìn lầm, đây chính là vũ sư của cung Vũ Sư mà hắn đã từng gặp dưới lòng đất ở Thanh Khâu.
Được chưởng đàn chỉ dẫn, hai con vũ sư nhanh chóng lật người, vật ngã, nhảy vọt, phóng lên cao, bái lạy… Đối phương nhảy nghi thức rước thần Lý Hỏa Vượng có thể hiểu được, nhưng hắn thật sự không ngờ vũ sư lại tham gia vào nghi thức rước thần.
Quan sát tỉ mỉ mặt nạ rước thần của chưởng đàn và mặt nạ trên đầu vũ sư, Lý Hỏa Vượng phát giác dường như giữa chúng có rất nhiều chỗ tương tự.
Dưới ánh mắt chăm chú của Lý Hỏa Vượng, nghi thức của chưởng đàn kết thúc, nghi thức rước thần trong quá khứ hẳn sẽ có người hát lời kịch, nhưng lần này mãi đến khi tiếng nhạc chấm dứt, chưởng đàn vẫn không hát câu nào.
Thấy vũ sư rời đi, gỡ sào tre xuống, Lý Hỏa Vượng đi về phía chưởng đàn:
“Vừa nãy đang làm gì?”
“Tiếp khách cũ “Tại sao phải tiếp khách cũ?”
Chưởng đàn đeo mặt nạ gỗ khổng lồ quay lại nhìn Lý Hỏa Vượng:
“Có việc à?”
Nghe thấy câu này, Lý Hỏa Vượng cũng lười hỏi mấy chuyện không quan trọng, nói thẳng mục đích mình đến đây.
“Lúc đầu Huyễn Tẫn làm thế nào giúp ti mệnh khác đối phó Vu Nhi Thần? Ta muốn biết cách đó.
“Không biết”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Không biết?”
“Ừm, không biết”
Chưởng đàn xoay người định đi, nhưng bị Lý Hỏa Vượng ngăn lại lần nữa.
“Thật sự không biết hay giả vờ không biết? Bây giờ những người khác trong ti thiên giám đã chết, ngươi là người có thân phận cao nhất nếu ngay cả ngươi cũng không biết, sợ rằng trong ti thiên giám không còn ai biết nữa.
“Đừng quên bây giờ ta đang ở phe ngươi, ta cần cách đó cũng để đối phó với Pháp Giáo.
Chưởng đàn xuyên qua mặt nạ khổng lồ nhìn vào đôi mắt của Lý Hỏa Vượng:
“Huyễn Tẫn không tin ngươi, hắn giấu ngươi, ngươi dựa vào đâu cho rằng hắn tin ta? Nói hết tất cả sự việc cho ta biết?”
Nói xong, chưởng đàn rời đi chẳng thèm quay đầu lại.
“Không biết ư?”
Lý Hỏa Vượng cau mày:
“Sao ta lại không tin nhỉ”
Sau khi xúc tu trong cơ thể Lý Hỏa Vượng khiến đạo bào phồng lên, cổ áo nhanh chóng dâng lên, đưa Lý Hỏa Vượng chui vào một vùng tối đen, không lâu sau, hình dáng Huyễn Tẫn xuất hiện tại chỗ.
Chờ khi bàn tay Lý Hỏa Vượng chui ra khỏi đạo bào rộng lớn, tay của hắn đã biến thành lòng bàn tay khô quắt với móng tay thon dài như Huyễn Tẫn.
Ngay sau đó hắn khẽ duỗi tay ra, ảo ảnh Thượng Quan Ngọc Đình độc nhất của Huyễn Tẫn xuất hiện bên cạnh Lý Hỏa Vượng, nàng mỉm cười vẫy tay với Lý Hỏa Vượng.
Bây giờ công pháp tu chân đại thành, chỉ cần Lý Hỏa Vượng nghĩ đến, đều có thể dùng được những thủ đoạn hóa ra ảo ảnh của Huyễn Tẫn, chẳng qua điều khác biệt duy nhất chính là của Huyễn Tẫn là giả, còn của hắn là thật.
Nếu Huyễn Tẫn đã làm hơn nữa còn là chuyện lớn như vậy, chắc chắn sẽ để lại dấu vết, nhất định còn sót lại gì đó ở nội bộ ti thiên giám.
Nếu đối phương không chịu nói hắn sẽ tự tìm. Thân phận của đối phương là ti thiên giám, thân phận của hắn lúc này cũng là ti thiên giám.
Chỉ cần trong nội bộ ti thiên giám, bây giờ thân phận của hắn là cao nhất, không ai có thể ngăn cản hắn.
“Đến nơi ở của Huyễn Tẫn xem trước đã.
Lý Hỏa Vượng dẫn theo Thượng Quan Ngọc Đình bay lên, xuyên thẳng qua trần nhà rời khỏi chỗ này.
Rất nhanh Lý Hỏa Vượng đã đến nơi ở của Huyễn Tẫn, là Huyễn Tẫn về chỗ ở của mình tất nhiên không bị ai ngăn cản, đồng thời điều khiến Lý Hỏa Vượng bất ngờ là nơi ở của Huyễn Tẫn không lớn, thậm chí có thể gọi là nhỏ hẹp so với cơ thể cao lớn của hắn.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.